Quỳnh Như không nghĩ tới mình vừa mới tiến vào chính điện, hoàng đế cũng đã đến.
“Bệ hạ?” Ngày mai phải rời cung, hôm nay hắn không nên đến cung người khác tạm biệt sao?
“Sự tình trong hậu cung phức tạp như vậy, vất vả cho nàng.” Hắn nắm tay nàng nói.
Nàng lắc đầu, “Người phải trông coi cả thiên hạ, thiếp chỉ quản việc hậu cung nho nhỏ, vẫn còn nhiều rắc rối khiến người thất vọng.”
“Quỳnh nhi quản rất tốt, lòng người không lường được, người khác phạm sai lầm sao có thể đổ lên đầu nàng? Vấn đề này sớm muộn cũng có thể tìm ra biện pháp giải quyết, trẫm tin tưởng người phía sau màn sẽ nhanh chóng bại lộ thôi.” Hắn khẽ vuốt gương mặt nàng, ôn nhu nói.
Nàng cảm kích trước sự bao dung của hắn, hai người tình chàng ý thiếp ôm nhau một lúc, hài tử đi học đã trở lại.
Thấy phụ hoàng đang ở đây các hoàng tử và công chúa vốn đang chạy nhảy lập tức quy củ lại, từng người một quỳ xuống thỉnh an.
Hoàng đế để bọn họ bình thân, lại hỏi một chút về việc học, chơi đá cầu, mới cùng nhau dùng bữa tối.
Bữa tối xong, Quỳnh Như nghĩ hắn sẽ rời đi, không ngờ lúc nàng dỗ Hoằng nhi ngủ xong hắn vẫn đang còn ở đó, nhìn nàng không chớp mắt.
Bị hắn nhìn như vậy không hiểu sao nàng lại đỏ mặt, nàng cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán Hoằng nhi rồi mới đứng dậy đi đến chỗ hắn.
“Bệ hạ… Người không cần…” Nàng đang muốn hỏi hắn vì sao không đến chỗ Liễu chiêu nghi thì môi bị lấp kín.
“Ưm…” Nàng hơi hơi đẩy hắn, đây là tẩm điện của Hoằng nhi, Hoằng nhi còn đang ngủ ở đó, bị bọn họ đánh thức thì làm sao bây giờ?
“Quỳnh Nhi, nàng thật đẹp ~” dáng vẻ nàng dịu dàng dỗ hài tử thật rực rỡ, đẹp đến mức hắn bất chấp hài tử còn đang ngủ ở đó, chỉ muốn dùng sức chiếm lấy nàng.
“Quỳnh Nhi, trẫm muốn nàng.”
“Ừm… Chúng ta hồi tẩm điện.” Nàng đẩy ngực hắn, hắn lại nhân lúc này tiến vào váy của nàng, dùng sức vuốt ve cặp mông tròn trịa, “Đừng… Ư…” Tay hắn từ phía sau thăm dò chạm vào hoa huyệt, lượn lờ ở cửa huyệt.
“Nàng đừng lên tiếng, Hoằng nhi đang ngủ say, không tỉnh được.” Một tay hắn vỗ về eo nàng, một tay càng thêm không kiêng dè gì ấn lên hoa huyệt, “Quỳnh nhi, mở ra chút, để trẫm sờ nàng.”
Nàng cắn môi lắc đầu, đột nhiên hoa huyệt bị đè xuống..."Đừng..."
"Ngoan ~" hắn vừa nói vừa xoa hoa miệng huyệt, ngón cái không ngừng điểm nhẹ lên hậu huyệt.
"Ô..."Nàng buông chân ra, "Ma ma sẽ tiến vào...!Aha..."
Hắn hơi kéo hoa hạch ra, "Quỳnh nhi không chuyên tâm, xem ra trẫm còn chưa dùng đủ sức." Hắn ngậm môi nàng liếm láp, ngón tay đột nhiên mạnh mẽ xoa lên hoa hạch.
“Ưm… không cần…” Nàng hôn lên môi hắn, bởi vì không dám phát ra âm thanh, dường như khoái cảm không thể phát tiết ở trong cơ thể đang điên cuồng tích tụ lại, rất nhanh thân thể nàng đã mềm nhũn, hoa tâm không ngừng tiết ra mật dịch, làm ướt tay hắn.
“Chúng ta… đi qua phòng bên cạnh…” Khóe mắt ướt át hiện rõ lời cầu xin.
Hắn hôn nàng, rồi đột nhiên đưa ngón tay đang chu du ở bên ngoài hoa huyệt tiến vào trong.
“Ưm… A a…” Thật thoải mái… Nàng nhịn không được nhấc chân quấn lấy eo hắn.
Ngón tay hắn không ngừng thăm dò bên trong cơ thể nàng, rốt cuộc sờ đến chỗ thịt mềm, nàng đột nhiên chấn động, suýt nữa rơi khỏi người hắn, rất may là tay kia của hắn đỡ nàng lại.
Hắn ôm mông nàng, tay kia tiến vào hoa huyệt lần nữa, “Muốn đi phòng bên cạnh?”
Nàng gật đầu.
Tẩm điện Lục hoàng tử có gian bên cạnh, trong đó một gian để cho ma ma gác đêm, một gian khác đựng đồ vật linh tinh, nếu như Hoằng nhi tỉnh cũng sẽ không nhìn thấy họ ngay lập tức.
Hơn nữa tuy là phòng chứa đồ nhưng mỗi ngày đều có người quét tước, cũng sạch sẽ.
“Vậy thì đi phòng bên cạnh, Quỳnh nhi phải nghe trẫm.” Hắn lại sờ đến chỗ thịt mềm kia, dường như chơi rất vui.
“A a…” Nàng lắc đầu, nghe hắn, chỉ sợ mình bị ăn đến xương cốt đều không còn, “Hức…”
Ngón tay của hắn đột nhiên dùng sức tấn công.
Nàng ưỡn ngực, không nhịn được cắn mu bàn tay, khóc lóc cầu xin hắn, "Được...!Lục Lang nhanh chút..."
Hắn liếm sạch nước mắt của nàng rồi ôm nàng lên, vừa đi vừa chơi đùa hoa huyệt nàng.
Nàng vặn eo cắn lên đầu vai hắn, ngắn ngủi mấy bước nhưng hoa huyệt đã run rẩy co rút lợi hại.
Đợi đến lúc tiến vào phòng nhỏ, hắn đặt nàng xuống, cấp tốc bỏ y phục của hai người, ngồi lên ghế bành duy nhất trong phòng, nói “Rất lâu rồi Quỳnh nhi chưa ăn long căn trẫm, nàng có muốn liếm nó hay không?” Hắn vừa hôn môi nàng vừa nói, thỉnh thoảng còn véo ngực nàng.
“Ưm… Được… Lục Lang… không được phát ra âm thanh nha…~ ưm…”
Hắn đột nhiên sờ lên hoa hạch đánh gãy lời nói của nàng, nàng chịu không nổi thấp giọng kêu khẽ.
“Trẫm không có kêu giống hoàng hậu.” Nhìn dáng vẻ ẩn nhẫn của nàng, hắn không nhịn được cười.
Nàng bất mãn hắn cười nhạo mình, kéo y phục hắn ra, ngậm lấy điểm thù du trước ngực khẽ liếm vài cái, tay cũng vuốt ve bên còn lại, tiếp theo ngón tay đột nhiên xiết chặt lấy nó, bên kia cũng dùng sức hút.
“Ừm ~” hắn không nhịn được gầm nhẹ, tay đang ôn lấy nàng đột nhiên căng thẳng.
Nàng nói đúng, hắn đúng là không nhịn được, “Quỳnh nhi thật nghịch ngợm.” Tay hắn nhéo ngực một chút, ý bảo nàng tiếp tục.
Nàng thuận theo thẳng một đường liếm hôn xuống phía dưới, lúc nàng rốt cuộc hôn tới bụng nhỏ của hắn, hắn đã thở hổn hển, trên trán đổ đầy mồ hôi.
Nàng nhẹ nhàng đỡ lấy long căn đang dựng đứng, chỉ nghe thấy một tiếng gầm nhẹ ở phía trên, sau đó âm thanh bỗng nhiên dừng lại.
Nàng ngẩng đầu, thấy hắn đang cắn răng dùng sức nắm lấy cái ghế trong tay, ánh mắt như muốn nuốt nàng vào bụng.
Nàng đỏ mặt khẽ liếm phía trên, cảm giác được chân hắn đột nhiên căng cứng, long căn đứng thẳng kia dường như lại lớn thêm một chút.
Nàng hé miệng ngậm hơn phân nửa quy đầu, bàn tay cũng tiến xuống dưới vuốt ve hai túi ngọc của hắn.
Hắn nhẫn nhịn đến nỗi gân xanh nổi lên, chỉ cảm thấy nàng mới ngậm lấy hắn đã sắp bắn nếu nàng chuyển động…
Trong lúc hắn không dám nghĩ đến giả thiết chật vật sẽ xảy ra với mình, nàng càng ngậm đến tận gốc rễ, một tay nàng cầm long căn vuốt ve, tay kia xoa nhẹ hai túi ngọc.
Long căn của hắn chống đỡ ở lưỡi nàng, chiếc lưỡi đinh hương vẫn không quên liếm láp mấy lần rồi mới lui ra một chút, sau đó lại cố gắng ngậm sâu hơn.
Thấy hắn vẫn nhìn chằm chằm mình, nàng chỉ cảm thấy toàn thân như đang bị hắn dùng mắt để sờ qua, không biết sao, khát vọng dưới thân nàng càng ngày càng nhiều.
Nàng khép hờ mắt nhìn hắn khiến hắn có loại xúc động muốn hung hăng làm nàng, hắn vẫn nhớ miệng nàng mỹ vị đến mức nào… Cuối cùng hắn vẫn không muốn bỏ, không muốn bắn trong miệng nàng khiến nàng khó chịu, mặc dù cho tới bây giờ nàng vẫn không từ chối, thậm chí có thể nói là thích, thế nhưng tư vị thiên đường này mấy tháng một lần là đủ rồi, nếu không…
Nếu không khi những nữ tử khác dùng môi lưỡi hầu hạ, hắn chỉ sợ mình không có hứng.
Đương nhiên bây giờ hắn không nghĩ ra câu kế tiếp, tất cả lực chú ý của hắn đều đang tập trung vào việc nàng đang ngậm càng ngày càng sâu hơn.
Nhìn nàng chật vật ngậm hơn phân nửa long căn của hắn, hắn có loại xúc động muốn vào đến tận cùng… Đột nhiên hắn rút long căn ra, ôm nàng ngồi lên người mình.
“Quỳnh nhi dâm đãng, tự mình ngồi lên đi.” Vừa nói hắn vừa kéo váy của nàng xuống làm lộ ra bầu ngực đầy đặn.
Lời nói của hắn khiến cho hoa huyệt của nàng vốn đã nóng bỏng lại một lần nữa tiết ra mật dịch,
Nàng thở gấp đỡ lấy quy đầu đưa vào trong cơ thể mình, lại không nghĩ rằng chỉ mới tiến vào một nửa hắn đã thúc lên “Ừm…” nàng mềm nhũn ngã vào ngực hắn, hoa huyệt lại bắt đầu co rút.
“A ~ miệng nhỏ của hoàng hậu sao lại dâm đãng như vậy, trẫm mới tiến vào nàng đã ra rồi sao?” Hiển nhiên hắn bị vẻ ý loạn tình mê của nàng lấy lòng, tiếng cười nhẹ phát ra từ cổ họng.
Lúc hắn nói chuyện nàng bỗng hôn lên hầu kết hắn.
Hắn giống như con sư tử đột nhiên bạo phát, hắn chỉ mới ra vào hơn mười cái, hoa huyệt đã nhốt chặt hắn dùng sức xoắn chặt.
Thật là một tiểu yêu tinh… Hắn nghĩ như vậy, động tác dưới thân cũng trở nên mạnh mẽ hơn.
Cao triều đến nàng không nhịn được muốn thét lên, lại bị hắn nuốt hết vào trong miệng.Giữa răng môi nàng hắn nếm được hương vị của mình, cũng không có gì đặc biệt, nhưng lại khiến hắn ra vào càng thêm mãnh liệt.
Cao triều của nàng dần dần lắng xuống, hắn cũng ngừng lại, “Quỳnh nhi, trẫm mệt mỏi.”
Nàng ngẩng đầu, thấy trên mặt hắn có mấy phần ai oán, như đang phần nàn nàng không chịu chủ động, vì sao hắn phí sức hầu hạ nàng như vậy, nàng lên cao trào thì thì bất động.
Nàng nhịn không được cười khẽ, cúi người ghé vào lỗ tai hắn nói, “Hoàng thượng muốn nghỉ sớm một chút?” Vừa nói nàng vừa nâng hông lên như muốn rời đi.
Hắn có chút ảo não, ấn mông nàng xuống không cho nàng rời đi, không ngờ nàng còn nhanh hơn, đột ngột ngồi xuống.
Hắn thở gấp một tiếng, chỉ nghe thấy nàng nói bên tai, “Thiếp sẽ hầu hạ Lục Lang thoải mái.” Cùng lúc đó mông nàng vẫn nhấp nhô lên xuống, môi dán sát vào vành tai hắn không ngừng liếm mút.
“A ~” Hắn cắn răng không để cho mình phát ra tiếng.
Tay hắn nắm lấy hai bánh bao sữa hung hăng xoa bóp, nghe được tiếng nàng xin tha hắn mới nhẹ nhàng vuốt ve trở lại rồi hơi híp mắt nói, “Hoàng hậu như này là đang bắt nạt trẫm, hửm?”
“Thiếp không dám…” Hắn híp mắt một cái mang theo chút hung dữ khiến nàng rụt cổ theo bản năng, môi cũng rời khỏi tai hắn.
Hắn đè lưng nàng lại, hôn lên nhụy hoa đỏ thẫm trước ngực, tay giữ lấy mông nàng, tiến sâu vào hoa huyệt.
“Ưm…” Nàng trợn tròn mắt, cảm nhận được khoái cảm đang bành trướng, hắn không cho nàng thời gian nghỉ ngơi, tay giữ lấy eo nàng hung hăng va chạm đi lên.
“Hức hức…” Nàng cắn mu bàn tay không để cho mình phát ra tiếng, hắn lại giống như không khiến nàng kêu lên thì sẽ không bỏ qua, càng làm càng mạnh mẽ.
Va chạm như thế mấy chục lần, cả người nàng đã xụi lơ.
Hắn còn không biết dừng, tay từ phần eo hướng lên, đột dùng sức nắm chặt hai bầu ngực nàng, làm nhanh hơn.
Nàng thẳng lưng rên khóc, tiếp nhận hắn điên cuồng ra vào, mỗi lần đều bị lực tiến vào của hắn làm bật lên cao, lúc rơi xuống hắn lại dùng sức tiến tới.
Khoái cảm từ bên trong cơ thể không ngừng khuếch tán, nàng muốn kêu nhưng lại không thể phát ra tiếng, loại vui vẻ cấm kỵ muốn nói mà không thể, muốn ngừng mà không được này càng làm nàng thêm mẫn cảm, chỉ có thể ôm vai hắn khóc lóc mặc hắn bày bố.
Hắn cũng sảng khoái muốn thét lên nhưng không thể, chỉ cố gắng dùng lực vuốt ve bầu ngực trắng nõn và hung ác đâm vào.
Va chạm như thế khoảng trăm lần, hắn đột nhiên rên một tiếng, cắn răng bắt đầu tăng tốc.
Âm thanh cơ thể hai người va chạm xem lẫn tiếng nước khiến nàng vốn đã mẫn cảm mười phần lại càng không chịu nổi khóc lóc xin hắn chậm một chút, nhưng tiếng nói như rên của nàng lúc này chỉ khiến hắn càng làm càng hăng.
Mắt thấy nàng lại muốn cao trào mà hắn cũng đã đến cực hạn.
Hắn nhét y phục vào miệng nàng, cự vật dưới thân nhiều lần chạm vào cổ tử cung.
Nàng đột nhiên run lên, eo mỏi nhừ, chân run rẩy cao trào.
Còn hắn gần như mất trí khi bị mật dịch của nàng tưới tắm, ra vào thêm mười lần nữa cũng giải phóng tinh dịch.
Cực hạn cao trào khiến nàng mơ màng, trong đầu mơ hồ một mảnh, ngay cả về tẩm điện thế nào cũng không biết.
Hắn lại không biết đủ, ở giường phượng to lớn nhẹ nhàng xoa nắn điểm mẫn cảm trên người nàng, mãi đến khi nàng chịu không nổi cùng hắn mây mưa mới thôi..