Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi

Tại trong tiếng nổ vang cực lớn, Tiêu Cường không ngừng tăng tốc độ của xe tăng lên tới cao nhất, hắn hưng phấn nói: "Nhớ ngày đó tại học viện, lái xe tăng chỉ có thể ở trên bãi tập chuyển mấy vòng, giờ tại trên đường cái có thể chạy thật thoải mái! Hơn nữa hiện tại không có cảnh sát giao thông, còn có thể lái thật nhanh! Đáng tiếc tốc độ của cái xe tăng 59 thức này không được lớn, vận tốc lớn nhất chỉ có 50 km mỗi giờ. Nếu như có thể lái một chiếc xe tăng chủ chiến 99C thức thì tốt rồi, cái loại xe tăng này có vận tốc lớn nhất trên đường cái có thể đạt tới 80 km mỗi giờ, căn bản tựa như đi xe đua vậy!"

Vương Thần cùng Đổng Thanh nghe một hồi im lặng. Trầm mặc một hồi, Vương Thần đột nhiên nói ra: "Đúng rồi, bọn chúng ta lúc đi trên đường cao tốc, nhớ có rất nhiều trạm thu phí đó?"

Tiêu Cường liếc mắt nhìn nhìn hắn, trong ánh mắt tràn đầy khinh thường: " đã lái xe tăng còn sợ trạm thu phí? Đụng đi qua là được!"

...

Rất nhanh xe tăng sẽ đi qua đường núi, đường Yên sơn, sau đó lái vào tỉnh lộ 207. Vương Thần thông qua kính quan sát xem xét bên ngoài, phát hiện tang ma thi dần dần bắt đầu ít đi, đợi lúc rời khỏi phạm vi phụ cận thành phố thì đã không còn nhìn thấy tung tích của bất luận cái con tang ma thi nào. Trên đường cái tỉnh lộ 207 có rất nhiều mấy cái đen sì gì đó, Vương Thần dùng tạo hóa đồng hồ tra một chút, phát hiện là một loại quái vật gọi là "Nước bùn quái", xe tăng từ phía trên đi qua phát ra thanh âm "Bốp bốp bốp bốp", nghe vô cùng chán ghét.

Bất quá đợi tới lúc chạy đến đường cao tốc G3 kinh đài thì đám nước bùn quái liền biến mất, ven đường có rất nhiều xác của ô tô, còn có đại lượng thi thể không được đầy đủ, rất rõ ràng những người này lái xe đi trước tỉnh lị, lại giữa đường bị quái vật tập kích giết chết.

Xe tăng trên đường cấp tốc đi tới, lúc này ven đường đại lượng thi thể đột nhiên bạo liệt, từ bên trong xuất hiện rất nhiều quái vật loại nhỏ đồng dạng như tượng xà, hướng về xe tăng kích xạ mà đến, rậm rạp chằng chịt bao trùm lấy xe tăng, cơ hồ muốn đem trọn cái xe tăng này hoàn toàn bao trùm lại.


"Dị hình ấu thể! Nhiều như vậy!"

Dùng kính quan sát thấy bên ngoài xe tăng bị loại dị hình ấu thể dài hơn mười centimet này ngăn cản, một con dị hình ấu thể rõ ràng tiến đến bò lên họng pháo, Đổng Thanh thoáng một tý nhảy ôm chặt lấy mặt, nếu không phải Vương Thần nhanh tay một phát bắt được thì chỉ sợ khuôn mặt đã bị gặm hoa!

"Kính tiềm vọng bị ngăn chặn nên nhìn không ra được bên ngoài, cho pháo nạp đạn, sau đó dùng vài pháo đem những quái vật này chấn xuống dưới!" Tiêu Cường dựa vào trực giác điều khiển xe tăng, sắc mặt ngưng trọng đối với hai người nói ra.

Đổng Thanh vốn là bị loại quái vật này đột nhiên tập kích mà bị dọa đến mặt tái nhợt, nghe vậy lập tức phản ứng, vội vàng ôm đạn pháo nhét vào trong ổ pháo, liên tục vài pháo oanh ra, chấn động cực lớn đã đem dị hình ấu thể bám vào trên xe tăng chấn rơi xuống như mưa rơi. Ánh mắt Tiêu Cường khôi phục lại, thở dài một hơi, vừa rồi thật sự là rất nguy hiểm, tại tình huống nhìn không thấy bên ngoài, lại đang với vận tốc 50 km/ giờ, rất dễ dàng đem xe tăng chạy đến ven đường. Nếu như cái cỗ xe tăng này bị lật thì hắn cũng không biết mình cùng hai người này có thể hay không còn sống rời đi không khi quái vật đang bao vây rậm rạp chằng chịt ở bên ngoài.

Vương Thần đột nhiên cảm thấy được một loại đau đớn như lửa đốt trên bàn tay, hắn giơ tay lên xem xét, trên mu bàn tay đã bị huyết dịch lục sắc ăn mòn ra một cái động lớn, xem ra trong máu của con dị hình ấu thể này có chứa tính ăn mòn cực kì mãnh liệt!

"Đem đạn pháo tiếp tục nạp vào ổ pháo, phòng ngừa có quái vật theo họng pháo bò tiến đến, hơn nữa chuẩn bị căn cứ theo nhắc nhở của ta mà tùy thời nã pháo!"

Tiêu Cường tỉnh táo mệnh lệnh, hắn không sợ dị hình ấu thể bám vào trên xe tăng, dù cho móng vuốt chúng có sắc bén, huyết dịch mang tính ăn mòn cực mạnh, thì cũng không thể làm gì được cái xe tăng được bọc thép thật dày này, nhưng mà nếu như kính tiềm vọng cùng kính quan sát bị hư mất rồi thì cái cỗ xe tăng này trên cơ bản chẳng khác nào đã báo hỏng.


Tại dưới sự chỉ huy của Tiêu Cường, xe tăng cuối cùng từ trong sự bao vây của đám dị hình ấu thể vọt ra, bất quá không đợi ba người buông lỏng một hơi, một cổ lực lượng khổng lồ đã đâm vào trên xe tăng, nặng khoảng chừng 36 tấn, hơn nữa cấp tốc chạy tới đâm xe tăng lệch ra một chút.

Tại bên ngoài xe tăng, bốn quái vật đang đi theo xe tăng cấp tốc chạy trốn, những quái vật tiếp cận này cao ba mét, sau lưng có một cái đuôi cực lớn, xác ngoài ngăm đen tỏa sáng cứng rắn, hàm răng bén nhọn như hàm cá mập này cao thấp không đều.

Đây là dị hình thành thục thể!

Một con dị hình dùng sức thân thể hướng xe tăng đánh tới, đem xe tăng đâm cho nghiêng một chút, bất quá hắn cũng bị lực lượng khổng lồ của cái xe tăng đang lao tới này đánh bay đi ra ngoài, còn lại ba con dị hình khác thì ào ào bắn ra đầu lưỡi dài bén nhọn đâm tới, chúng tưạ như trường thương đâm vào trên mặt xe tăng, rõ ràng vậy mà có thể đánh ra nguyên một đám lõm sâu!

"Không có chuyện, xe tăng 59 thức được bọc thép dày khoảng chừng 600 millimet, đầu lưỡi dị hình dù có lợi hại, thì cũng chỉ là thịt, không có khả năng đục lỗ được thép dầy như vậy!"

Tay Tiêu Cường vẫn vững vàng đặt ở trên bánh lái điều khiển, gân xanh vừa thô vừa to hiện ra trên mu bàn tay, hắn cười lạnh đối với Vương Thần nói ra: " Thời điểm khảo nghiệm thành quả huấn luyện bắn tỉa mấy ngày nay của ngươi, điều khiển họng pháo, oanh chết chúng!"


Số đạn pháo tiêu chuẩn của một cỗ xe tăng 59 thức là 34 viên nhưng do mấy người sợ sẽ gặp phải nguy hiểm gì, cho nên đã đem theo nhiều hơn 10 viên, tự nhiên không sợ thiếu đạn dược. Vương Thần đem họng pháo chuyển hướng về phía dị hình ở đằng sau, một pháo oanh ra, lại không đánh trúng mục tiêu, tại trên đường cao tốc tạc ra một cái hố to. Hắn liên tiếp phóng ra bốn khỏa đạn pháo, mới đánh trúng được một con dị hình, cái con dị hình này bị pháo kích bởi đạn có đường kính 100 millimet, thoáng một tý đã nổ thành khối thịt tứ tán, trên mặt còn có ngọn lửa hừng hực cháy. Hai con dị hình còn lại hiển nhiên có trí tuệ cực cao, trông thấy đồng bạn bị bắn chết thì liền xoay người nhanh chóng đào tẩu.

Mà lúc này Tiêu Cường đột nhiên hô: "Phía trước có quái vật cự đại ngăn trở đường, triệu hoán đồng hồ nói là dị hình hoàng hậu, bà mẹ nó, TMD(con mẹ nó) có thể còn là loại biến dị! Nhanh dùng pháo bắn nó!"

Vương Thần thông qua kính quan sát nhìn lại, lập tức lại càng hoảng sợ, cái con dị hình hoàng hậu này to gấp năm lần một con dị hình bình thường, cao mười thước, trên thân thể khắp nơi đều là gai đen bén nhọn đâm ngược lại, vừa khủng bố mà cũng vừa dữ tợn!

Hắn vội vàng chỉnh họng pháo, đối với dị hình hoàng hậu bắn ra một pháo, chỉ thấy cái bộ vị bị đạn pháo bắn trúng của quái vật này nổ tung một cái lổ lớn, chảy xuôi ra huyết dịch lục sắc. Dị hình hoàng hậu đột nhiên bị công kích nên ngửa mặt lên trời gào thét, sau đó ép thân thể xuống, hướng về phía xe tăng cấp tốc vọt tới!

"Móa! tuyến thang pháo 100 millimet chính diện bắn trúng mà không sao, không lẽ nó là bất tử?" Tiêu Cường phẫn nộ gào lớn, lời còn chưa dứt, cái con dị hình hoàng hậu này đã đâm vào xe tăng, chỉ thấy xe tăng nặng 36 tấn thoáng một tý bị đụng ngã lăn, tại trên đường lớn lật ra lăn lộn mấy vòng, khiến nước bùn trên mặt đất bay loạn, ba người bên trong xe tăng sắt thép lăn lộn, nếu không phải do trị số thân thể của tất cả đều tương đối mạnh, thì chỉ sợ đã bị bị đâm cho đầu rơi máu chảy, chết đến không thể chết nữa.

Đổng Thanh may mắn nhất, nàng tuy không kịp triển khai màn sáng phòng ngự tráo, nhưng mà vừa lúc bị lắc ngã vào ngực của Vương Thần, toàn bộ lực xông tới bị Vương Thần nhận hết. Vương Thần thì tương đối xui xẻo, một mình hứng trọng lực xông tới của 2 người, thân thể của hắn hung hăng đập vào trên kệ đuôi pháo, phun ra vài ngụm máu lớn.

Tại trong nháy mắt mà con dị hình hoàng hậu đánh lên xe tăng đó, cảm giác không ổn nên Tiêu Cường lập tức dùng hai tay bảo hộ lấy đầu, cho nên không có bị thương tổn trí mạng, nhưng mà cánh tay phải của hắn lúc này mềm thả xuống dưới, hiển nhiên đã bị gãy, theo da cánh tay đâm đi ra, trên đoạn xương trắng hếu còn tơ máu màu đỏ, thoạt nhìn vô cùng khủng bố.

Tiêu Cường cố nén đau đớn mà bò lên, hắn dùng sức cánh tay bên phải vặn một cái, đem đoạn xương bị trật khớp chỉnh lại vị trí, làm xong trán hắn ướt đẫm mồ hôi, trong trạng thái mê muội hắn đối Vương Thần cùng Đổng Thanh quát: "Không cần phải sửng sờ, nạp đạn pháo nhanh lên!"


Dị hình hoàng hậu tuy đem xe tăng đụng quay cuồng vài vòng, nhưng mà động năng khi xe tăng đang chạy với tốc độ cao nhất là vô cùng lớn, chính nó cũng bị đụng bay lên, thân hình cao mười thước bay ra xa vài (m), chính diện xác ngoài ngăm đen xuất hiện lượng lớn vết rạn, nó nằm trên mặt đất gào thét vài giây đồng hồ, rồi mới giãy dụa bò lên, lần nữa hướng về phía xe tăng vọt tới, nhưng mà tốc độ so trước đây đã chậm chạp hơn rất nhiều.

Vương Thần vội vàng điều khiển họng pháo chuyển hướng về con dị hình hoàng hậu, Đổng Thanh thì ở một bên ôm lấy một khỏa đạn pháo. Hắn đem pháo quản nhắm ngay thân thể dị hình hoàng hậu, đang chuẩn bị đè xuống cái nút bắn pháo thì một cái đầu lưỡi thô màu đen xuyên phá vỏ bọc thép, vừa vặn trúng vai của hắn, trên cái đầu lưỡi này mang theo chằng chịt hàm răng trắng bệch, thoạt nhìn làm cho da đầu người ta phải run lên.

Tiêu Cường rút ra cưa điện giết người, rót vào năng lượng thúc đẩy xong mãnh liệt đem đầu lưỡi bổ xuống, đại lượng huyết dịch lục sắc theo nơi bị chém đứt phun ra, bắn vào vỏ bọc của thép xe tăng, sắt thép cứng rắn rõ ràng liền giống như bị bỏ vào trong a- xít sun-phu-rit, nhanh chóng tan rã ra!

Bị chặt đứt đầu lưỡi, con dị hình hoàng hậu phát ra tiếng thét làm cho da đầu người run lên, móng vuốt cực lớn hung hăng vỗ vào trên vỏ xe tăng, càng đem mặt ngoài bọc thép của chiếc xe tăng này ném ra nguyên một đám hố nhỏ, lúc này Tiêu Cường đã nắm máy kiểm soát pháo, đem họng pháo ngắm tại trên thân thể của dị hình hoàng hậu, oanh một pháo bắn ra!

Dưới khoảng cách bằng không phóng ra đạn pháo tạc tại trên người dị hình hoàng hậu, thoáng một tý đem lồng ngực của nó tạc ra một cái lỗ máu cự đại, trong miệng của nó không ngừng phát ra tiếng ai minh, thân thể lay động vài cái, tựa hồ muốn ngã xuống.

"Nạp đạn pháo, đừng có ngừng, triệt để nổ chết nó!" Tiêu Cường lớn tiếng rống giận, nòng pháo được khống chế cắm vào trong vết thương trước ngực của con dị hình hoàng hậu.

"Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!"

Trong tiếng nổ vang cực lớn, liên tục năm phát đạn pháo bắn tới, ngực cùng bụng của con dị hình hoàng hậu triệt để bị nổ thành vô số khối vụn, rơi lả tả khắp nơi, chỉ còn lại có đầu lâu hợp với tứ chi té trên mặt đất run rẩy, thoạt nhìn thê thảm vô cùng. Uớc chừng hơn mười giây trôi qua, thân thể còn sót của dị hình hoàng hậu rốt cục cũng thôi không động đậy nữa, hợp với khối vụn huyết nhục tứ tán trên mặt đất hóa thành quang điểm triệt để biến mất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận