Cục Cưng Có Chiêu


“Cậu nói là tất cả các quản lý cấp cao của công ty mẹ đều tìm cậu hả?”

Giọng nói của Thẩm Hạ Lan có hơi không thích hợp.

“Đúng vậy đó, chị dâu, sao vậy?”

Lúc nãy Diệp Nam Phương bị sốt ruột nên cũng không cẩn thận nghe, bây giờ nghe thấy giọng nói của Thẩm Hạ Lan như thế này, không khỏi ngây ra một lúc.

“Chị dâu, lúc trước anh của em kêu em nhằm vào nhà họ Hoắc, trước đây không lâu còn kêu em phải cảnh giác nội bộ, hiện tại đối với nhà họ Hoắc là như thế nào vậy chứ? Em cũng cần phải hiểu mà, nhà họ Hoắc và nhà họ Diệp của chúng ta ở Hải Thành nhiều năm như vậy rồi, anh của em sẽ không thật sự chiếm đoạt nhà họ Hoắc đó chứ? Nếu như không tiếp tục thì ở phía bên này rút lui hay là không rút lui đây, cũng nên đưa cho em một chỉ thị rõ ràng, không phải à? Chị cũng biết rồi đó, hiện tại tập đoàn của chúng ta không thể chịu được hao tổn như vậy đâu, cái này căn bản là chiến lược làm tổn hại cả hai bên, thời gian không đợi con người, em không liên lạc được với anh của em.
Chị dâu, chị liên lạc với anh em đi, kêu anh ấy gọi điện thoại cho em một cuộc có được không?”

Diệp Nam Phương thật sự rất lo lắng.

Tập đoàn Hoàn Trí có nhiều nhân viên chờ anh ăn cơm, lúc trước anh cũng đã nói với Diệp Ân Tuấn rồi, mỗi một chỉ thị của Diệp Ân Tuấn, mỗi một động tác của anh ta, hiện tại nhân viên cấp cao của công ty mẹ cũng đã không chịu đựng được áp lực này rồi, đồng loạt đi tìm Diệp Nam Phương, cái này mới khiến Diệp Nam Phương không thể không đi tìm Diệp Ân Tuấn mà hỏi chiến lược.

Nhưng mà ai biết được hiện tại có làm như thế nào cũng không thể gọi điện thoại cho Diệp Ân Tuấn.

Thẩm Hạ Lan nghe thấy lời nói của Diệp Nam Phương, tâm trạng đã rơi vào trong thung lũng, nhưng mà cô lại thấp giọng nói: “Để tôi liên lạc thử xem, nhưng mà cậu liên lạc không được thì chắc có lẽ là tôi cũng liên lạc không được đâu, thật sự không được thì cậu cứ nhanh chóng đưa ra quyết định đi.”

“Trước tiên phải nghe ý kiến của anh em đã, chị dâu, em nhờ chị.”

Nói xong, Diệp Nam Phương cũng cúp điện thoại.

Biểu cảm của Thẩm Hạ Lan đã thay đổi hoàn toàn.

Lam Tử Thất không biết cô như thế nào, có chút buồn bực mà hỏi: “Cậu làm sao vậy, điện thoại của ai thế, em chồng của cậu hả, như thế nào, hiện tại công việc làm ăn của nhà họ Diệp mà cậu cũng phải quản nữa hả?”

Thẩm Hạ Lan nhìn Lam Tử Thất, nghĩ đến lời nói lúc nãy của Lam Tử Thất, trong lòng không khỏi suy nghĩ.

Diệp Ân Tuấn không có ra nước ngoài.

Công ty chi nhánh ở nước ngoài căn bản cũng không xảy ra bất cứ chuyện gì.

Vậy thì anh đi đâu?

Tại sao lại phải nói dối với cô,

Hiện tại điện thoại đã bị tắt máy rồi, không nhận cuộc gọi của bất kỳ ai, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Những vấn đề liên tiếp không ngừng xuất hiện ở trong đầu của Thẩm Hạ Lan.

Lam Tử Thất thấy Thẩm Hạ Lan không nói lời nào, có chút lo lắng.

“Nè, Hạ Lan, cậu đang nghĩ cái gì vậy? Làm sao thế, có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không? Tớ đã nói cho cậu biết rồi, tình trạng cơ thể hiện tại của cậu không thích hợp để suy nghĩ những cái chuyện lung tung, trừ chuyện Diệp Ân Tuấn nhà cậu ra, những chuyện khác cậu cũng không cần phải quan tâm, có biết chưa hả?”

“Nếu như tớ đang nghĩ chuyện của Diệp Ân Tuấn thì sao?”

Lời nói này của Thẩm Hạ Lan vừa mới nói xong, Lam Tử Thất lập tức ngây ngẩn cả người.

“Có ý gì chứ? Sẽ thật sự không phải bị tớ nói đúng rồi đó chứ? Diệp Ân Tuấn nhà cậu đối xử với cậu không tốt hả?”

Lam Tử Thất không khỏi muốn đánh bản thân mình, lúc nãy tự nhiên cô không có chuyện gì thì lại nói xấu Diệp Ân Tuấn làm chi.

“Vậy thì cái gì, để tớ gọi điện thoại cho Diệp Ân Tuấn hỏi xem lúc nào anh ta mới có thể trở về.”

Nói xong, Lam Tử Thất nhanh chóng gọi điện thoại cho Diệp Ân Tuấn, đáng tiếc là điện thoại của Diệp Ân Tuấn đã tắt máy rồi.

Thẩm Hạ Lan nghe thấy trong điện thoại truyền đến giọng nói lạnh lùng của phụ nữ, khuôn mặt cũng trầm xuống.

Anh đã từng nói là sẽ không lừa gạt mình.

Chuyện Thẩm Nghê Nghê bị bắt cóc, cô miễn cưỡng kêu bản thân mình bỏ qua, nói là anh vì muốn tốt cho bọn họ, nhưng mà lần này lại là cái gì đây?

Biết rõ là mình vẫn còn chưa hoàn toàn buông lỏng chuyện của Thẩm Nghê Nghê, bây giờ lại lừa gạt mình một lần nữa, thậm chí là hiện tại không chịu gặp người, điện thoại thì lại không liên lạc được, rốt cuộc là anh đang làm cái gì?

Trong lòng của Thẩm Hạ Lan vô cùng khó chịu, cộng thêm sức khỏe yếu, cả người càng trở nên ảo não hơn.

“Không cần phải gọi cho anh ấy nữa đâu, gọi cho người khác đi.”

Lời nói của Thẩm Hạ Lan làm Lam Tử Thất ngây ra một lúc.

“Gọi cho ai vậy?”

“Tống Đình.”

Lam Tử Thất lập tức trở nên mê mang.

“Tống Đình hả?”

“Đúng vậy.”

Thẩm Hạ Lan nhìn Lam Tử Thất, ánh mắt chớp nháy.

Mặc dù không biết tại sao Thẩm Hạ Lan lại phải tìm Tống Đình, nhưng mà Lam Tử Thất vẫn gọi điện thoại qua cho Tống Đình.

Lúc nhận được điện thoại của Lam Tử Thất, Tống Đình nhanh chóng trở về, sau khi nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thì có chút mờ mịt mà hỏi: “Bà chủ, sao vậy? Xảy ra chuyện gì hả?”

“Hiện tại Diệp Ân Tuấn đang ở đâu?”

Thẩm Hạ Lan nói thẳng.

Tống Đình là trợ lý đặc biệt của Diệp Ân Tuấn, chuyện gì cũng sẽ giao cho anh ta làm, hiện tại chắc có lẽ là không ai biết nơi ở của Diệp Ân Tuấn rõ bằng Tống Đình.

“Bà chủ, không phải là Diệp tổng đi công tác rồi à?”

Sự vô tội của Tống Đình làm cho Lam Tử Thất cảm thấy bực mình, cô đá một đá vào trong bắp chân của Tống Đình, thở phì phò nói: “Anh còn đang giấu giếm thay cho anh ta nữa có đúng không hả? Hạ Lan cũng đã biết rồi, anh nói nhanh đi, Diệp Ân Tuấn đi đâu?”

Bị Lam Tử Thất đạp có chút đau, Tống Đình oan ức nói: “Anh thật sự không biết mà, Diệp tổng chỉ giao lại cho anh là chăm sóc tốt cho bà chủ, lần này đi đâu cũng không nói với anh hết, nhiệm vụ của anh là phụ trách sự an toàn cho bà chủ cùng với cô chủ nhỏ và cậu chủ nhỏ, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

Lời nói của Tống Đình làm Thẩm Hạ Lan không khỏi lâm vào trầm tư, cũng không nói lời nào.

Lam Tử Thất nhìn thấy anh ta như thế này, không khỏi nói: “Hạ Lan, chắc có lẽ là anh ấy thật sự không biết, một lát nữa bác sĩ Bạch đến đây, cậu có thể hỏi cô ấy một chút, nói không chừng là bác sĩ Tô biết đó.”

“Đúng đúng đúng, trước khi Diệp tổng ra nước ngoài thì ở cùng với bác sĩ Tô, tôi nghe nói là bọn họ đi đến câu lạc bộ nào đó, cả hai cùng đi.”

Tống Đình nói xong thì lại cảm thấy có chút hối hận, bởi vì anh ta nhìn thấy biểu cảm nghi ngờ ở trên mặt của Thẩm Hạ Lan.

“Câu lạc bộ, Diệp Ân Tuấn đến câu lạc bộ lúc nào?”

Tống Đình vội vàng ngậm miệng lại.

“Nói chuyện đi!”

Lam Tử Thất cảm thấy là hiện tại Tống Đình còn đang bảo vệ cho Diệp Ân Tuấn, đang nói chuyện qua loa với mình và Thẩm Hạ Lan.

“Tôi cũng không biết nữa, chắc có lẽ là do có chút chuyện với bà chủ, Diệp tổng muốn đi ra ngoài phát tiết một chút, nhưng mà bà chủ à, cô cũng đừng có suy nghĩ quá nhiều, Diệp tổng có đi đến câu lạc bộ thì cũng sẽ không làm những chuyện khác đâu, nhiều nhất thì cũng chỉ có uống chút rượu mà thôi.”

Tống Đình đã nói ra khỏi miệng rồi, hiện tại cũng không thể không nói, nhưng mà vẫn muốn giải thích cho Diệp Ân Tuấn một chút.

Thẩm Hạ Lan không biết như thế nào, chính là trong lòng không quá dễ chịu.

“Câu lạc bộ tên là gì?”

“Bà chủ!”

“Nói!”

“Tôi không biết.”

Tống Đình còn muốn tiếp tục giấu diếm, Thẩm Hạ Lan lại lạnh lùng nói: “Anh có tin là anh không nói, tôi không cho anh ôm người đẹp về đó?”

Khóe miệng của Lam Tử Thất lập tức co rút.

Cái cô gái này xem ra là bị điên rồi, cô cũng không phải là người nhà họ Diệp của cô, thế mà cô lại lấy mình ra để uy hiếp Tống Đình.

Nhưng mà sự uy hiếp này vẫn rất có tác dụng, thế mà Tống Đình thật sự do dự.

“Bà chủ, cô không thể như thế này được đâu.”

“Cậu có thể thử xem xem có thể hay không, cho dù nói như thế nào thì hiện tại tôi vẫn là mợ chủ của nhà họ Diệp, bây giờ anh vẫn là trợ lý của Diệp Ân Tuấn, không phải à? Huống hồ gì anh cũng biết mối quan hệ của tôi với Tử Thất rồi đó, tôi cũng không tin là Tử Thất sẽ không có tình người.”

Nói xong, ánh mắt của Thẩm Hạ Lan trực tiếp nhìn về phía Lam Tử Thất.

Nói đã nói đến mức này rồi, Lam Tử Thất còn có thể nói gì nữa đâu.

Cô xấu hổ ho khan một tiếng, trực tiếp nghiêng đầu đi.

Tống Đình phiền muộn.

“Bà chủ, cô đang làm khó tôi.”

“Tôi chỉ muốn biết là anh ấy đến câu lạc bộ nào mà thôi, đi để làm cái gì, hiện tại đang ở đâu.”

Ba vấn đề này làm cho Tống Đình cảm thấy rất khó xử.

Lam Tử Thất có chút nóng nảy mà nói: “Em nói này, anh không nhìn thấy sắc mặt của Hạ Lan không tốt hả? Hiện tại thân thể của bà chủ rất không thoải mái, rất cần Diệp Ân Tuấn ở bên cạnh bầu bạn với cậu ấy ngay bây giờ.
Một lát nữa bác sĩ Bạch còn phải đến đây truyền nước biển cho Hạ Lan, anh thật sự muốn nhìn thấy Hạ Lan sốt ruột đến phát hỏa hả? Nếu như xảy ra chuyện gì thì anh có thể nói lại với Diệp Ân Tuấn được không?”

Nghe Lam Tử Thất nói như vậy, lúc này Tống Đình mới phát hiện sắc mặt của Thẩm Hạ Lan không tốt cho lắm.

“Bà chủ, Diệp tổng tuyệt đối sẽ không làm gì có lỗi với bà chủ đâu, anh ấy chỉ đi uống rượu một chút mà thôi.”

“Câu lạc bộ nào?”

Thẩm Hạ Lan kiên nhẫn.

Tống Đình đành phải nói.

“Câu lạc bộ Hoàng Quan, nhưng mà anh Tô đến đó uống rượu với anh ấy mà thôi, sau đó liền rời đi ngay.”

Lời nói của Tống Đình làm Thẩm Hạ Lan dừng lại một chút rồi hỏi: “Sau khi đi rồi thì Diệp tổng lại đi đâu nữa?”

“Tôi không biết nữa, chắc có lẽ là đi cùng với anh Tô, lúc tôi nhận được điện thoại của Diệp tổng thì Diệp tổng đã nói là anh ấy đang ở sân bay muốn ra nước ngoài xử lý công việc, bảo tôi chăm sóc tốt ở trong nhà.
Thật đó, chỉ có nhiêu đây thôi.”

Hiện tại Tống Đình hận không thể móc lòng mình ra.

Thẩm Hạ Lan đưa điện thoại di động cho Tống Đình, nói: “Gọi điện thoại cho câu lạc bộ Hoàng Quan đi, hỏi xem Diệp Ân Tuấn có đang ở đó hay không.”

“Bà chủ, cái này không có khả năng đâu.”

“Gọi đi!”

Hành vi hiện tại của Thẩm Hạ Lan có hơi điên rồi.

Cô không tin là Diệp Ân Tuấn sẽ làm ra chuyện gì đó có lỗi với mình, cô chính là muốn biết rốt cuộc Diệp Ân Tuấn đang muốn làm cái gì.

Tại sao lại phải lừa gạt mình.

Tống Đình thấy là mình có tránh cũng không thể tránh được nữa, đành phải nhận lấy điện thoại mở loa ngoài gọi cho câu lạc bộ Hoàng Quan ở ngay trước mặt của Thẩm Hạ Lan.

Bên kia nhận rất tranh.

“Xin chào, câu lạc bộ Hoàng Quan đây.”

“Xin chào, tôi tìm Tiểu Vy một chút.”

Tống Đình biết Tiểu Vy, dù sao thì anh ta biết rất rõ ràng chuyện của Diệp Ân Tuấn, Tiểu Vy là người quản lý rót rượu cho Diệp Ân Tuấn, anh dự định thông qua Tiểu Vy mà tìm Diệp Ân Tuấn.

Đối phương dừng lại một chút sau đó nói: “Tiểu Vy đã từ chức rồi.”

“Từ chức hả, chuyện lúc nào vậy?”

Tống Đình có chút bất ngờ, dù sao thì Tiểu Vy cũng đã được Diệp Ân Tuấn bao rồi, tiền một tháng cũng không ít, không có đạo lý nào sẽ từ chức.

Đối phương hơi mất kiên nhẫn mà nói: “Ngày hôm qua, được rồi, hiện tại cô ta đã không thuộc về câu lạc bộ Hoàng Quan nữa, anh có muốn thì đi đến nơi khác mà tìm.”

Nói xong, đối phương liền cúp điện thoại.

Thẩm Hạ Lan nhíu mày lại.

“Tiểu Vy là ai?”

“Là một nhân viên phục vụ chuyên quản lý rượu cho Diệp tổng.”

Tống Đình cảm thấy có lẽ mình đã gây họa rồi.

Gần đây anh ta bị làm sao vậy chứ?

Thẩm Hạ Lan lại không nói cái gì, thấp giọng hỏi: “Anh có biết người phụ nữ này không?”

“Biết chứ, người đó không có quan hệ gì không đứng đắn với Diệp tổng, chỉ là một sinh viên vùng núi nghèo khó, Diệp tổng thấy cô ta đáng thương thế là để cho cô ta quản lý rượu cho mình mà thôi, nhưng mà sao đột nhiên lại từ chức vậy chứ?”

“Còn là ngày hôm qua.”

Thẩm Hạ Lan nói ra thời gian.

Ngày hôm qua Tiểu Vy từ chức, Diệp Ân Tuấn nói là muốn ra nước ngoài xử lý công việc, kết quả là hiện tại không thấy hai người đâu, lại không liên lạc được với Diệp Ân Tuấn.

Điều này nói rõ cái gì?

Thẩm Hạ Lan không muốn phải suy nghĩ nhiều, nhưng mà lại không khỏi suy nghĩ nhiều.

Mình và Bạch Tử Đồng không có gì để lui tới với nhau, nhưng mà lần này Diệp Ân Tuấn lại kêu Bạch Tử Đồng đến nhà họ Thẩm kiểm tra sức khỏe cho cô.

Bạch Tử Đồng là ai?

Là viện trưởng bệnh viện quân khu!

Một người có thân phận hiển hách như thế làm sao có thể hạ mình tới nhà làm bác sĩ gia đình cho người khác được chứ?

Hơn nữa điểm quan trọng nhất là Bạch Tử Đồng chính là vợ của Tô Nam.

Tô Nam là bạn của Diệp Ân Tuấn..

Cho nên rốt cuộc là trong chuyện này có cái gì đang giấu giếm cô?

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui