Cục Cưng Có Chiêu


Gió bên ngoài đúng là có hơi lạnh.

Thẩm Hạ Lan lại quấn chặt áo khoác hơn, sau đó đi vào nhà vệ sinh công cộng ở gần đó, nhưng cô còn chưa vào, đã nghe thấy giọng nói của Đường Vũ Hiên vọng ra.

“Lâm Lâm, sao em lại giới thiệu tên thật cho bọn họ?”
“Sao lại không được chứ? Em đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, sao lại phải lừa người ta?”
Phương Lâm Lâm vô cùng cởi mở nói.

Đường Vũ Hiên hơi bất đắc dĩ nói: “Bọn họ gạt chúng ta, em thành thật như thế làm gì? Anh thấy đi được thêm một đoạn nữa rồi tìm cớ mời bọn họ xuống xe thì tốt hơn”
“Anh nói gì đó? Chị Cát là phụ nữ có thai, anh đuổi bọn họ xuống xe thì có hơi thiếu đạo đức quá rồi”
Đường Vũ Hiên thở dài nói: “Cô ấy nói cô ấy mang thai là em tin luôn sao? Ai biết người ta có lừa chúng ta không.

Anh nói cho em biết, cô gái kia tên là Thẩm Hạ Lan, không phải là Cát Mạn”
Thẩm Hạ Lan lập tức nhíu mày.

Đường Vũ Hiên quen biết cô sao?
Phương Lâm Lâm cũng rất kinh ngạc.

“Sao anh biết cô ấy tên gì?”
“Anh nói thật cho em biết vậy, hôm qua anh mới đến chỗ của chú”
“Chú của anh là Đường Trình Siêu đúng không?”
Lời Phương Lâm Lâm nói làm Thẩm Hạ Lan bừng tỉnh.

Không ngờ Đường Trình Siêu và Đường Vũ Hiên lại là chú cháu.

Trong thời gian năm năm ở nhà họ Đường, Thẩm Hạ Lan hoàn toàn không biết mạng lưới gia tộc nhà họ Đường lớn đến cỡ nào, chỉ biết Đường Trình Siêu là con trai nhỏ.

nhất của bà cụ, bên trên còn có bốn anh trai và hai chị gái.

Nhưng cô lại không ngờ được chuyện này lại có liên quan đến Đường Trình Siêu.

€ó lẽ ngay từ lúc Đường Trình Siêu nói cho Diệp Minh Triết biết Lam Thần gặp chuyện, chuyện này cũng đã dính líu đến nhà họ Đường rồi.

‘Vì sao nhà họ Đường lại nhằm vào cô, nhằm vào Diệp Ân Tuấn chứ?
Bởi vì Diệp Ân Tuấn đã tấn công nhà họ Đường?
Hay là vì chuyện gì khác?
Cô và Diệp Ân Tuấn đã đánh giá Đường Trình Siêu quá tốt, nếu năm năm trước Đường Trình Siêu có thể ra tay với Diệp Nghê Nghê còn chưa nhận thức được điều gì, thì sao có thể để ý đến tình cảm ba con trong năm năm mà nương tay với Diệp Minh Triết được chứ?
Trong lòng Thẩm Hạ Lan lập tức lạnh xuống.

Lúc này, Đường Vũ Hiên lại khẽ nói: “Anh nói cho em biết, lúc trước cô Thẩm Hạ Lan kia đã từng sống cùng với chú của anh, bọn họ sống bên nhau năm năm, thậm chí còn có con, nhưng bà nội của anh không đồng ý cho bọn họ kết hôn, cho nên mới không tổ chức tiệc cưới.

Sau đó cô Thẩm Hạ Lan này về nước, cũng không biết làm cách nào mà bám được vào Diệp Ân Tuấn, đá chú của anh.

Như vậy thì thôi đi, thậm chí cô ta còn bắt tay với Diệp Ân Tuấn chèn ép, rút cửa hàng làm nhà họ Đường phá sản.

Người phụ nữ này đã bị nhà họ Đường bọn anh cho vào sổ đen, bà nội còn gửi hình cho bọn anh, cho dù có biến thành tro thì anh cũng nhận ra.

Hôm qua anh đến nhà chú, chú đang ra lệnh cho người khác cản không cho cô ta vào Tân Thành, anh cảm thấy chú vẫn chưa dứt hẳn tình cảm với cô ta.

Cho nên lúc trước mới nói tìm chỗ nào đó để hai người họ xuống xe.

Anh không ra tay với bọn họ cũng đã rất khách sáo rồi”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy bản thân sắp bị chọc tức chết rồi?
Ai tung ra lời đồn này vậy?
Không ngờ lại nói Thẩm Hạ Lan cô thành một cô gái lả lơi ong bướm như vậy!
Cô chung sống với Đường Trình Siêu hồi nào chứ?
€ó con với Đường Trình Siêu lúc nào chứ?
Đây chắc chắn và vì bà cụ Đường muốn giữ gìn danh dự nhà họ Đường nên mới nói với con cháu như thế.

Nhưng Thẩm Hạ Lan cũng không hành động theo cảm tính, biết được thân phận của Đường Vũ Hiên, cô và Diệp Ân Tuấn cũng có để phòng, cho dù anh ta không muốn cho cô xuống xe thì cô cũng muốn xuống.

Phương Lâm Lâm nghe Đường Vũ Hiên nói xong mới nói: “Không ngờ cái cô Thẩm Hạ Lan kia lại có loại bản lĩnh đó.

Anh nói coi sao bọn họ lại đến Tân Thành? Sao cô †a biết được anh và chú của anh đến Tân Thành chứ? Có khi nào là nhắm vào nhà họ Đường của anh không? Hay là chúng ta chụp thuốc mê đưa bọn họ về thẳng Hải Thành đi được không?”
“Không nên, chú còn chưa có đủ thế lực ở nhà họ Đường, anh sợ đắc tội Thẩm Hạ Lan sẽ kéo thêm phiền phức cho chú.

Chúng ta cứ xem như không nhìn thấy bọn họ là được rồi”
Sau khi Đường Vũ Hiên nói xong, Thẩm Hạ Lan lại lén lui ra ngoài.

Diệp Ân Tuấn thấy cô đã về, vội vàng hỏi: “Sao em đi lâu vậy?”
“Chúng ta đi thôi, không ngồi chiếc xe này được nữa?”
“Sao thế?”
Diệp Ân Tuấn có hơi buồn bực.

Thẩm Hạ Lan kể tóm gọn lại những gì cô nghe được cho Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn nhíu chặt mày lại.

“Nhà họ Đường đúng là không biết xấu hổ”
“Được rồi, đừng so đo giống bọn họ, bây giờ chuyện mà em muốn biết là, nếu Đường Trình Siêu bảo Minh Triết nói cho chúng ta biết Lam Thần đã gặp chuyện, vì sao lại muốn cử người cản không cho chúng ta đến nhà họ Phương chứ? Anh không cảm thấy nó bị mâu thuẫn sao?”
Diệp Ân Tuấn nghe Thẩm Hạ Lan hỏi thế, vội vàng nói: “Tạm thời đừng quan tâm nhiều chuyện như thế, trước sau gì cũng biết.

Chúng ta đi trước đi, để lại chút tiền cho bọn họ là được.

Xem như không biết gì hết”
“Được”
Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn dọn dẹp đồ đạc của hai người, để lại một ít tiền trên chỗ ngồi, sau đó ra khỏi xe.

Lúc Đường Vũ Hiên và Phương Lâm Lâm quay về cũng không nhìn thấy hai người Thẩm Hạ Lan, phát hiện tiền để ở ghế sau.

“Bọn họ xem chúng ta thành tài xế taxi thật sao?”
Phương Lâm Lâm nhìn số tiền kia vẻ hơi khinh thường.

“Thôi, bọn họ đi là tốt nhất, tránh để chúng ta khó xử, đi thôi, xem như không biết gì về chuyện ngày hôm nay, nhất định không được nói cho chú anh biết”
“Em biết rồi”
Hai người không để tâm chuyện vặt này nữa, tiếp tục lên đường.

Sau khi Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn rời khỏi, tìm một quán cà phê vào ngồi nghỉ.

Diệp Ân Tuấn gọi cho Thẩm Hạ Lan một ly nước ấm.

Thẩm Hạ Lan khẽ nói: “Anh nói xem cô Phương Lâm Lâm kia có phải là người nhà họ Phương hay không? Anh biết được bao nhiêu về nhà họ Phương?”
“Không nhiều lắm, anh chỉ biết ba của Phương Đình là một giáo sư nổi tiếng, ngoài ra không có tiếp xúc gì với gia tộc phía sau cả.

Em muốn nói chuyện gì?”
Diệp Ân Tuấn nghe hiểu được ý mà Thẩm Hạ Lan muốn nói.

“Lúc đầu em từng gặp Đường Trình Siêu ở trước cổng nhà họ Phương, hơn nữa vì sao gương mặt Đường Trình Siêu chỉnh sửa giúp em lại trùng hợp giống Phương Đình đến thế? Lúc trước thì không thấy gì, bây giờ lại cứ có cảm giác có lẽ trong này còn có âm mưu mà chúng ta không biết.

Nếu Phương Lâm Lâm là người nhà họ Phương, Đường Vũ Hiên lại là người nhà họ Đường, hai người họ lại là người yêu, không lẽ là liên hôn? Nhưng lúc trước em chưa bao giờ nghe đến gia tộc nhà họ Phương cả, có lẽ là vì gia tộc này ở Tân Thành cho nên em mới không nghe thấy, nhưng cứ có cảm giác lạ khó tả”
Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói.

Diệp Ân Tuấn vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho Triệu Ninh.

“Điều tra nhà họ Phương cho tôi, đúng, chính là nhà họ Phương của giáo sư Phương”
Sau khi cúp máy, Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan vẫn nhíu chặt mày, dịu dàng nói: “Được rồi, đừng nghĩ nữa, là như thế nào thì sau này chúng ta cũng sẽ hiểu rõ.

Bây giờ em đừng suy nghĩ quá nhiều.

Cứ giao mấy việc này cho anh là được”
“Được”
Hai người đợi một lúc, Triệu Ninh lập tức gọi điện thoại đến.

“Tổng giám đốc Điệp, có phát hiện mới”
“Nói Diệp Ân Tuấn lập tức mở loa, để Thẩm Hạ Lan nghe cho tiện.

Triệu Ninh nói nhỏ: “Nhà họ Phương xem như một gia tộc không lớn không nhỏ, nghe nói vào cuối thời nhà Thanh thì vẫn xem như gia tộc lớn, đến thời dân quốc lại chia năm xẻ bảy.

Sau đó nhà họ Phương xuất hiện một người tài, tụ tập tất cả người trong tộc nhà họ Phương lại với nhau.

Nhưng bọn họ cũng rất khiêm tốn.

Trong nhà họ Phương có một hiện tượng phổ biến là phân tán những người phụ nữ trong gia tộc ra ngoài”
“Phân tán ra ngoài là sao?”
Thẩm Hạ Lan vội vàng hỏi.

Triệu Ninh hơi khựng lại, nhưng nghĩ nếu Diệp Ân Tuấn không đồng ý thì Thẩm Hạ Lan cũng đã không ngồi bên cạnh nghe, lúc này mới nói: “Phân tán ra bên ngoài có nghĩa là không khác gì số phận của những người phụ nữ thời cổ đại, cũng chính là hơn phân nửa con cháu gái của nhà họ Phương đều được dùng để liên hôn thương nghiệp, hoặc là liên hôn chính trị, hoặc là gả cho người có quyền thế địa vị ở khu vực.

Nhưng vậy, tuy nhìn qua thì nhà họ Phương không quá lớn, nhưng nếu sử dụng đến mối quan hệ thì có thể nói là chỗ nào cũng có.

Chính trị thương mại quân đội đều có hết”
Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan nhìn thoáng qua nhau, đáy mắt đầy vẻ nghiêm túc.

“Có phát hiện gì nữa không?”
“Có”
Triệu Ninh dừng lại một chút, sau đó mới nói: “Bà cụ Diệp Phương Thiến của chúng ta cũng là con cháu của nhà họ Phương.

Hơn nữa tôi còn điều tra ra được, bà vợ bé Phương Quyên của Tống Hải Đình và em trai Phương Nhất Tường của bà cũng là chỉ thứ của nhà họ Phương, không được đánh giá cao lắm.

Còn tình hình cụ thể bên trong như thế nào thì tôi không điều tra ra được.

Chỉ có thể nói nhà họ Phương không phải dạng vừa”
Thẩm Hạ Lan lại hoảng sợ lần nữa.

Không ngờ Phương Thiến lại là người cùng gia tộc với Phương Quyên và Phương Nhất Tường!
Dựa theo quy tắc của nhà họ Phương, con gái của nhà họ sẽ bị phân tán đi ra ngoài, không lẽ Phương Quyên gả cho Tống Hải Đình cũng là vì có âm mưu gì khác sao?
Hay là nhà họ Phương định làm chuyện động trời gì đó?
Nghĩ đến tình huống hiện tại của Tống Dật Hiên, Thẩm Hạ Lan có hơi lo.

Đương nhiên Diệp Ân Tuấn biết Thẩm Hạ Lan đang nghĩ gì, anh nắm tay Thẩm Hạ Lan, khẽ nói: “Lát nữa anh sẽ nói cho Tống Dật Hiên biết”
“ừ”
Thẩm Hạ Lan gật đầu.

Triệu Ninh thấy bọn họ đã xem nhẹ sự tồn tại của anh, đành phải ho khan nói: “Tổng giám đốc Diệp, bà chủ, tôi còn có một phát hiện lớn khác nữa”
“Nói đi”
Diệp Ân Tuấn có hơi gấp.

Anh nghĩ kiểu gì cũng không ngờ được một nhà họ Phương không nổi trội vậy mà lại có thể lôi ra nhiều chuyện đến thế! Không lẽ cái chết của Phương Nhất Tường cũng có liên quan đến nhà họ Phương hay sao? Người chủ mưu đứng phía sau hàng loạt sự kiện này có phải là người nhà họ Phương hay không?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui