Trong chín năm qua, tất cả mọi người đều tìm kiếm hạnh phúc, tìm kiếm một nửa của mình, chỉ duy Hạ Tử Thu không quan tâm đến phụ nữ.
Lúc đầu, bọn họ còn đùa với Hạ Tử Thu, nhưng lần nào Hạ Tử Thu cũng đều tức giận, đến nỗi sau này không ai dám nhắc đến chuyện đó nữa, nhưng không ai biết tại sao.
Bây giờ những lời của Thẩm Hạ Lan khiến trong lòng Lực bất giác có chút khó chịu.
“Trước đây anh Thu đã có bạn gái ạ?”
“Đúng vậy, họ rất yêu nhau, nhưng cô ấy đã chết, bị bọn khủng bố phân thây.
Anh ấy đã vi phạm kỷ luật để trả thù cho bạn gái của mình, bây giờ thậm chí anh ấy còn không đủ tư cách để cúng bái người anh ấy yêu nhất.
Cậu biết trong lòng anh ấy cảm thấy thế nào không?”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến mắt Lực bỗng đỏ hoe.
“Chị dâu, chị muốn nói gì với em?”
Lực không phải là một tên ngốc, tự biết Thẩm Hạ Lan sẽ không vô duyên vô cớ nói với anh ta về quá khứ của Hạ Tử Thu, vì vậy anh ta mở miệng hỏi.
Thẩm Hạ Lan rất hài lòng với sự thông minh của Lực.
Cô thấp giọng nói: “Nhan Du trông rất giống vị hôn thê đã chết của Hạ Tử Thu.”
Ngay khi những lời này thốt ra, Lực đơ cả người.
Chẳng trách!
Chẳng trách anh Thu nương tay với người phụ nữ đó như vậy!
Chẳng trách anh Thu bị đâm bị thương!
Hóa ra là vì lý do này!
Lông mày của Lực nhăn lại thật chặt.
Thẩm Hạ Lan nhẹ thở dài nói: “Tôi nghe Ân Tuấn nói khuôn mặt của Nhan Du chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ, rất có thể cô ta có quan hệ gì đó với Cung Tuyết Dương.
Cậu tìm người kiểm tra lai lịch và thân phận của Nhan Du.”
Sau khi biết được tâm sự của Hạ Tử Thu, Lực vẫn cảm thấy hơi khó chịu.
“Ngay cả khi cô ấy trông giống như vị hôn thê cũ của anh Thu, điều đó không thể phủ nhận sự thật rằng cô ấy đã đâm anh Thu và giết A Đinh.”
“Tất cả những chuyện này chờ Hạ Tử Thu tỉnh lại giải quyết đi.
Ân Tuấn và tôi mong rằng Hạ Tử Thu có thể trút bỏ nỗi ám ảnh về Cung Tuyết Dương và bắt đầu một cuộc sống mới, chẳng lẽ cậu không muốn sao? Trước tiên, hãy điều tra thân phận thực sự của Nhan Du, còn những chuyện khác đợi Hạ Tử Thu tỉnh lại hãy nói.
“
Những lời của Thẩm Hạ Lan khiến Lực hơi lo lắng thấp thỏm.
“Chị dâu, anh Thu thật sự có thể tỉnh lại sao? Anh ấy chảy nhiều máu như vậy, sắc mặt gần như trắng bợt, chúng em đều sợ hãi…”
“Sẽ mà! Có Ân Tuấn và Tô Nam, không ai có thể lấy anh Thu của các người đi.”
Thẩm Hạ Lan mỉm cười, nụ cười mang theo chút tác dụng xoa dịu, khiến Lực bình tâm lại.
“Em sẽ nói với các anh em trong thời gian này không được làm bất cứ điều gì qua đáng với Nhan Du, chị dâu yên tâm đi.
Em cũng tin rằng nếu anh Thu tỉnh lại, anh ấy sẽ cho anh em chúng em một lời giải thích.”
“Ừm.”
Thẩm Hạ Lan gật đầu và đi đến cửa phòng nơi Nhan Du bị giam giữ.
Có bốn người đàn ông canh cửa, phía sau có những con chó săn đang ngồi xổm.
Nhan Du muốn trốn ra cũng trốn không được..