Quần áo mùa đông của thiếu niên chỉ có một bộ, còn là bộ trong lúc đang cao, bộ mùa xuân năm ngoái đã sớm không mặc vừa, năm năm nhìn tình hình như vậy thì chỉ có thể nhặt nhạnh lại đồ của năm ngoái mà mặc.
Tuy như thế nhưng vẫn không vừa người, tay chân vẫn ngắn ở người thì bị kích.Nếu nói vấn đề quần áo có thể giải quyết bằng cách nhặt lại đồ năm ngoái, nhưng lương thực được đưa đến lại như muốn bức tử người ta.
Lúc ban đầu thì có một túi lương thực được đưa đến, sau đó là nửa túi,...!rồi dần dần cuối cùng chỉ còn lại một ít thóc mốc hay một ít vừng hỏng, nhìn kiểu này thì ăn kiểu gì.Số lương thực này mang đến cho một thiếu niên đang lớn, số lương thực này, ngay cả chuyện nuôi con mèo con thôi cũng không được chứ nói chi tới người.Hiện tại vẫn là còn dính hơi lạnh của mùa đông, theo như bình thường thì vẫn nên cung ứng than củi theo lịch đều đều, trước kia có lẽ sợ người có thể sẽ bị lạnh chết nên bọn thái giám ở Nội Vụ Phủ vẫn đưa đến một chút, nhưng không đưa nhiều.
Nhưng đến giờ khắc này, không thấy bóng dáng của một mẩu than củi nào.Khương Tiểu Viên đã phải đi trộm ván giường của nhóm tiểu thái giám đến quen chân quen tay rồi nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng của thái giám ở Nội Vụ Phủ đưa than tới.Thiếu niên nhìn trời nói:" Không tới đâu."Hiện giờ không phải là mùa rét lạnh, nhưng ngoài trời vẫn còn ít tuyết nên nhiệt độ vẫn lạnh đến tận xương.Nếu không có than thì ngay cả cơm nóng cũng không được ăn chứ nói gì đến chuyện giữ ấm cơ thể.Thân thể của thiếu niên mới tốt hơn được chút, Khương Tiểu Viên không muốn người bệnh bị lạnh, nên đã liên tục lấy "Giữ ấm cơ thể" trong thương thành của hệ thống ra cho thiếu niên dùng, mỗi ngày tiêu hao mất 3 điểm tích phân, nếu không phải ngày ngày nàng tích cực làm nhiệm vụ thì cuộc sống này có thể càng quẫn bách hơn rồi.Tuy rằng thân thể của thiếu niên không được bảo dưỡng tốt, nhưng không phải là thư sinh văn nhược chỉ một cơn gió là thổi bay.
Thiếu niên chịu khổ từ sớm, đã quen với việc chịu đói, cảm nhận được sự ấm áp từ trong cơ thể, liền nói:"Không cần phải lãng phí vậy đâu, ta không lạnh."Thiếu niên mơ hồ biết được, tiểu yêu quái này phải dựa vào điểm " Công Đức" mới có được thần lực, mà chuyện nàng ngày ngày kể chuyện cổ tích cho hắn trước khi đi ngủ, ngày ngày xúi giục hắn làm chuyện tốt là có thể tích đủ điểm "Công Đức".Tuy rằng không biết rõ về quy tắc quy đổi điểm "Công Đức" này của tiểu yêu quái, nhưng thiếu niên lại cảm thấy, tiểu yêu quái không cần phải lãng phí điểm"Công Đức" này lên người hắn chỉ vì mấy chuyện nhỏ này.Nàng tích góp công đức, hẳn sẽ có lợi với bản thân, thiếu niên không chịu được gánh nặng này mà nhận được những chỗ tốt từ việc đó, thậm chí còn thường xuyên nghĩ: Hắn xứng không ?Dường như trong mắt tiểu yêu quái, hắn bị lạnh chính là một chuyện vô cùng trọng đại.Tiểu yêu quái hồn nhiên cảm thấy việc này không lãng phí, còn nói:"Cậu đang bị bệnh nên không thể chịu lạnh, tốn chút điểm công đức thì tốn chút, ngày ngày giúp ta kiếm lại là được rồi mà."Thiếu niên ghi tác lời của nàng vào trong lạc, thấm trí con bắt đầu suy nghĩ cách kiếm điểm công đức cho nàng.Thiếu niên xõa mái tóc dài ra, ngồi bên cạnh cửa sổ, yên lặng lắng nghe nàng kể chuyện kể chuyện cổ tích, câu chuyện được kể hôm nay là 《 công chúa Bạch Tuyết 》.Bản chất của truyện cổ tích là luôn hướng về việc tốt, cho nên nhiệm vụ hàng ngày của nàng đều diễn ra một cách thuận lợi.Điểm của phần mỗi ngày một việc thiện rất khó kiếm, nhưng kể chuyện cổ tích lại vô cùng đơn giản, làm xong có thể kiếm được 1,5 tích phân, tuy rằng không được nhiều lắm, nhưng là một phần thu vào, hơn nữa trước tình cảnh khó khăn như vậy cũng miễng cưỡng có thể chống đỡ được.Khương Tiểu Viên cảm thấy Dung phi có lẽ muốn vây chết thiếu niên ở Kiến Chương Cung này.
nên lúc này nàng cảm cảm thấy may mắn khi bản thân có một cách kiếm tích phân đều đều, còn làm một căn nhà ấm ở bên cạnh thiên điện ở Kiến Chương Cung.Mùa xuân mới tới, tình huống rau dưa ở phòng ấm bắt đầu khả quan hơn.
Chồi non mà hệ thống cung cấp vô cùng mạnh mẽ, hiện giờ đã là chồi non xanh non mơn mởn, giá đậu cũng giúp nhiệm vụ được đẩy nhanh hơn..