Cục Cưng, Ôm Cái Nào!

"Thầy Chủ nhiệm, tóm lại nguyên nhân Ninh Hề Nhi bị buộc thôi học là gì ạ?"

"..." Mọi người bắt đầu xôn xao bàn luận về việc này.

Thời Niệm Sơ khoát tay, ra hiệu tất cả học sinh trật tự.

Đối với giáo viên Chủ nhiệm mới này, không hiểu sao toàn bộ học sinh đều vô cùng nghe lời thầy, cho nên trong nháy mắt đã chẳng còn ai nói chuyện nữa.

Thời Niệm Sơ nhìn sang Ninh Hề Nhi: "Hồ sơ của Ninh Hề Nhi phải qua tay tôi, lý do thôi học chính là: Tụ tập đánh người gây ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng."

"Òa..." Người trong lớp đều khó tin nhìn Ninh Hề Nhi.

Không ngờ là đánh nhau! Lại còn là đánh "hội đồng" nữa chứ! Chẳng lẽ cô nàng yếu ớt này có khuynh hướng bạo lực sao?


Kỷ Dạ Bạch cau mày, tại sao chuyện lớn thế này mà Ninh Hề Nhi không nói cho hắn biết! Con nhóc xấu xa này! Hắn không kìm được mà nghiến răng nghiến lợi.

Ninh Hề Nhi siết nắm tay, giống như đang nhớ lại chuyện gì đó không vui.

"Hậu quả của vụ đánh nhau là một nam sinh bị gãy một chân và ba cái xương sườn." Dường như Thời Niệm Sơ cảm thấy câu nói vừa rồi chưa đủ sức oanh tạc, thầy lại ném thêm quả bom nặng đô: "Bởi vì số lượng học sinh tham dự quá nhiều, thậm chí suýt kinh động tới lực lượng cảnh sát khu vực."

Cả lớp đều sững sờ, Tiêu Hi Thần run run hỏi: "Rốt cuộc có bao nhiêu người vậy thầy?"

Thời Niệm Sơ ung dung trả lời: "Tất cả nam sinh trường cấp III Số 47."

"Hả? Thầy vừa nói gì cơ?" Tiêu Hi Thần ngơ ngác.

"Tất cả nam sinh trường cấp III Số 47 đều tham gia vào vụ đánh nhau này!" Thời Niệm Sơ bình tĩnh đáp.

"Kéo cả trường cùng đánh nhau á? Phục thật, đúng là quá điên cuồng!"

"Vốn tưởng là Loli, ai ngờ là nữ vương!"

"Ninh Hề Nhi giỏi quá! Chà chà!"


Bạch Y Y tức giận vỗ bàn: "Nó có thể làm được chuyện phát rồ như thế, tại sao các cậu còn muốn bảo vệ nó? Đuổi nó đi! Tống cổ nó khỏi lớp S đi!"

Tiêu Hi Thần không nhịn được mắng lại cô ta: "Bạch Y Y, không phải bình thường cô nhát như cáy sao? Hôm nay để xem cô có thể làm được gì! Gào cái gì mà gào!"

Đây chính là cô gái duy nhất mà Kỷ Dạ Bạch công khai thừa nhận quan hệ, còn chịu cho bọn họ gọi là chị dâu. Rốt cuộc con bé Bạch Y Y ngu xuẩn này có đầu óc không hả?

"Mọi người đều gọi nam sinh bị đánh kia là 'anh Long', bạn gái cậu ta là học sinh của trường Số 47. Sau khi làm bạn gái mang thai, cậu ta không chỉ chối bỏ trách nhiệm mà ngược lại còn nhốt nữ sinh kia vào một phòng dưới tầng hầm, sau đó lăng nhăng với một cô gái khác, còn hành hạ, ngược đãi bạn gái mình cực kỳ tàn bạo, sự việc này kéo dài gần một tháng. Lúc được người ta phát hiện, đứa bé trong bụng bạn gái cậu ta đã chết lưu từ lâu!" Gương mặt của Thời Niệm Sơ toát lên vẻ nghiêm nghị.

Thầy vừa dứt lời, cả lớp học đều ồ lên kinh ngạc.

"Mẹ kiếp! Đúng là đám cặn bã! Đánh gãy mấy cái xương vẫn còn nhẹ cho hắn quá đấy!"

"Cầu mong có ai đó làm thịt nó đi! Tao muốn bảo bố tao đạp đổ nhà nó!"

"Ninh Hề Nhi làm đúng mà! Vào tôi á, tôi còn rút dao chém nó nữa cơ!"


Thời Niệm Sơ quay sang Ninh Hề Nhi, đôi mắt ánh lên vẻ tán thưởng.

Lúc ấy, nhà nam sinh kia cũng có quyền có thế, sau khi mọi chuyện bị phơi bày, người nhà cậu ta đã dìm xuống, thế nhưng cậu ta còn phách lối kéo bè kéo lũ đến trường Số 47 khiêu khích.

Bạn gái của cậu ta chính là bạn của Ninh Hề Nhi. Ninh Hề Nhi là một cô gái, vậy mà vung nắm đấm "xử" cậu ta ngay tại chỗ!

Mọi người trong trường đều bị cuốn theo, tất cả nam sinh đều tham gia trận ẩu đả đó, ngay cả các nữ sinh trong trường cũng tức quá chạy đến đạp cho mấy cái.

Nhưng nhà trường phía gia đình đó gây áp lực, cuối cùng vẫn phải buộc Ninh Hề Nhi thôi học.

"Cách giải quyết vụ việc này của bạn Ninh đúng là đã sai." Thời Niệm Sơ nói rất chậm: "Nhưng, bản thân thầy lại rất bội phục em ấy. Tôi muốn hỏi trong các em ngồi đây, có mấy người có can đảm để làm vậy?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận