Cục Cưng Có Chiêu


Trùng hợp sao?
Giữa bọn họ còn có quan hệ ba con, nếu như nói trùng hợp, nói thông được sao?
Hạ Tử Thu thế nào cũng cảm thấy không thể.

“Tiếp tục điều tra, xem thử giữa Từ Hiền Trang và Trương Tứ từ khi nào bắt đầu liên lạc với nhau.”
“Được.”
Thủ hạ nhanh chóng lui xuống.

Một loạt công việc cường độ cao khiến đầu của Hạ Tử Thu có hơi đau.

Anh ta day huyệt thái dương của mình, sau đó lắc lắc đầu.

“Anh Thu, trong nhà anh xảy ra chuyện rồi.”
Lại một thủ hạ đi vào.


Mắt của Hạ Tử Thu bỗng lạnh đi vài phần.

Trong nhà?
Cung Tuyết Dương sao?
Khí tức xung quanh lập tức hạ xuống âm độ.

“Người đâu?”
“Bị cản lại rồi, có điều chúng ta có mấy anh em bị thương.”
Thủ hạ không dám nói nhiều, nhưng rõ ràng, giọng điệu không quá tốt.

Cung Tuyết Dương giả này mỗi ngày đều làm loạn lên, cho dù biết rõ mình không thoát được, vẫn ầm ĩ khiến mọi người kiệt quệ tinh thần.

Tất cả mọi người đều cảm thấy người phụ nữ này nên giết luôn, dù sao thân phận thật của cô ta không phải là Cung Tuyết Dương, không phải là ánh trăng thật trong lòng anh Thu, nhưng gương mặt này giống hệt với Cung Tuyết Dương lại khiến Hạ Tử Thu không xuống tay được.

Người phụ nữ đó không phải phẫu thuật thẩm mỹ, là thật sự trông rất giống với Cung Tuyết Dương.


Hạ Tử Thu cất bước đi ra ngoài.

“Mọi chuyện ở đây giao cho cậu.”
Người phụ nữ đáng chết!
Vẫn không chịu từ bỏ sao?
Khóe miệng của Hạ Tử Thu nhếch lên lộ ra nụ cười tàn khốc, khiến người ta kinh hãi.

Tất cả mọi người không dám thở mạnh, thấy bóng lưng của Hạ Tử Thu rời khỏi rồi, cỗ uy áp nghẹt thở đó mới biến mất.

“Cậu nói anh Thu lần này liệu có…”
Một thủ hạ hỏi một tên thủ hạ khác.

Tên thủ hạ kia lắc đầu nói: “Cậu dám bàn luận về anh Thu, không cần mạng rồi sao?”
Sắc mặt của đối phương lập tức tái nhợt, vội vàng im miệng, nhìn xung quanh, khi phát hiện ngoài hai bọn họ ra không có ai nghe thấy lời này mới thở phào.

Hạ Tử Thu ngược lại không biết tâm tư hiện nay của thủ hạ, anh ta tức tối quay về biệt thự của mình, còn chưa bước vào thì ngửi được mùi máu tanh nồng nặc.

“Anh Thu, anh về rồi?”
Đại đội trưởng Trịnh Hạo của đội thủ vệ vội vàng đi tới, sắc mặt không phải quá tốt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận