3.
Thật mềm… Thật trắng…
Thật nhiều nước…
Lạc Đường ngốc ngốc ra sức cày cuốc trên lưng kim chủ nhà mình, côn th*t lớn thọc ra rút vào khiến cho tiểu hoa huy*t nước chảy bốn phía, từng tiếng ba ba vang lên liên tục.
Thật, thật thoải mái…
Hắn gắt gao nắm chặt lấy eo người dưới thân, ra sức lưu lại từng vệt đo đỏ trên da thịt trắng ngần, trơn mịn kia.
Kim chủ Nghiêm bị hắn làm đến tay chân đều nhũn ra, bò cũng bò không nổi, mông trắng nâng lên cao, thân trên mềm mại nằm trên giường, trên gương mặt tuấn mỹ lấm tấm mồ hôi, hai mắt đỏ bừng đẫm lệ.
Mô hôi theo cằm tích đến phía sau lưng, từng khối cơ run rẩy tạo nên một mảnh lấp lánh.
Người giám hộ của hắn đang nằm dưới thân hắn, miệng còn phát ra từng tiếng nức nở ẩn nhẫn.
“Đủ rồi… Ưm, a ha… Chậm lại một chút… Ưm…”
Tiếng khóc nức nở dâm mị truyền đến tai hắn.
Nhất thời trong lòng cảm thấy vừa đau vừa ngứa, gia hỏa phía dưới hoạt động toàn bộ công suất.
Kim chủ Nghiêm bị tên ngốc nhiệt huyết phía trên thao đến dục tiên dục tử, nhịn không được run rẩy bò về phía trước muốn trốn, lại bị kéo trở về, làm càng ngày càng hung bạo.
Mị thị co rút, tầng tầng lớp lớp hút lấy côn th*t lớn.
Đầu óc Lạc Đường trống rỗng, giống như có một dòng nước ấm từ bụng dưới truyền đến lồng ngực, lồng ngực hơi phồng, gầm nhẹ một tiếng, tinh dịch đặc sệt thẳng tắp bắn vào sâu bên trong huyệt thịt.
Ở bồn tắm, kim chủ Nghiêm ngồi trong làn hơi nước mờ mịt, hung hăng chỉ chỉ Lạc Đường, tức giận đến cười lạnh.
Được, coi như cậu bản lĩnh lớn.
Lạc Đường thành thật ngồi trong nước, tai rũ xuống nghe người nọ giáo huấn.
A Vanh rõ ràng đã đáp ứng hắn đi công tác về sẽ tùy hắn chơi.
Nơi đó vừa mềm vừa ấm, hắn thật sự không nhịn được mà.
Còn nữa, giọng A Vanh dễ nghe như vậy…
Dưới lớp bọt xà phòng, hai chân khẽ cọ cọ, đầu sỏ gây tội dưới háng lại bắt đầu hơi ngo ngoe rục rịch.
Lạc Đường lại càng thêm ủy khuất.
.