Cục Cưng Có Chiêu


“Cảm ơn.”
Nhận bữa sáng xong, cô xoay người liền đổ vào bồn cầu.

Lam Tử Thất đến tìm Thảm Hạ Lan, vừa khéo nhìn thấy một màn này.

“Sao vậy? Cậu nghén à?”
“Không có.”
Thẩm Hạ Lan không máy phần chắn, ý muốn nói chuyện cũng không cao.

Lam Tử Thất thầy cô như vậy, bèn hỏi: “Có phải cậu bệnh không? Diệp Ân Tuấn đâu? Không ở khách sạn với cậu?”
“Bây giờ cũng không biết đi với ai rồi.”
Giọng điệu u oán của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất khẽ sững sốt.

“Hạ Lan, sao nhìn cậu bây giờ như oán phụ vậy? Đã xảy ra chuyện gì rồi?”
“Không có gì, Lam Dũng vẫn ổn chứ?”
Thẩm Hạ Lan cố gắng khiến bản thân vực dậy tinh thần, sau đó cười nhạt, nhưng nụ cười đó thật sự khó coi muốn chết.


“Lam Dũng không sao, nhưng tớ cảm thấy cậu có chuyện, rốt cuộc là sao?”
Dưới sự truy hỏi của Lam Tử Thất, Thẩm Hạ Lan lí nhí nói: “Tớ mang thai, Diệp Ân Tuấn có tình nhân.”
“Cậu đùa đi?”
Lam Tử Thất cảm thầy Thẩm Hạ Lan thực sự là đang nói linh tinh.

Tình cảm của Diệp Ân Tuấn đối với Thẩm Hạ Lan cô ấy nhìn trong mắt, dù nói trên đời này ai cũng có thể ngoại tĩnh, chỉ có Diệp Ân Tuấn là cô ấy không tin, nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ khó chịu của Thẩm Hạ Lan, Lam Tử Thất nói hộ anh: “Có nhầm không? Sao cậu lại chắc chắn Diệp Ân Tuấn ngoại tình?”
“Đoán.”
Thẩm Hạ Lan lắc đầu nói: “Cậu không cần quản tớ, tớ chỉ là có chút khó chịu, nhưng tớ cũng không hồi hận.

Quay đầu tớ sẽ điều tra, nếu anh ấy thật sự ngoại tình, tớ sẽ đề nghị ly hôn, tớ sẽ không chung chồng với người phụ nữ khác.”
“Ly hôn rồi đứa bé trong bụng cậu làm sao đây? Vẫn sẽ giống Minh Triết, Nghê Nghê sao, một mình cậu nuôi?”
Lam Tử Thất đưa ra vấn đề hiện thực nhát.

Thẩm Hạ Lan sờ bụng, có chút chua xót, nhưng lại kiên định nói: “Không, tớ sẽ bỏ đứa bé này.”
“Hạ Lan, nếu không tớ giúp cậu đi tra một lần nhé?”


kêu anh ta tra xem mình có bao nhiêu tài sản tư nhân.

Mặc dù Lam Thần không biết tại sao Thẩm Hạ Lan hỏi vậy, nhưng vẫn là đi điều tra một phen, sau đó cho cô một con số.

“Bà chủ, tài sản tư nhân của cô là chỉ tài sản dưới tên cô hay là…”
“Loại ra số tài sản khác dưới tên tôi kế thừa từ nhà họ Diệp.”
Lam Thần nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói vậy, thấp giọng nói: “Không tới sáu tỷ.”
*Tôi biết rồi.”
Thẩm Hạ Lan cúp điện thoại, nhưng lại bắt đầu phát sầu.

Không tới sáu tỷ, tiền vốn lưu động đăng ký công ty điện ảnh cũng không đủ.

Làm sao đây?
Cô bây giờ không muốn dùng tiền Diệp Ân Tuấn chút nào.

“Sao vậy?”
Lam Tử Thất thầy Thẩm Hạ Lan mặt ủ mày chau, bắt giác hỏi một câu.

“Không sao, chúng ta đi ăn trước đi.”
Thẩm Hạ Lan gác chuyện này sang một bên..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận