Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Editor: Puck

“Không cần phải xem những chiếc khác được không?” Úy Nam Thừa nhìn dáng vẻ Tuệ Tuệ nhìn chằm chằm vào chiếc Wrangler màu đỏ, cũng biết không cần coi lại.

Thiên Ca Tuệ rất quả quyết lắc đầu, cô đã yêu xe này, trừ nó ra không có thể là chiếc khác!

Giám đốc Trần bộ phận bán xe đã sớm biết bốn người Úy Nam Thừa, khi đó cậu ấy còn là Úy thiếu tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố W, bây giờ đã vương lão ngũ kim cương trên các tờ báo lớn, báo tuần giàu sang – Úy tổng, vẫn được giới trong nghề công nhận giữ mình trong sạch, gần như không có bất kỳ tin tình cảm nào.

Nhưng mà, bên cạnh cậu ấy rõ ràng xuất hiện một người phụ nữ, hơn nữa nhìn dáng vẻ còn rất nhỏ tuổi, chẳng lẽ Úy tổng chuẩn bị ăn cỏ non rồi hả? Quan hệ với một bạn gái nhỏ như vậy, cho nên chuẩn bị tặng chiếc xe cho cô ấy? Nhưng mà Wrangler không tránh khỏi nét bút hơi lớn!

(Chú thích: Phía trước đã đề cập chỉ có một số ít bạn bè người thân biết tin tức kết hôn giữa Úy Nam Thừa và Thiên Ca Tuệ, thêm vào đó anh chưa bao giờ đa Tuệ Tuệ đi tham gia bất kỳ hoạt động tiệc tùng gì đó, cho nên bên ngoài không biết anh đã kết hôn, luôn vẫn là kim cương vương lão ngũ có tiềm lực nhất.)

Hấp tấp mà đi tới, hấp háy liếc nhìn Thiên Ca Tuệ, “Úy tổng? Ngài mua xe?”

“Ừ, chiếc này đi.” Úy Nam Thừa rất chắc chắn mà chỉ vào chiếc xe jeep màu đỏ phía trước.

“Úy tổng, ánh mắt của ngài thật tốt! Ngài thật cam lòng hạ nét bút lớn này.” Giám đốc Trần cười đến không có ý tốt.

Úy Nam Thừa thản nhiên liếc nhìn ông ta, nếu không phải sợ công bố tin tức kết hôn ra công chúng sẽ ảnh hưởng đến việc học của Tuệ Tuệ, anh đã sớm làm như vậy, cũng đỡ hơn việc Tuệ Tuệ bị người ta hiểu lầm.

“Thừa, chúng ta đi thử xe đi.” Thiên Ca Tuệ thật sự không hề để ý, cô lại không quen người này, quản ông ta nghĩ cái khỉ gió gì! Kéo ông xã định đi thử xe.

Sau khi thử xong, tất cả đều khiến cho cô vô cùng hài lòng.

Úy Nam Thừa cảm thấy ánh mắt bà xã rất không tồi, có model! Nhưng nếu chạy chiếc Wrangler màu đỏ này đến trường, chỉ sợ sẽ gây ra một trận vang động!

Mà ngay cả Thiên Chỉ Dương cũng chậc chậc cản thán: “Tiểu Thừa, cậu thật sự quá cưng chiều Tuệ Tuệ rồi, mới là sinh viên năm nhất! Lại chạy chiếc xe việt dã tốt như này đến trường, tầm ảnh hưởng lớn bao nhiêu!”

Quế Bá Lăng càng thêm khoa trương kêu lên: “Tuệ Tuệ, bản thân em con gái sao không thích xe thể thao, ngược lại thích xe việt dã của các cụ già sao? Hoàn toàn không hợp với hình tượng của em!”

Có thể nghĩ, hai mắt Thiên Ca Tuệ lập tức sắc bén liếc qua, miệng không buông tha người, “Cho nên nhìn cái xe thể thao sen vàng * cợt nhả này của anh, biết ngay anh rất ẻo lả!”

(*) sen vàng: Văn chương Trung Hoa, vốn kết hợp lối chuộng phúng dụ với một chủ nghĩa hiện thực sâu sắc, đã dùng từ sen để chỉ đích danh âm hộ, và danh hiệu phỉnh nịnh dành tặng những cô nàng đĩ thõa là Sen vàng (Theo từ điển văn hóa thế giới – wikipedia)

“Lời nói ác độc! Thật sự không hơn không kém lời nói ác độc! Chiếc Lamborghini màu trắng kia của tiểu Du cũng là xe thể thao đó!” Quế Bá Lăng cười đến rất không có ý tốt.

“Xe anh Hứa như người, dịu dàng như ngọc, khí chất bất phàm, thần bí đẹp trai cũng không bảnh bao!” Thiên Ca Tuệ liếc xéo anh.

Hứa Du ngồi bên cạnh cười đến ôn hòa tao nhã, không gia nhập cuộc chiến.

Úy Nam Thừa đã sớm tập mãi thành thói quen với việc Tuệ Tuệ nhanh mồm nhanh miệng rồi, cô và tiểu Quế tử gần như vừa gặp mặt đã tranh cãi, càng đấu càng vô cùng cao hứng.

Nhưng thuần túy chỉ đấu võ mồm, không tổn thương tình cảm.

Đây là lần tụ họp ở “Lam Mị” đầu tiên sau khi Tuệ Tuệ sinh con, ngoại trừ trước mặt Tuệ Tuệ bày nước trái cây ra, mấy người còn lại đều theo quy củ cũ.

“Tiểu Quế tử, nghe nói gần đây cậu đi lại rất thân mật với một người mẫu?” Thiên Chỉ Dương khẽ nhếch mắt hoa đào, khóe môi nở nụ cười.

Quế Bá Lăng mất tự nhiên bưng ly rượu lên uống một ngụm, nói chắc chắn: “Cậu yên tâm, cô ấy không phải là một trong những nhân tình trước đây của cậu.”

“Phụt ~ Cậu nghĩ đi đâu vậy, tôi tốt bụng nhắc nhở cậu cô gái tên Đóa Nhụy đó không đơn giản, nghe nói gia đình cô ta bình thường, sau khi tốt nghiệp đại học Tam Lưu, vô tình bị quản lý nghệ thuật Cơ Ân của ‘Anh Kỳ’ nhìn trúng dẫn làm người mẫu, mới đến chưa tới hai tháng, đã đi vài sân diễn, tuy nói không phải rất lớn, nhưng theo lý lẽ mà nói thì không tới lượt cô ta, cho nên có một số việc chính cậu vẫn nên chú ý một chút, tôi lẫn lộn trong vòng luẩn quẩn này, tốt bụng nhắc nhở cậu vài câu mà thôi.” Thiên Chỉ Dương “Tách” một tiếng đốt điếu thuốc.

như mấy cậu nghĩ.” Hình như Quế Bá Lăng rất bảo vệ cô gái tên Đóa Nhụy kia, từ đầu đến cuối đều nói chuyện giúp cô ta.

“Được, coi như tôi lắm mồm, tự giải quyết cho tốt đi.” Thiên Chỉ Dương không vui phun ra một ngụm khói.

“Anh, trong giới giải trí cũng có mấy người từ bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, chuyện của người khác anh cũng đừng lo lắng vớ vẩn, nhiệm vụ quan trọng là nhanh chóng tìm một chị dâu cho em, đừng để cho bác cả và thím đợi quá lâu, đến lúc đó Học Học và Tập Tập đều đã trưởng thành rồi, sẽ cười nhạo người cậu này đấy.” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt điều chỉnh không khí.

“Tuệ Tuệ nói không sai, mấy cậu cũng nên để bụng tìm kiếm phụ nữ mà sống qua ngày đi, đừng cứ mãi gác lại như vậy, không có trách nhiệm.” Úy Nam Thừa ôm chặt eo Tuệ Tuệ, nhấp một ngụm Tequila sunrise.

“Chuyện tình cảm, không thể ép buộc, vẫn cứ phải gặp được người phù hợp mới được.” Hứa Du nhàn nhạt nhấp một ngụm Bloody mary.

“Sớm biết như vậy, nên để ông nội định cô dâu nhỏ cho chúng ta, cũng tránh cho bây giờ buồn lòng.” Thiên Chỉ Dương cà lơ phất phơ nhả ra một vòng khói.

“Anh, không phải anh thích...” Thiên Ca Tuệ không nói ra ba chữ phía sau, đã bị ông xã bấm lại, thật ra thì chính là nhẹ nhàng véo eo cô.

Thật ra đúng là cô chuẩn bị nói: Anh, không phải anh thích chị Hứa sao?

“Người trong lòng anh đếm không kể xiết, nhưng không có một ai có thể kết hôn.” Thiên Chỉ Dương cười đến rất nhẹ nhàng, khiến cho người a không thấy rõ tình cảm chân thật nơi đáy mắt anh.

“Bây giờ Nhiêu Nhiêu sống rất tốt, cuộc sống ở Canada thích hợp với con bé, gần đây có một người Pháp cuồng nhiệt theo đuổi nó, nghĩ đủ thủ đoạn lãng mạn muốn con bé vui vẻ. Nhiêu Nhiêu nói, con bé muốn thử lui tới với người đó một chút.” Tốc độ Hứa Du nói rất chậm, từng câu từng chữ rõ ràng truyền đạt đến trong lỗ tai mỗi người.

Anh cũng đoán được mấy chữ Tuệ Tuệ còn chưa nói ra miệng là chữ gì, hình như mọi người cũng không dám nhắc nhiều đến Nhiêu Nhiêu trước mặt anh, sợ anh khổ sở, thật ra thì anh đã sớm nghĩ thông suốt, hơn nữa, bây giờ Nhiêu Nhiêu tất cả đều tốt đẹp, cũng buông bỏ, anh cảm thấy rất thỏa mãn.

“Mỗi người đều có quá khứ thuộc về mình, có thể buông bỏ, thật sự rất tốt.” Mười ngón tay của Úy Nam Thừa và Tuệ Tuệ đan xen, hết sức biểu hiện quyết tâm của mình.

“Nhiêu Nhiêu cô ấy là cô gái tốt, có lẽ, Canada thích hợp với cô ấy hơn.” Thiên Chỉ Dương cười đến rất chân thành.

“Gì cũng đừng nói nữa, mọi người uống thôi.” Quế Bá Lăng đã khôi phục hi hi ha ha trước sau như một.

Theo một tiếng “Cheerss”, năm người nâng ly uống một hơi cạn sạch, tất cả quá khứ, giống như thật sự buông xuống, quả thật theo như lời tiểu Thừa nói, ba người bọn họ đều đã trưởng thành rồi, nên tìm người ổn định thôi.

Cho dù không vì bản thân, cũng nên vì cha mẹ tóc đã dần bạc, bớt chút phiền lòng cho bọn họ.

Quế Bá Lăng cảm thấy Nhụy nhi chính là người anh luôn đợi chờ, mặc kệ người khác nói cô ra sao, mắng cô ra sao, anh đều cho rằng chỉ là vu oan! Bởi vì ghen ghét mà vu oan! Cho nên anh chỉ liều mình bảo vệ cô, nhưng cô cũng là cô gái bướng bỉnh, luôn từ chối tấm lòng của anh, cái này xứng với dáng vẻ yếu ớt bất lực càng khơi dậy ý muốn bảo vệ cô của anh.

Có lẽ cuộc đời mỗi người đều gặp được kiếp nạn trong số mệnh của mình, Đóa Nhụy chính là một kiếp nạn cứng rắn với Quế Bá Lăng, cho đến khi nhiều năm sau hồi tưởng lại, vẫn cảm thấy ngực hơi đau, chân tướng? Sao lại là như vậy?Ngày hôm sau khi xe mua về, Thiên Ca Tuệ đã đi trường học lái xe ghi danh, mỗi ngày sau khi cho hai cục cưng ăn no xong cô lại đi trường học lái xe học lái xe rồi, nhưng học chưa được một tuần, cô đã cảm thấy không chịu nổi, huấn luyện viên không phải là huấn luyện viên của riêng cô, hơn nữa buồn tẻ vô vị.

Cho nên, buổi tối khi triền miên với ông xã, cô đã nũng nịu làm nũng: “Ông xã, anh dạy em lái xe được không? Huấn luyện viên đó dạy không có ý tứ, em không muốn đi.”

“Được.” Úy Nam Thừa vừa đồng ý vừa đâm chọc vào, khoảnh khắc khi dục vọng nổ tung, hai người cùng nhau đạt tới đỉnh núi vui thích.

Mỗi lần sau khi xong chuyện, Úy Nam Thừa đều sẽ ôm Tuệ Tuệ đi phòng tắm rửa ráy đơn giản rồi quay lại ngủ, như vậy mới không cảm thấy phía dưới nhớp nhúa khó chịu.

Thiên Ca Tuệ cũng quả thật chăm chỉ, chờ đến cơ hội đã tích cực theo ông xã học lái xe, bởi vì cô rất muốn tự mình chạy wrangler, cảm giác đó nghĩ tới đã sướng vãi!

Nhìn bà xã nỗ lực như vậy, Úy Nam Thừa cũng dạy nghiêm túc, không thể phủ nhận anh là một giáo viên giỏi, cho dù dạy quản lý việc nhà hay khi làm huấn luyện viên, đều phát huy vô cùng tinh tế.

Sau khi học vài ngày, Thiên Ca Tuệ đột nhiên cảm thấy có một biện pháp đặc biệt tót, hơn nữa có thể khiến cho cô chạy wrangler.

“Thừa, chỗ ngồi này rất rộng lớn, em ngồi trên người anh, có phải sẽ học nhanh hơn chút không?”

“Ừ, hiệu quả sẽ tốt hơn chút.” Úy Nam Thừa cảm thấy như vậy sẽ càng gần với tự tay truyền dạy.

Vừa mới bắt đầu chạy một đoạn đường cũng rất vững vàng, Thiên Ca Tuệ ngồi ở đó hưng phấn không thôi, cô cuối cùng biết lái xe rồi, lại còn có thể chạy đến trên đường cái, mặc dù trên đường không có mấy người không có mấy xe, nhưng cũng là con đường lớn!

Có lẽ cô giãy dụa quá hưng phấn, càng ngày càng cảm thấy có một vật cưng cứng đặt giữa hai đùi mình, cảm giác quen thuộc đó khiến cho cô lập tức hiểu ra đó là cái gì.

Đột nhiên, phía trước có một chiếc xe giảm tốc độ, xe hơi nhỏ lắc lư, vừa đúng lúc khiến mông cô bắt đầu lắc lư nhổm lên, lúc hạ xuống không hề nghiêng lệch chống đỡ càng ăn khớp.

“Bà xã...” Giọng nói mê hoặc khàn khàn của Úy Nam Thừa vang lên bên tai cô, hoàn toàn quyến rũ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui