Cục Cưng Có Chiêu


Bạch Tử Đồng lắc đầu nói: “Con của cô có chút dấu hiệu sảy, tôi nghĩ bản thân cô cũng nhìn thấy rồi, trên quần cô có máu.

Kiến nghị của tôi là nằm viện quan sát một tuần.

Nếu như không có vấn đề gì lớn thì về nhà nghỉ ngơi, nếu như có gì không tốt, ở trong bệnh viện cũng có thể lập tức giải quyết, cô cảm thấy sao?”
Tử vừa nghe mình có dấu hiệu sảy thì lập tức bị dọa hỏng rồi, không thèm nghĩ ngợi liền nói: “Ở ở ở.

Chỉ cần có thể khiến con của tôi khỏe mạnh, cô nói thế nào tôi làm thế đó.”

Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Cháu cần một nơi an toàn bí mật, thích hợp cho thai phụ nghỉ ngơi, chú có thể giúp cháu không?”
“Ngược lại là có một nơi như vậy, chú đi sắp xếp, khi nào cần?”
“Một tiếng sau.”
“Được.”
Sau khi gọi điện xong, Thẩm Hạ Lan đi làm thủ tục nằm viện, sau đó quay lại phía phòng kiểm tra.

“Làm xong rồi, tình trạng hiện nay của Tử không cần truyền dịch dinh dưỡng sao?”
Bạch Tử Đồng hiểu ý.


“Đương nhiên cần, nếu đã làm xong thủ tục nằm viện rồi, tôi sắp xếp giường đơn cho các cô.

Tôi sẽ kêu y tá truyền cho.

Tử, không cần lo lắng, cố gắng nghỉ ngơi, duy trì tâm trạng vui vẻ mới tốt cho đứa trẻ.”
Bạch Tử Đồng rất dịu dàng nói.

Tử vội gật đầu.

Hai người đi đến phòng bệnh.

Không lâu sau thì y tá cầm chai truyền dịch đến truyền cho Tử.

Khoảng mười mấy phút thì Tử cảm thấy có hơi buồn ngủ.

Cô ta ngáp rồi nói: “Chị dâu, em muốn ngủ một lúc, nhờ cậu quay về nói một tiếng với mẹ em tình hình của em.”

“Được, em nghỉ ngơi đi.”
Thẩm Hạ Lan đắp chăn cho cô ta thì Tử ngủ thiếp đi.

Cô thấy Tử ngủ say rồi, lúc này mới đi ra khỏi phòng bệnh.

Bạch Tử Đồng đợi ở bên ngoài.

“Chuyện gì thế?”
“Vu Linh sắp ra tay rồi, tôi sợ Tử ở lại sẽ trở thành con tin, cho nên định đưa em ấy đi.

Thành phần an thần trong dịch dinh dưỡng này của cô không có ảnh hưởng đến đứa trẻ chứ?”
Thẩm Hạ Lan có hơi lo lắng.

Bạch Tử Đồng lắc đầu nói: “Không có ảnh hưởng, có điều thời gian ngủ sẽ không quá dài.”
“Cảm ơn.”
“Không có gì, có chuyện gì thì cô cứ nói.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan mỉm cười, lại gọi điện cho Hoắc Chấn Đình lấy địa chỉ của nơi đó, nhờ Bạch Tử Đồng dùng xe cấp cứu che chở, lập tức đưa Tử đi.

Sau khi xe cấp cứu vèo vèo lái đi, trái tim của Thẩm Hạ Lan mới trùng xuống vài phần.

Lưu Nghệ có hơi không hiểu mà nhìn cô nói: “Cô ta là con gái của Vu Linh, cô còn đối tốt với cô ta như vậy? Ngộ nhỡ cô ta biết cô đối phó với mẹ cô ta, cô cảm thấy cô ta liệu có hận cô không?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận