Cổ là do người của Trương Gia Trại hạ, cho dù bọn họ là tiền bối hay hậu bối, buộc phải dùng người mà Trương Gia Trại đưa đến.
Nên mới nói, quan hệ của Diệp Ân Tuấn và Trương Gia Trại đúng là cắt không nổi, càng gỡ càng rối.
“Ai trong Trương Gia Trại cũng điều khiển được cổ à?”
“Chắc là vậy, nếu không năm đó bọn họ cũng không gặp họa sát thân.”
Lời nói của Tô Nam khiến Thẩm Hạ Lan vội quay đầu lại.
“Anh biết gì đúng không? Anh biết những gì về chuyện Trương Gia Trại bị giết năm đó?”
“Cũng không nhiều lắm, chuyện này bị che giấu như tuyệt mật, chẳng mấy ai biết, tôi cũng chỉ vô tình biết được một ít chuyện, hình như có liên quan tới chuyện người của bọn họ điều khiển cổ năm đó, còn rốt cuộc chuyện là thế nào thì tôi không rõ lắm, cũng không điều tra.”
Thẩm Hạ Lan nhìn Tô Nam, từ ánh mắt anh ta thấy được anh ta không nói dối, nhưng rốt cuộc là bí mật gì mà lại không ai được biết?
“Hồ sơ tuyệt mật này chắc cũng được đưa lên đúng không? Nếu vậy chúng ta chỉ cần có máy tính và kỹ thuật vượt trội là sẽ xâm nhập xem được đúng không?”
Tô Nam lắc đầu nói: “Chuyện này không được đưa lên.”
“Sao lại thế?”
Thẩm Hạ Lan kinh ngạc.
Nếu không đưa lên thì sao lại điều động nhiều người đi diệt Trương Gia Trại như vậy được?
Không có văn kiện lẫn mệnh lệnh của bên trên, sao người phía dưới có thể chấp hành?
Nhưng Tô Nam không phải người nói dối, cũng không cần phải nói dối Thẩm Hạ Lan nên mới càng khiến cô kinh ngạc.
Tô Nam lắc đầu nói: “Tôi cũng không rõ lắm, năm đó tôi mới bao nhiêu tuổi chứ? Thậm chí còn chẳng biết tôi đã sinh ra chưa nữa, nếu chị muốn biết chuyện này thì có thể đi hỏi ông ngoại chị đi, nhưng bây giờ ông ngoại chị bị giam lỏng rồi.”
“Anh nói sao? Ông tôi không sao chứ?”
Thẩm Hạ Lan lập tức lo lắng.
Lúc trước cô còn nghi ngờ là ông ngoại tìm tới mật báo nên mới khiến Diệp Ân Tuấn gặp phải cảnh khó xử như vậy, nhưng bây giờ Tô Nam lại nói ông cụ bị giam lỏng rồi.
Thẩm Hạ Lan lo lắng không yên.
Tô Nam vội nói: “Chị yên tâm đi, ông ấy không sao đâu, chỉ là bị hạn chế tự do thân thể thôi, còn ăn mặc chi phí vẫn tốt, tôi nghĩ chắc là sợ ông ấy liên lạc với mọi người.
Tóm lại chuyện này là sao thì tôi cũng rất tò mò.
Chị cứ yên tâm, nếu có thời gian tôi sẽ đi nhờ vả quan hệ điều tra thử, cho dù không thể giúp gì nhưng vẫn có thể đảm bảo an toàn thân thể cho ông cụ!”
“Cảm ơn anh nhé Tô Nam.”
Thẩm Hạ Lan vui mừng gật đầu một cái.
Cô quay người muốn về thì lại nghe Tô Nam nói tiếp: “Trước đây anh hai bảo tôi điều tra phần tử khủng bố từng bắt con gái lớn của ông ngoại chị đi, hai hôm nay bên này đã có chút tin tức rồi, chờ tôi về sắp xếp lại rồi gửi cho hai người.”
“Có tin tức rồi sao?”
Thẩm Hạ Lan có chút kích động.
Chuyện này đã quấy nhiễu ông cụ Tiêu cả đời rồi, nếu như bây giờ vẫn không thể tìm ra hung thủ năm đó thì có lẽ lúc ông ấy mất đi, xuống dưới suối vàng cũng không biết phải làm sao đối mặt với bà ngoại..