Cục Cưng Có Chiêu


Lưu Nghệ thấy vẻ mặt của Thẩm Hạ Lan không tốt lắm, không khỏi có hơi lo lắng.

“Mợ chủ, cô đừng bị bà ta chọc tức, tôi kêu người của chúng ta xử lý hết người của bà ta là được rồi.”
“Lưu Nghệ, cô vẫn chưa hiểu sao? Bên ngoài đã không có người của chúng ta rồi.”
Thẩm Hạ Lan nhìn ánh mắt nghi hoặc của Lưu Nghệ, tiếp tục nói: “Vu Linh bày ra một bàn cờ lớn như vậy, thậm chí không tiếc dùng con gái ruột của mình làm mồi nhử, người ta muốn đối phó không phải là tôi, mà là những vệ sĩ tinh nhuệ mà Diệp Ân Tuấn để lại.”
“Cái gì?”
Lưu Nghệ vẫn không thể hiểu.

Thẩm Hạ Lan nhìn Vu Linh, nói từng câu từng chữ: “Người đời đều biết, Diệp Ân Tuấn có căn cứ huấn luyện của mình, vệ sĩ bồi dưỡng ra rất là anh dũng trung thành, nhưng không có ai biết bọn họ ở đâu, chỉ có Diệp Ân Tuấn có thể điều động được bọn họ.

Vu Linh muốn thâu tóm được nhà họ Dạ thì bắt buộc phải dụ Diệp Ân Tuấn ra ngoài.

Hiện nay điểm này bà ta làm được rồi, Diệp Ân Tuấn bị vu giết người, bây giờ bị nhốt lại.


Mà những vệ sĩ tinh nhuệ đó lại sẽ vì bà ta thâu tóm mà đứng ra ngăn cản, cho nên bà ta dùng Tử làm mồi nhử, không tiếc bại lộ bản thân để dụ tôi cắn câu.

Nếu như tôi đoán không sai, máy chặn tín hiệu trong nhà cũng là bà lắp đặt nhỉ?”
“Là tôi.”
Vu Linh gật đầu.

Lưu Nghệ lúc này mới phản ứng lại.

“Bà thật là hiểm độc! Cho nên chỉ thị mà bà gửi đi không lâu trước đó thật ra là cố ý để tôi biết, sau đó để tôi thông báo cho những vệ sĩ đó của nhà họ Diệp phải không?”
“Phải.

Người Diệp Ân Tuấn tin tưởng nhất là Tống Đình, hiện nay Tống Đình trở thành người thực vật, tôi tưởng cậu ta sẽ giao quyền chi phối vệ sĩ cho Thẩm Hạ Lan, nhưng Diệp Ân Tuấn lại không.

Cậu ta ngược lại giao quyền chi phối này cho Phi.

Con người của Phi lại quá cố chấp, tôi từng nói bóng nói gió thăm dò, cậu ta là loại mềm cứng đều không ăn, hết cách, tôi chỉ có thể nghĩ cách khác.”
Vu Linh rất là đắc ý nói: “Diệp Ân Tuấn xảy ra chuyện rồi, Thẩm Hạ Lan ắt sẽ quay về giúp đỡ, lúc này Diệp Ân Tuấn chắc chắn sẽ không để Thẩm Hạ Lan rơi vào cảnh nguy hiểm mà không màng tới, cho nên cậu ta sẽ nhờ cậy lực lượng của nhà họ Hoắc và nhà họ Tiêu bảo vệ Thẩm Hạ Lan cô.

Lúc này chính là lúc cậu ta giao ra quyền chi phối vệ sĩ.

Tôi từng đoán rồi, nhà họ Hoắc xuất thân quân nhân, Diệp Ân Tuấn tự nhiên sẽ không giao quyền chi phối cho cậu ta, mà ông cụ Tiêu đã nghỉ hưu rồi, lại là ông ngoại của cô, mẹ cô Tiêu Ái sau khi qua đời, người mà ông ta để tâm nhất chính là cô, tự nhiên sẽ dốc sức bảo vệ cô.

Cho nên người có khả nhất Diệp Ân Tuấn giao quyền chi phối cho nhất chính là ông cụ Tiêu.

Mà khi tôi nhìn thấy bên cạnh cô xuất hiện vệ sĩ như Lưu Nghệ thì tôi biết, tôi đoán đúng rồi.”

Cả người Lưu Nghệ đều sắp tức đến nổ tung rồi.

“Người phụ nữ như bà sao lại âm hiểm như vậy chứ?”
“Được rồi Lưu Nghệ, chúng ta dám chơi dám chịu.

Vu Linh nhìn quá thấu chúng ta rồi, chúng ta còn có phần thắng gì chứ? Thắng làm vua thua làm giặc, ván này chúng tôi thua rồi.”
Thẩm Hạ Lan không thể không bội phục Vu Linh, bà ta cũng thật sự là một người thâm độc.

Vu Linh mỉm cười, nói với vẻ không nỡ: “Thật ra tôi thật sự không muốn đối địch với cô, nhưng cô sai là sai ở chỗ không nên yêu Diệp Ân Tuấn, không nên gả vào nhà họ Diệp, nếu ai cản con gái tôi ngồi vào vị trí chủ tịch của nhà họ Diệp, tôi đều sẽ tiêu diệt hết.

Cô cũng đừng trách tôi.”
Nói xong, Vu Linh hạ lệnh một tiếng, bên ngoài lập tức có rất nhiều người xông vào, nhanh chóng vây lấy Thẩm Hạ Lan và Lưu Nghệ.

Thẩm Hạ Lan nhìn quanh, những người này đều là lính đánh thuê có thân thủ rất được!
“Bà đây là tốn bao nhiêu tiền thế? Vậy mà nuôi được một đám lính đánh thuê như vậy! Hoặc điều tôi nên hỏi là những người này chắc là thủ hạ của Vu Phong nhỉ? Nhiều năm như vậy hai người dựa vào cây đại thụ là Diệp Tri Thu, quả thật vì mình mà xây dựng không ít thế lực.”
Đến nước này, Thẩm Hạ Lan ngược lại không có bất kỳ sự sợ hãi nào, ngược lại rất là thong dong.


Lưu Nghệ bảo vệ chặt Thẩm Hạ Lan ở đằng sau, thấp giọng nói: “Mợ chủ, tôi sẽ bảo vệ cô, cô đừng lo cho tôi, nhân cơ hội chạy ra ngoài.”
“Đừng ngốc nữa, Vu Linh sẽ không cho tôi cơ hội này đâu, tôi cũng sẽ không để cô vì tôi mà táng thân ở đây.

Thân thủ của những người này cô chắc rõ hơn tôi, cho dù cộng cả hai chúng ta lại, cũng chưa chắn là đối thủ của bọn họ.

Bây giờ Phi chưa có tới, bên phía nhà họ Hoắc và nhà họ Tiêu cũng không có động tĩnh, đoán chắc Vu Linh cũng làm cái gì rồi, khiến bọn họ tạm thời không thoát thân được.”
Thẩm Hạ Lan luôn nhìn Vu Linh.

Cô cứ nói ra một câu thì mắt của Vu Linh lại sáng lên một phần.

Vu Linh cười rồi nói: “Thẩm Hạ Lan, tôi thật sự rất tán thưởng cũng rất thích cô.”
“Đáng tiếc chúng ta không làm bạn được.”
Thẩm Hạ Lan nói nốt vế còn lại thay bà ta..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận