23.
Diệp Hoan khóc lóc về nhà, mấy ngày kế tiếp đều không đến làm việc.
La Đại Minh đến công ty tôi chửi bới vài lần, nhưng lần nào cũng không tìm được Diệp Hoan.
Cuối cùng, hắn đã nuốt lời, dẫn người tìm đến tận nhà dì.
Nghe nói La Đại Minh vừa bước vào cửa đã đánh hai vợ chồng dì và yêu cầu chú dì phải chuyển cho hắn 50.000 tệ thì mới chịu tha mạng cho họ.
Chú dì muốn báo cảnh sát, nhưng lại bị La Đại Minh đe dọa:
"Đây là lỗi của con gái các người nên các người phải bồi thường cho nạn nhân.
Có gọi cảnh sát cũng vô ích thôi!"
"Nếu các người cứ khăng khăng tìm cách báo cảnh sát thì chắc tôi phải giec cả hai người trước vậy!”
Lúc dì khóc lóc gọi điện cho mẹ tôi, tôi chẳng hề thấy thương cảm cho bọn họ..
Bởi vì những gì bọn họ phải chịu cũng chính là những gì mà chúng tôi đã phải chịu đựng trong kiếp trước.
Diệp Hoan nghĩ mọi chuyện đã kết thúc rồi sao?
Cô ta vẫn còn đánh giá quá thấp La Đại Minh, nghĩ rằng có thể dùng tiền để đối phó với hắn.
Nhưng La Đại Minh đã từng có tiền án.
Sau khi ra tù, hắn vất vả lắm mới cưới được vợ và có con, cho nên đứa bé này rất quan trọng với hắn.
Kết quả là bây giờ Lưu Lệ đã sảy thai, La Đại Minh nhất định sẽ trả thù Diệp Hoan!
Nhưng Diệp Hoan không hề hay biết, cô ta đã ăn không ngồi rồi ở nhà mấy ngày, lại thêm việc bị uy h.i.ế.p khiến cô ta trở nên cáu kỉnh.
Mấy ngày sau, cuối cùng Diệp Hoan cũng không nhịn được, muốn rủ tôi đến quán “Ngàn ly một say” để uống rượu ăn khuya, tôi lập tức từ chối.
Nhưng tôi lại đưa ra một đề nghị khác:
"Hôm nay chị không được khỏe lắm, không thể đi cùng em được đâu.
Em thử gọi cho Trương Hi xem?"
Diệp Hoan chỉ lơ đãng đáp:
"Ờ."
Sau đó cô ta cúp máy luôn..