Diệp Nam Phương?
Làm sao có thể?
Chuyện này là do Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn cùng nhau xử lý, Diệp Nam Phương đã chết rồi không thể chết thêm lần nữa, hơn nữa cho dù là người giả mạo Diệp Nam Phương cũng không phải đã chết rồi à?
Làm sao lại còn có một người giống với Diệp Ân Tuấn y như đúc được?
Đừng nói là Lam Tử Thất, ngay cả Thẩm Hạ Lan cũng không tin đây là sự thật, nhưng mà đoạn thời gian đó không phải là Diệp Ân Tuấn luôn ở cùng với mình đó à?
Nhìn thấy biểu cảm ngơ ngác của Thẩm Hạ Lan, Lam Tử Thất cười khổ nói: “Có đúng không? Cậu nói anh ta ở cùng với cậu nhưng mà anh ta thật sự không rời khỏi cậu nửa bước? Cậu thật sự luôn ở bên cạnh anh ta? Tớ ở bên cạnh cậu nhiều năm như vậy, dáng vẻ của Diệp Ân Tuấn như thế nào, chẳng lẽ là tớ sẽ nhận lầm, một lời nói một hành động của anh ta, sướng vui giận buồn làm sao lại để tớ nhận lầm được?”
Đối với câu hỏi của Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan cũng không nói được một câu nào.
“Chắc chắn là trong chuyện này có hiểu lầm, cậu là bạn thân của tớ, Ân Tuấn căn bản không có khả năng làm ra chuyện như vậy.”
Thẩm Hạ Lan dựa vào lý lẽ để biện luận, nhưng mà trong đầu của cô quả thật xuất hiện đoạn ký ức có mấy ngày Diệp Ân Tuấn không ở bên cạnh mình.
Khi đó không phải là Diệp Ân Tuấn vì phối hợp với ông cụ tiêu làm cái gì đó à, nhưng mà tại sao lại có thể dính dáng đến nhà họ Lam?
Lam Tử Thất đã không muốn nói cái gì nữa.
Tình cảm của Thẩm Hạ Lan đối với Diệp Ân Tuấn như thế nào, cô biết rất rõ ràng, bây giờ đều đã nói hết rồi, Thẩm Hạ Lan không tin thì cô cũng không có cách nào khác, chỉ là trong lòng rất mệt mỏi: “Cậu đi đi, chắc có lẽ là Tô Nam vẫn còn đang chờ cậu ở bên ngoài, từ nay về sau đừng liên lạc nhau nữa.”
Câu nói này làm cho trong lòng của Thẩm Hạ Lan chua chát, nước mắt lập tức chứa đầy hốc mắt.
“Cậu thật sự muốn cắt đứt tình bạn với tớ ư? Tử Thất, giữa chúng ta không cần phải đi đến bước đường này đâu.”
“Mối thù giết mẹ thật sự không thể bỏ qua được, xin lỗi.”
Lam Tử Thất vùi đầu vào trong ngực của Tống Đình, có thể nhìn ra được cô thật sự rất mệt mỏi.
Lam Dũng muốn nói cái gì đó, cuối cùng lại không nói chuyện.
Thẩm Hạ Lan không biết mình phải làm như thế nào, nhìn thấy Tô Nam đang đứng hút thuốc trong góc tường, cô không khỏi dừng lại một chút rồi sau đó mới hỏi: “Tô Nam, anh nói xem Ân Tuấn thật sự là kẻ thù của nhà họ Lam hả?”
“Có ý gì chứ?”
Tô Nam nghe thấy câu hỏi không đầu không đuôi của Thẩm Hạ Lan, không khỏi hỏi lại một câu.
Thẩm Hạ Lan nói những lời Lam Tử Thất đã nói một lần nữa, lông mày của Tô Nam lập tức nhíu lại.
“Không có khả năng, Ân Tuấn tuyệt đối sẽ không ra tay với nhà họ Lam, tôi nhớ rất rõ sau khi cậu ấy biết Lam Tử Thất trở về, cậu ấy còn yêu cầu rất nhiều nhà tiêu thụ chăm sóc cho nhà họ Lam.
Cô nói cậu ấy dẫn người hủy hoại nhà họ Lam, có nói tới chân trời tôi cũng không tin đâu.”
“Tôi cũng không tin, nhưng mà Tử Thất nói rất rõ ràng, hơn nữa tại sao cậu ấy lại phải vô duyên vô cớ đổ oan cho Ân Tuấn làm cái gì, căn bản không có lý do, huống hồ gì cậu ấy nói cũng đúng, nhận thức của cậu ấy đối với Diệp Ân Tuấn cũng không ít hơn tôi, cậu ấy sẽ không nhận lầm người…”
“Cô có ý gì, cô đang nghi ngờ chồng của cô à?”
Sắc mặt của Tô Nam có chút khó coi.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy đầu óc của mình sắp nổ tung.
“Tôi không có nghi ngờ anh ấy, tôi chỉ cảm thấy tại sao lại xuất hiện chuyện như vậy, Ân Tuấn sẽ không nói dối, Tử Thất cũng sẽ không, nhưng mà tại sao lại xuất hiện Diệp Ân Tuấn thứ hai vậy chứ, chẳng lẽ là Diệp Nam Phương vẫn còn chưa chết?”
“Đừng có suy nghĩ nữa, loại chuyện này vẫn nên trở về giao cho Ân Tuấn quyết định đi, người bạn này của cô không cần phải chữa trị à?”
Tô Nam đã nhìn thoáng qua chân của Lam Dũng, ít nhiều gì cũng có chút lo lắng.
Thẩm Hạ Lan rất khó chịu, thấp giọng nói: “Cậu ấy đã kiên quyết không muốn cho người có liên quan đến Ân Tuấn đến khám chữa bệnh.”
“Vậy thì tìm một người không có quan hệ, tôi biết một bác sĩ phẫu thuật không tệ, cũng không có quan hệ gì với Ân Tuấn, cô thấy có được không?”
Nghe thấy Tô Nam nói như vậy, Thẩm Hạ Lan vội vàng gật đầu.
“Được rồi, đến lúc đó cứ nói là người quen của Tống Đình là được, không cần phải nhắc tới tôi, tất cả đều có thể, nhưng mà y thuật của vị bác sĩ đó so với anh như thế nào?”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Tô Nam cười rồi nói: “Có rất nhiều người tìm bà ấy khám bệnh nhưng mà một tháng bà ấy cũng chỉ phẫu thuật có một lần, cho dù là người khác có trả bao nhiêu tiền đi nữa bà ấy cũng không phá lệ, hơn nữa bà ấy đã ra tay rồi, cô cũng không thấy bà ấy sử dụng dao như thế nào.
Cô nói xem bác sĩ như vậy có y thuật như thế nào so với tôi, tôi ở bên chỗ chúng ta xem như y thuật vẫn còn tốt, nhưng mà ở trước mặt của bà ấy chẳng có cái gì đáng xem hết.”
Tô Nam nói như vậy làm Thẩm Hạ Lan rất bất ngờ, có làm như thế nào cô cũng không ngờ tới có người còn cao tay hơn Tô Nam.
“Tốt hơn Tử Đồng luôn hả, so với Trương Linh…”
“Trương Linh là một trung y xuất thần, xem như là người có tài, có điều là người này với Trương Linh học cùng một người thầy, y thuật cao hơn Trương Linh.
Chỉ có điều là bà ấy là người rất khiêm tốn, không thích được người khác tung hô, lại cộng thêm thân phận của bà ấy cho nên người biết bà ấy không nhiều, trên cơ bản đều là những gia đình giàu có biết tới, cũng chỉ có con cái gia đình giàu có mới cầu xin bà ấy làm phẫu thuật.”
Nghe thấy Tô Nam nói như vậy, Thẩm Hạ Lan lại buồn bực một lần nữa.
“Người như thế này, chúng ta mời được hả?”
“Có lẽ là các người không mời được, nhưng mà chắc là Tử Đồng có thể mời được, quan hệ của hai người bọn họ vẫn tốt lắm, để tôi kêu cô ấy một chút.”
“Nhờ anh vậy.”
Thẩm Hạ Lan vội vàng cúi người với Tô Nam, lại bị Tô Nam ngăn cản lại.
“Có được hay không vẫn còn chưa biết đâu, cô cứ đợi tôi hỏi Tử Đồng trước cái đã.”
Tô Nam cầm điện thoại lên đi gọi điện thoại, Thẩm Hạ Lan thừa cơ gửi cho Tống Đình một cái tin nhắn, nói chuyện này cho anh ta.
Tống Đình đang ở trước mặt của Lam Tử Thất, cho nên cũng không tiện xem điện thoại, chỉ đặt điện thoại về chế độ im lặng.
Ở bên phía Bạch Tử Đồng truyền tin tức tới rất nhanh, nói là đối phương đã đồng ý, nhưng mà cũng chỉ có buổi tối ngày hôm nay, sáng sớm ngày mai phải tới chỗ khác.
Thẩm Hạ Lan vô cùng vui vẻ, vội vàng gửi tin nhắn qua cho Tống Đình.
Tô Nam nghe thấy trong phòng không có âm thanh, thấp giọng nói: “Chúng ta đi trước đi, có lẽ chúng ta không đi thì Tống Đình không có thời gian xem điện thoại đâu.”
“Cảm ơn anh nha Tô Nam.”
Câu nói cảm ơn này của Thẩm Hạ Lan là thật lòng, cô thật sự không hy vọng từ nay về sau Lam Dũng sẽ làm bạn với xe lăn.
Tô Nam nhẹ gật đầu, hai người lái xe đi khỏi.
Nghe thấy bên ngoài đã không còn tiếng bước chân, Lam Tử Thất mới thở phào một hơi, nói với Tống Đình: “Anh cũng đi đi, em thật sự cảm ơn lúc nãy anh đã chọn em, nhưng mà em không thể làm liên lụy anh được.”
“Em đừng có nói mấy lời nói ngốc nghếch như vậy, anh đã nói rồi, anh phải ở cùng hai người, em cũng đừng có khuyên anh.
Anh đi mua một chút đồ rồi về ngay, đôi chân này của Lam Dũng cho dù có không trị đi nữa thì cũng phải giảm nhiệt mà, nghe lời, đừng kiên cường nữa, vì Lam Dũng, nghe lời anh đi có được không?”
Lam Tử Thất nhìn Tống Đình, không nhịn được mà lại khóc lên.
Lam Dũng biết là Lam Tử Thất yêu thương mình, bây giờ cũng không biết phải an ủi như thế nào, cũng chỉ có thể gửi gắm hy vọng ở Tống Đình.
Tống Đình để mặc cho Lam Tử Thất khóc một hồi, lúc này mới đứng dậy đi ra ngoài.
Sau khi đi ra ngoài, anh ta liền lấy điện thoại di động ra nhìn thấy tin nhắn của Thẩm Hạ Lan gửi tới cho mình, lập tức vui mừng, nhưng mà nhớ đến sự kiên trì của Lam Tử Thất, sau khi anh ta đi xa rồi mới gọi điện thoại cho Thẩm Hạ Lan.
“Mợ chủ, những gì cô nói đều là thật ư?”
“Là thật! Tử Đồng đã liên lạc với đối phương rồi, tối ngày hôm nay có thể làm phẫu thuật, cậu nghĩ biện pháp để bọn họ đi theo cậu đi, nếu như Tử Thất đã không muốn dính líu quan hệ với người nhà họ Diệp, cậu đừng nói là do chúng tôi giới thiệu, cứ nói là người bạn trước đây cậu đã quen biết, đúng lúc có mặt ở đây, sáng ngày mai phải đi rồi, vậy thì bọn họ sẽ không từ chối đâu.”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan vẫn còn đang cố gắng hết mình quan tâm đến hai chị em nhà họ Lam, Tống Đình thật sự cảm thấy có lỗi: “mợ chủ, tôi xin lỗi, hiện tại cảm xúc của Tử Thất có lẽ là không tốt cho lắm, lát nữa cô ấy sẽ nghĩ rõ ràng.”
“Xảy ra chuyện như thế ai cũng sẽ không thể ổn định tâm trạng, cậu cứ ở bên cạnh bọn họ đi, có chuyện gì cần tôi thì cứ gọi điện thoại cho tôi là được rồi.”
“Được.”
Hai người cúp điện thoại.
Thẩm Hạ Lan cũng không vội vàng trở về nhà tổ nhà họ Diệp, dù sao thì Diệp Ân Tuấn về rồi, đương nhiên bọn họ sẽ an tâm đi ngủ, bây giờ cô quan tâm nhất chính là vấn đề làm phẫu thuật của Lam Dũng.
Tô Nam cũng biết suy nghĩ của Thẩm Hạ Lan, thế là liền dẫn cô đến nhà họ Tô.
Ở bên phía Bạch Tử Đồng đã sắp xếp xong xuôi, Thẩm Hạ Lan gửi địa chỉ qua cho Tống Đình.
Tống Đình mua một vài thứ sau đó trở về nói với Lam Tử Thất và Lam Dũng dựa theo những gì mà Thẩm Hạ Lan đã nói.
Ban đầu, Lam Tử Thất với Lam Dũng cũng không đồng ý đi, dù sao thì đã thất vọng nhiều lần, thật sự sợ lại thất vọng một lần nữa.
Tống Đình cố gắng khuyên nhủ, Lam Dũng cũng không muốn cả đời này Lam Tử Thất phải sống trong áy náy, liền mở miệng nói đi thử một chút, nếu như có thể thành công thì sao?
Thấy em trai đã nói như vậy, Lam Tử Thất mới nhẹ gật đầu.
Ba người bọn họ đi đón xe chạy tới địa chỉ của Thẩm Hạ Lan đã gửi tới.
Bên kia làm phẫu thuật, Thẩm Hạ Lan ở nhà họ Tô chờ đợi, lo lắng đi tới đi lui.
Bạch Tử Đồng nhìn thấy cô lo lắng như vậy, quan tâm nói: “Hạ Lan, chú ý một chút đi, trong bụng của cô vẫn còn có con nít, tâm trạng của cô như vậy không tốt cho bé cưng đâu.
Cô ngồi xuống đi, cứ yên tâm, trình độ phẫu thuật của người kia có thể thành công để Lam Dũng đứng lên, có điều là thời gian dài một chút.”
“Có dài cũng không quan trọng, chỉ cần có thể tốt là được rồi, nhưng mà người kia rốt cuộc là ai vậy, các người có thể nói cho tôi biết được không?”
Thẩm Hạ Lan có chút tò mò.
Bạch Tử Đồng lắc đầu: “Sau này cơ hội tiếp xúc của cô với bà ấy không nhiều, cô không cần phải biết, hơn nữa thân phận của bà ấy rất đặc biệt, không thể bị lộ ra, tôi xin lỗi.”
“Không có chuyện gì đâu, tôi còn phải cảm ơn cô nữa là.”
Thẩm Hạ Lan biết Bạch Tử Đồng không phải là một người thích che giấu, nếu như cô đã nói như vậy, vậy thì nói rõ đối phương thật sự không muốn để cho người khác biết thân phận của mình.
Thời gian chờ đợi rất giày vò, Thẩm Hạ Lan vẫn luôn chờ đến bốn giờ sáng, bên kia mới gửi tin nhắn tới.
“Phẫu thuật thành công.”
Chỉ có bốn chữ ngắn gọn lại làm Thẩm Hạ Lan vui đến nỗi rơi nước mắt.
“Thành công rồi, thật sự thành công rồi!”
Cô ôm Bạch Tử Đồng vừa khóc vừa cười.
Bạch Tử Đồng biết cô quan tâm Lam Tử Thất tới cỡ nào, bây giờ có thể giúp đỡ cho Lam Tử Thất, cô rất vui vẻ.
“Được rồi, đều đã sáng rồi, cô nhanh chóng đi nghỉ ngơi đi.
Diệp Ân Tuấn cũng thật tình, sao cả một đêm rồi mà không gọi cho cô một cuộc điện thoại nào, cũng không lo lắng cho cô, tốt xấu gì cô vẫn còn đang mang thai con của anh ta mà.”
Lời nói trong lúc vô tình của Bạch Tử Đồng làm Thẩm Hạ Lan đơ người một lúc.
Đúng vậy đó.
Đã một đêm rồi Diệp Ân Tuấn cũng không gọi cho mình một cuộc điện thoại, chẳng lẽ anh vẫn còn đang tức giận bởi vì Lam Tử Thất hả?
Nhưng mà anh không phải là một người lòng dạ hẹp hòi như thế mà?
Hay là nói bởi vì kế hoạch của Lam Tử Thất mà đang cảm thấy xấu hổ và bực bội?
Thẩm Hạ Lan nghĩ không ra, có điều cô cũng biết đến lúc này mà Diệp Ân Tuấn không gọi điện thoại cho mình, quả thật có chút không bình thường.
Nhớ đến lúc Diệp Ân Tuấn đi khỏi trông anh rất vội vàng, với lại sắc mặt cũng không tốt lắm, Thẩm Hạ Lan vội hỏi Tô Nam: “Tô Nam, lúc Ân Tuấn rời khỏi có nói gì không vậy?”
“Không có, cứ kêu tôi đưa cô về nhà tôi nghỉ ngơi, cô cũng đừng có nghĩ nữa, chuyện ngày hôm nay rất nhiều, có lẽ là tất cả mọi người cần có thời gian để bình tĩnh lại một chút.
Trước tiên cô cứ nghỉ ngơi ở chỗ của tôi đi, chờ đến khi trời sáng, nghỉ ngơi xong rồi tôi sẽ lái xe đưa cô về nhà.”
Mặc dù là Tô Nam nói như vậy, nhưng mà Thẩm Hạ Lan cứ luôn cảm thấy bất an.
Có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không?.