Thẩm Hạ Lan đứng dậy quay về, bắt taxi, nhưng bởi vì đường bị tắc, bọn họ không thể không đi đường vòng.
Đối với điều này Thẩm Hạ Lan không có ý kiến gì.
Nhưng chiếc taxi này không biết như nào đi đường vòng lại vòng đến bến sông Đông Hải.
Thẩm Hạ Lan nghĩ đến lời của hai bà lão vừa nãy, không khỏi có hơi dợn người, nhưng bây giờ muốn quay đầu đã không kịp rồi, bởi vì đằng sau cũng kẹt xe rồi.
Ở bến sông vây kín người, ồn ào, gây tắc nghẽn giao thông nghiêm trọng.
Thẩm Hạ Lan không phải là người thích hóng chuyện, có điều xe kẹt ở đây không nhúc nhích được, thật sự khiến tâm trạng của người khác không phải quá tốt.
Cô xuống xe, cất bước đi tới.
Xuyên qua lớp lớp người, Thẩm Hạ Lan nhìn thấy bên cảnh sát đang kiểm tra thi thể, cũng kéo dây phong tỏa lên.
Thẩm Hạ Lan liếc nhìn, lập tức sững người.
Người phụ nữ này sao lại có chút quen mắt?
Đầu óc của cô nhanh chóng vận chuyển, cuối cùng xác định người phụ nữ bên cạnh Diệp Ân Tuấn ở cửa quán bar không phải chính là người này hay sao?
“Á!”
Cô vội vàng bịt miệng.
“Cô gái này, cô quen biết cô gái này sao?”
Có một cảnh sát chú ý đến Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan vội lắc đầu: “Không quen, chỉ là bị dọa thôi.”
Mắt của cô lóe lên tia kinh sợ, ngược lại khiến cảnh sát có hơi hiểu.
“Sợ thì đừng xúm lại đây, tránh tối mơ thấy ác mộng, đây đâu phải là thứ gì hay ho, mau đi đi.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan không biết mình rời khỏi bến sông như nào, trong đầu luôn có lóe lén một câu hỏi, nhưng cô không dám hỏi ở đây, cũng không thể hỏi ở đây.
Cô nhanh chóng đi ra ngoài, tim đập rất nhanh.
Cái chết của người phụ nữ này có liên quan tới Diệp Ân Tuấn hay không?
Tuy hận chết người đàn ông này, nhưng nếu như thật sự dính đến án mạng, Thẩm Hạ Lan vẫn có chút lo lắng.
Cô cuối cùng đi đến một nơi không người, trực tiếp ấn gọi cho Diệp Ân Tuấn.
“Hạ Lan?”
Đối với việc Thẩm Hạ Lan chủ động gọi điện cho anh, Diệp Ân Tuấn rất là bất ngờ, lại nhiều hơn một chút bất ngờ.
“Sao vậy? Có phải là có chuyện gì cần anh giúp không?”
Anh không lâu trước mới biết vốn đăng ký của công ty điện ảnh và truyền thông của Thẩm Hạ Lan khả năng không đủ, mà lúc này Thẩm Hạ Lan gọi điện tới, anh vô thức nghĩ đến chuyện này.
Thẩm Hạ Lan bây giờ đâu còn quan tâm đến chuyện đăng ký công ty chứ?
Cô đè thấp giọng nói, hỏi từng câu từng chữ rõ ràng: “Người phụ nữ lần trước để lại dấu son ở cổ áo sơ mi trong của anh đang ở đâu?”
“Sao đột nhiên nghĩ tới mà hỏi chuyện này?”
Mắt của Diệp Ân Tuấn có hơi đanh lại.
Thẩm Hạ Lan hít sâu một hơi nói: “Em muốn gặp cô ta.
Nếu như anh muốn kết hôn với cô ta, con trai con gái của em sẽ phải nhiều một người mẹ kế, thế nào em cũng phải biết nhân phẩm của người phụ nữ này như thế nào, liệu có khi nào ngược đãi con của em không.”
“Anh sẽ không ly hôn với em, cũng sẽ không lấy người phụ nữ khác, em không cần gặp cô ta.”
Giọng điệu của Diệp Ân Tuấn có hơi lạnh.
“Nếu như em cứ muốn gặp cô ta thì sao? Hay là em không thể gặp được?”
Lời của Thẩm Hạ Lan hỏi rất có kỹ xảo, nhưng Diệp Ân Tuấn vẫn từ trong giọng điệu của cô nghe ra cái gì đó.
“Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Anh đừng quan tâm xảy ra chuyện gì, anh nói cho em biết, ở đâu thì em có thể gặp được người phụ nữ đó?”
Giọng điệu của Thẩm Hạ Lan không phải quá tốt.
Diệp Ân Tuấn đã trầm mặc.
“Anh nói chuyện đi?”.