“Sau này theo tôi ra ngoài thì gọi tôi là chị Thẩm là được, cô ở trong nhà làm trợ lý của tôi có hơi không biết trọng dụng nhân tài rồi, bắt đầu hôm nay cô làm trợ lý của tôi đi.
Vấn đề lương cô có yêu cầu gì cứ việc đưa ra với tôi.”
Thẩm Hạ Lan nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt nói, lại khiến Khương Hiểu sửng sốt.
“Trợ lý? Bà chủ, không, chị Thẩm, chị là nói tôi có thể làm trợ lý của chị sao?”
“Không bằng lòng?”
“Không không không, rất bằng lòng!”
Khương Hiểu vội đáp lại, sợ trả lời muộn loại chuyện này sẽ mất.
Khi Thẩm Hạ Lan nhìn thấy sự tin tưởng mà Khương Hiểu đối với cô, đáy lòng vụt qua một tia ấm áp.
“Cô không sợ tôi làm công ty phá sản, đến lúc đó cô còn không bằng làm y tá cho người khác?”
“Không thể nào!”
Dáng vẻ đầy sự tự tin của Khương Hiểu khiến tâm trạng của Thẩm Hạ Lan trở nên rất tốt.
“Nếu đã muốn làm trợ lý của tôi, lát nữa xem một lượt tình hình của công ty, hiểu rõ mới có thể làm tốt công việc.”
“Được, chị Thẩm.”
Khương Hiểu rất nhanh đã thích ứng.
Thời gian chờ đợi cũng không phải dài như vậy, Thẩm Hạ Lan thỉnh thoảng gửi vài tin nhắn cho Lam Tử Thất, nói vài chuyện thú vị, thỉnh thoảng lại gửi tin nhắn cho Tiêu Niệm Vi, hỏi xem cô ấy dạo này như nào rồi.
Cô cảm thấy cuộc sống như này cũng khá phong phú, ngoài thỉnh thoảng thấy trống rỗng ra.
Khi bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Thẩm Hạ Lan biết người quản lý của Phương Nguyên đến rồi.
Thẩm Hạ Lan vội vàng ra hiệu bằng mắt cho Khương Hiểu.
Khương Hiểu nhanh chóng đứng dậy, đi về phía cửa.
Khi cửa mở ra, người đến là một người đàn ông khoảng hơn 30 tuổi, nhìn sơ đã thấy dáng vẻ rất từng trải.
“Sếp Thẩm, chào cô, tôi tên Thành Lâm.
Là người quản lý của Phương Nguyên, sau này bất cứ vấn đề liên quan tới Phương Nguyên do tôi và cô bàn bạc.”
“Chào anh, tôi tên Thẩm Hạ Lan.”
Thẩm Hạ Lan bắt tay với Thành Lâm.
Hai người sau khi ngồi xuống, Khương Hiểu vội vàng rót một ly trà cho Thành Lâm.
“Cảm ơn.”
Thành Lâm ngược lại rất lịch sự gật đầu với Khương Hiểu.
Thẩm Hạ Lan nhìn Thành Lâm, cảm thấy anh ta nhìn thế nào cũng không giống người biết phán đoán sai lầm, cô không khỏi hỏi: “Thành Lâm phải không? Mạo muội hỏi anh một câu hỏi, không biết anh có thể cho tôi một câu trả lời hài lòng hay không.”
“Sếp Thẩm cô nói.”
“Tại sao muốn ký hợp đồng với công ty của chúng tôi? Theo tôi được biết, tài nguyên của Phương Nguyên rất tốt, căn bản không cần ký hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền thông.
Các anh lại là một ngôi sao tuyến đầu, hiện nay chủ động ký hợp đồng với chúng tôi, là có ẩn tình gì sao?”
Thẩm Hạ Lan cũng không tránh né, trực tiếp hỏi thẳng vấn đề.
Những chuyện này, nói sớm thì hay hơn.
Thành Lâm dường như biết Thẩm Hạ Lan sẽ hỏi như vậy, cười rồi nói: “Sếp Thẩm nói không sai, Phương Nguyên của chúng tôi quả thật không cần ký hợp đồng với bất kỳ công ty điện ảnh và truyền thông nào cả.
Tài nguyên riêng của chúng tôi có thể khiến Phương Nguyên ở trên con đường của ngôi sao tuyến đầu sẽ càng đi càng xa.”
“Vậy tại sao…”
“Nói thật, tôi cũng không biết.”
Thành Lâm cười bất lực nói: “Có lẽ Sếp Thẩm sẽ cảm thấy tôi có hơi làm màu, nhưng đây là sự thật.
Phương Nguyên đột nhiên nói muốn ký hợp đồng với công ty của các cô, còn nguyên nhân cậu ta không muốn nói với tôi, cũng không bằng lòng nói, chỉ là nói điều kiện ký hợp đồng thì Sếp Thẩm định là được.
Nếu như có thể, cậu ta cũng sẽ san ra một ít tài nguyên cho những người mới của cô, thậm chí còn sẽ giúp dẫn dắt những người mới này vào trong giới, chỉ cần Sếp Thẩm cần.”
Lông mày của Thẩm Hạ Lan càng nhíu chặt.
Phương Nguyên từ khi debut đến nay, chưa từng dẫn dắt người mới, đây là luật thép trong giới mà ai cũng biết, hơn nữa con người của Phương Nguyên khá lạnh lùng, cũng không theo định hình thiết kế nào cả, nhưng tính cách này của anh ta vẫn thu hút được phần lớn các fan trung thành tới cùng với anh ta..