Tại hoàng cung Ai Cập ,
Trong thư phòng của pharaon Ai Cập , một nam tử có khuôn mặt đẹp như được điêu khắc hoàn hảo , mái tóc đen dài như bao phủ cả đôi vai vững chắc và rộng như núi , trên đầu đội kim ưng quan càng tô điểm thêm khí chất anh khí phi phàm của người nam tử đó , đôi mắt đen như ánh sao đang chăm chú nhìn xuống dưới nữ nhân ăn mặc cung nữ Ai Cập , đang cúi gục đầu xuống như đang chờ nghe lệnh của mình . Menfuisu chăm chú nhìn một hồi rồi sau đó mở miệng trầm giọng nói :
_ “ Ngươi là Meku sao ? Ngẩng đầu lên cho ta coi ! “
Meku ở dưới nghe lệnh từ từ ngẩng đầu lên , một cô gái có mái tóc ngắn theo kiểu Ai Cập , làn da trắng hồng , cả cơ thể thể hiện rõ đường cong , có đôi mắt non nớt như nai tơ , trên má hồng có những phù vân nổi lên khi nhìn thấy Menfuisu . Meku cảm thấy tim mình càng lúc càng đập mạnh hơn khi nhìn nam nhân anh tuấn cao cao thượng thương và kiêu ngạo trên kia mà không khỏi ngượng ngùng.
Menfuisu nhìn thấy vẻ e thẹn của cô gái khi nhìn thấy mình thì nhếch mép cười khinh thường . Hắn biết mỗi khi nhìn thấy anh , đa số các cô gái đều như thế chỉ trừ Carol và nàng ấy . Nhưng đối với hắn , nàng ấy là người cực kì đặc biệt , nàng lãnh đạm , lạnh lùng nhưng trong trẻo như mặt hồ yên tĩnh , có thể người ta thấy rằng sự lạnh lùng đó sẽ làm cho người ta cảm giác cao cao thượng thượng khó mà với tới nhưng đâu ai biết rằng chính sự lạnh lùng nhưng trong trẻo đó lại giống như một ly rượu , càng uống nhiều thì càng thấm vào sâu bên trong nhiều . Lúc đầu hắn nghi ngờ khi nghe phù thủy Kirke nói rằng nàng không phải là chị ruột của hắn , hắn lúc đầu không tin , tin rằng chỉ là một lời nói vô căn cứ mà thôi cho đến khi gặp nàng ở Minoa , hắn bắt đầu thử xem sao thì thấy nàng lúc đầu lo lắng nhưng sau đó vẫn bình tĩnh cho nên anh càng tin câu nói của Kirke . Chính vì lần thử đó chính cho hắn quyết tâm hơn về việc này . Suốt mấy tháng nay , hắn nhớ nàng da diết , mặc dù có Carol ở bên cạnh nhưng mà không lúc nào hắn nằm mơ đến hình bóng lãnh đạm đầy cơ trí đó , nếu như thanh công , hắn nhất định sẽ hỏi tên chân chính của nàng và giữ chặt nàng trong tay mình mặc kệ cho nàng không yêu hắn cũng được .
Menfuisu nghĩ đến việc đó liền nhoẻn cười gian xảo và liếc mắt nhìn Meku đang quỳ ở dưới , trong ánh mắt lóe lên tinh quanh gian xảo .
-------------------------------------------------------
Tại kinh thành Hattosa ,
_ “ Điện hạ , người còn chưa khỏe , sao lại làm việc này ? Để đó cho thần ru ngủ hoàng tử cho ! Người nên nghỉ ngơi dưỡng sức ! “
Ari lo lắng cho Nguyệt Du khi thấy nàng vừa ru ngủ cho tiểu công chúa Eirika , đặt nàng nhẹ nhàng vào trong nôi rồi tiếp tục ôm tiểu hoàng tử Ephidel đang khóc oa oa , nhẹ nhàng ôm trong lòng nàng mà hát ru cho tiểu hoàng tử ngủ , thì thầm bên tai con những lời nói dịu dàng và ngọt ngào . Trong chốc lát , tiểu hoàng tử đã ngủ say và chu chu đôi môi hồng hào nhỏ nhắn của mình như đang hưởng thụ sự ấm áp ở trong lòng nàng . Nguyệt Du biết rằng Ari lo lắng ình là vì muốn tốt ình liền mĩm cười mà nói :
_ “ Ta không sao đâu ! Hơn nữa ta muốn gần gũi đứa con của mình để cho nó dạy nó con người dù là đế vương vẫn phải có tình thương chứ không thể nào máu lạnh và vô tình được ! “
Nàng vẫn tiếp tục đi qua đi lại , nhẹ nhàng ôm con trong lòng mà tiếp tục ru ngủ , lúc này Izumin đã quay về , đi đến thấy bóng dáng nàng đang dịu dàng ôm đứa con ru ngủ , khiến cho anh cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy cảnh gia đình viên mãn như vậy . Hóa ra gia đình nó tuyệt vời đến như vậy ! Anh không nhịn được mà đi đến gần chỗ nàng mà hôn nhẹ lên má nàng mà nói :
_ “ Sao nàng lại ra đây ? Nàng còn đang yếu lắm , không thể nào ra ngoài như vậy được ! “
Nàng mĩm cười mà nói với anh , “ Ta không chịu nổi đâu ! Chàng biết không ? Ta nghỉ ngơi riết muốn mập ra nè ! Ta không muốn béo hay mập đâu ! “
_ “ Hahahaha ! Nàng mà mập thì trên đời này ai mập hả ? Nàng nói thế không sợ bị sét đánh vì nói quá sao ? “
Nguyệt Du chu môi phản kháng , nói chuyện với Izumin thì nàng lúc nào cũng thua , không thể nào nói lại được . Ephidel nghe tiếng cùa Izumin dường như ghen tỵ cha nó liền ré lên .
_ “ Oa------aaaaaaaaa! “ . Nguyệt Du giật mình , vội vàng vỗ về đứa con trai của mình mà ru ngủ . Izumin thấy như vậy liền ngồi xuống ghế mà nhâm nhi ly trà vừa ngắm nhìn nàng đang vỗ về ru con ngủ . Ánh mắt anh dán chặt vào cả cơ thể của nàng , người ta thường nói rằng đàn bà sau khi sinh xong thì thường biến dạng cơ thể rõ rệt nhưng sao nàng sau khi sinh xong lại vẫn có cơ thể quyến rũ và mị lực như trước đây nhỉ ? Từ sau khi sinh con xong , Nguyệt Du được ăn ngon tẩm bổ tốt nên loại khí xanh trắng toả ra trên người đã tan đi không ít, khuôn mặt càng mượt mà càng sáng bóng. Cho dù không trang điểm thì cũng vẫn thấy gương mặt hồng hào trắng mịn vui vẻ hiện rõ trên mặt, cả người có một loại khí chất hàm súc không nói nên lời. Giờ phút này động tác và ánh mắt lại như vậy, mặc dù chỉ là vô tình quyến rũ nhưng vẫn làm cho anh thấy dưới bụng mình đang bốc lên dục hỏa .
Cuối cùng nàng cũng dỗ được Ephidel ngủ , nhẹ nhàng đặt Ephidel nằm trong nôi bên cạnh Eirika , đắp chăn cho hai đứa con song sinh của mình mà mĩm cười dịu dàng nhìn nó , bất chợt có một cánh tay phía sau quấn lấy eo nàng , kéo nàng vào lồng ngực cường tráng của ai đó , nàng quay đầu lại nhìn thì thấy đôi mắt Izumin đã sâu thẳm trong lòng dục vọng , giọng nói khàn khàn thì thầm bên tai nàng :
_ “ Du nhi , ta muốn….! “
Nàng chưa kịp phản ứng thì đã bị đôi môi quyến rũ của Izumin áp sát vào đôi môi hồng đào của mình , anh tham lam mút lấy vị ngọt trong miệng của nàng , phả ra hơi thở quen thuộc của mình vào bên trong . Nàng cảm nhận được hơi thở quen thuộc của anh , liền đáp trả lại nhiệt tình nụ hôn , mê luyến đưa lưỡi của mình cuốn lấy bên trong miệng của anh . Izumin vừa hôn môi vừa len lỏi đôi tay của mình vào gò tuyết đào của nàng mà bóp nắn nó khiến cho nàng không ngờ rên nhẹ bên tai .
_ “ Cộc ! Cộc ! “
_ “ Hoàng tử với điện hạ , hoàng đế Menfuisu đang đứng chờ ngoài điện ! “
Nghe tin Menfuisu đến , Izumin và nàng dừng lại hẳn , trong lòng khó hiểu vì sao Menfuisu đến Hitaito làm gì . Izumin tức giận nhừng một hồi sau cũng khôi phục dáng vẻ bình tĩnh của mình mà lạnh lùng ra lệnh nói với Ari :
_ “ Ta biết rồi ! Ngươi ra nói với Menfuisu tí nữa nàng sẽ đến ! “
Nguyệt Du thì trong lòng suy nghĩ , đang yên đang lành Menfuisu đến đây để làm gì nhỉ , trong lòng nàng không hiểu sao bồn chồn bất an , linh tính nàng cho nàng hay rằng sắp sửa có điều gì xảy ra mà chắc chắn luôn là chuyện không tốt . Izumin nhìn thấy nàng lo lắng , trầm tư suy nghĩ như vậy liền nắm chặt tay nàng mà ôn nhu nói :
_ “ Nàng đừng sợ ! Có ta ở đây mà ! “
Nàng nhìn người trượng phu của mình mà nở nụ cười tự tin , đúng vậy , chỉ cần có chàng ở bên cạnh , ta không có gì phải sợ cả dù cho có chuyện gì xảy ra .
-------------------------------------------------
Tại ngoài điện ở tẩm cung Asisu , các cung nữ ở trong cung đều mang ánh mắt tò mò , khen ngợi và thẹn thùng nhìn vị hoàng đế trẻ tuổi Ai Cập dung nhan anh tuấn , khí chất phi phàm đang đứng ở đại sảnh đồng thời không khỏi ghen tỵ với nữ nhân có dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn mặc bộ đồ cung nữ đứng kế bên cạnh vị hoàng đế anh tuấn đó . Meku ngượng ngùng , cúi đầu gầm xuống nhìn mặt đất mà không dám ngước lên thì lúc này Menfuisu lạnh lùng nhắc nhở nói :
_ “ “Đến trước mặt nàng, vấn đáp đều phải cẩn thận một chút…”! “
Meku gật gật đầu. Tuy rằng nàng không biết vì sao hắn cứ lặp đi lặp lại dặn dò mình, nhưng nàng vẫn dịu ngoan gật gật đầu. Nàng hạ quyết tâm, hắn đã kêu nàng làm, bất kể là chuyện gì, nàng đều sẽ làm theo., lúc này Ari đến chỗ hoàng đế Menfuisu mà cung kính trả lời với hắn:
_ “ Hoàng đế Menfuisu , điện hạ cho người vào trong đại sảnh ! “
Meku nghe xong, không khỏi ngẩng đầu lên, cũng bất ngờ thấy được hoàng đế Menfuisu vốn lạnh lùng như băng tuyết, khi nói đến hoàng tử phi Asisu thì thần sắc tựa như tim đập mạnh và loạn nhịp, chứa đựng một tia ấm áp. Mặc dù chỉ chợt lóe mà qua, nhưng lại khiến nàng biết được. Hóa ra, lời đồn đãi của mọi người là thật. Hắn cho tới nay, vẫn chưa buông bỏ được, vẫn còn có hình bóng của hoàng tỷ của hắn . Nàng không khỏi băn khoăn , nữ hoàng Asisu là dạng nữ nhân thế nào mà có thể làm cho hoàng tử Izumin lẫn hắn đều điên cuồng yêu nàng đến như vậy ?
Menfuisu cùng với Meku đi theo Ari đến chỗ đại sảnh của nàng , lúc này hắn thấy người mà hắn mong mỏi nhớ nhung đang ngồi trên bàn , lười biếng dựa vào nhuyễn nệm , mặc bộ đồ tử y , tóc xõa dài, trên mặt không chút phấn son nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp kinh diễm đến rung động , thái độ lại mang theo vẻ tiêu sái tự tại không thể nói thành lời, nhưng vẫn toát lên vẻ kiêu sa và lãnh đạm tuy vậy hắn cảm nhận được rằng nàng tuy rằng vẫn lãnh đạm nhưng trong đó đã toát ra nét dịu dàng và ôn nhu . Xem ra đã lâu không gặp , nàng càng lúc càng có mị lực quyến rũ hơn trước .
Nguyệt Du đánh giá đứa em trai nhiều ngày không gặp. Menfuisu khuôn mặt anh tuấn mang theo khí phách ngạo mạn hơn người , dung nhan như được gọt giũa không chút tì vết , đặc biệt đôi mắt càng thêm sâu không lường được , có chút thâm trầm hơn nhiều . Nàng cảm thấy càng lúc càng giống một bậc đế vương thực thụ , ngay cả cách ngồi cũng đã toát lên vẻ uy nghiêm của một vị hoàng đế rồi . Nàng nhìn hắn mà ôn nhu rót ly nước trước mặt hắn mà ô nhu lười biếng nói :
_ “ Đã lâu không gặp , hoàng tử , con của ngươi dạo này sao ? “
_ “ Hoàng tử hắn vẫn khỏe và hơn nữa còn hiếu động , tuy rằng trước mắt chưa lập nhưng ta đoán hắn sẽ là một vị minh quân sau này . Nghe nói tỷ đã sinh ra một đôi long phụng thật sự , đệ chúc mừng tỷ ! “
_ “ Cảm ơn đệ ! “ Nàng hơi lúng túng nửa ngày, thật sự tìm không thấy đề tài nào nói với hắn thì lúc này Menfuisu cũng đã mở miệng ra trước nói với nàng :
_ “ Tỷ tỷ ! Đệ tuyển thêm một cung nữ ở Ai Cập đến đến hầu hạ cho tỷ tỷ , đệ thấy không yên tâm được với cung nữ ở đây cho nên mạo phạm không chịu báo trước cho tỷ ! “
Dứt lời xong , Menfuisu quay đầu lại ra lệnh Meku :
_ “ Meku , ngươi ra yết kiến với hoàng tỷ của ta ! “
Meku đi đến trước mặt nàng , quỳ gối ngoan ngoãn cung kính hành lễ :
_ “ Hạ thần Meku , bái kiến nữ hoàng ! “
_ “ Ngươi đứng lên đi ! “
_ “ Tạ ơn nữ hoàng ! “
Meku đứng lên , rụt rè đứng ở một góc khác len lén nhìn nữ hoàng Asisu trong truyền thuyết mà không khỏi khen ngợi . Một nữ nhân có nhan sắc kinh diễm , thân hình đầy đặn , có lồi có lõm đầy đủ , làn da trắng ngần cùng với mái tóc đen mượt , ngũ quan có phần giống với hoàng đế Asisu nhưng đặc biệt đôi mắt đen như viên ngọc đen kia lại toát lên những tia sắc bén cùng với cơ trí khiến cho người ta không khỏi hấp dẫn , giọng nói dịu dàng trong trẻo nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghiêm . Meku buồn bã và thầm hiểu vì sao mà nữ hoàng Asisu lại được cả hai người đàn ông của hai đế quốc hùng yêu đến như vậy .
Lúc này , Nguyệt Du cũng thầm đánh giá Meku , nàng vẫn còn nhớ trong nguyên tác truyện , Meku là nữ nhân có nhan sắc xinh đẹp nhưng lại cực kì tham vọng và thích hư danh , giảo hoạt nhưng không hiểu sao khi nàng thấy Meku ở ngoài thì thấy Meku trước mặt nàng là một cô nương xinh đẹp nhưng có nét ngây thơ hồn nhiên . Khi Meku liếc mắt nhìn nàng một cái, ánh mắt nàng lộ vẻ ngạc nhiên, lại cúi đầu như nai con. Đó là một đôi mắt tinh thuần như mặt nước, bên trong không có chút tạp sắc nào. Xem ra trong truyện đã thật sự thay đổi nhiều điều rồi !
Meku lại ngẩng đầu lên, nhìn nàng nói:
_ “ Điện hạ , nô tỳ muốn hầu hạ điện hạ , vì điện hạ phân ưu…” Trong mắt Meku dâng lên nước mắt.
Nguyệt Du vẫn còn nhíu mày suy nghĩ có nên giữ nàng ta ở lại không , không biết Menfuisu đưa Meku đến đây mục đích gì nhỉ . Thôi kệ ! Cứ giữ cô ta lại khoảng 3 4 ngày để xem tính cách thật sự của cô ta thế nào đã . Suy tính xong , nàng quay đầu qua liền nói với Menfuisu :
_ “ Menfuisu , ta muốn giữ nàng ta ở lại khoảng 3, 4 ngày được để khảo nghiệm xem sao đã ! Nếu như mà nàng ta tốt thì ta sẽ giữ lại ! “
Menfuisu mỉm cười với nàng rồi hào sảng nói
_ “ Mọi chuyện đều theo ý tỷ cả ! Ta không ý kiến gì cả ! “
Sau một hồi ngồi nói chuyện với Menfuisu suốt nguyên cả ngày , mãi đến khi trời tối thì Menfuisu cùng với Meku rời khỏi về phòng thượng khách . Lúc này Nguyệt Du mới nghiêm nghị , lạnh lùng ra lệnh :
_ “ Josh , ra đây ta có chuyện ! Điều tra cho ta rõ hoàn cảnh của cung nữ Meku cho ta đồng thời xem xét coi những hành động gần đây của Menfuisu ở Ai Cập ! “
Một giọng nói trầm trầm nghiêm túc nói :
_ “ Tuân lệnh nữ hoàng ! “
Bóng đen kia nhanh chóng biến mất , chỉ còn mỗi nàng ở lại mà thở dài lo lắng lúc này Izumin cũng đã đến chỗ nàng , ôm lấy vòng eo của nàng mà giận dữ hỏi :
_ “ Menfuisu … ta nghe nói hắn đến đây ứng cho nàng them cung nữ phải không ?
Tại sao nàng lại đồng ý cho cô ta ở lại ? Chẳng lẽ nàng không biết rằng lai lịch cô ta bất minh hay sao?”
Nàng quay qua cười nói :
_ “Không phải bởi vì lai lịch nàng bất minh, mới có trò vui sao? “
Izumin nén cơn tức giận, nói:
_ “ Thật sự ta chả hiểu nỗi suy nghĩ của Menfuisu ? Rốt cuộc hắn ta muốn giở trò gì đây ? ”
Nàng nhàn nhạt nói:
_ “ Ta cũng không hiểu Menfuisu huống chi là chàng , nhưng nói chung người ta có một câu nói rất hay, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con. Nếu người ta đã tìm cách đưa nàng vào cung, vì sao ta lại không thuận tay đẩy thuyền? Miễn cho người ta một kế không thành, lại nảy sinh kế khác, không phải sao? Từ đó chúng ta có thể suy ra được ý đồ của Menfuisu đó thôi ! “
Izumin gật gật đầu, cười nói nhưng vẫn không khỏi băn khoăn :
_ “Nhưng nàng ta đích xác là lai lịch bất minh ta lại không yên tâm chút nào … ”
Nàng nói: “ Izumin , chàng nhìn ánh mắt của nàng ấy kìa, không lừa được ai, tinh thuần vô tạp. Nữ tử này, nếu không phải thật sự sinh ra trong trốn hương dã, vậy thì chỉ có thể đã bị ai đó dùng thủ đoạn khống chế. Nhưng ta lại không biết dùng phương pháp nào lại có thể làm ra một người tinh thuần như vậy, có thể khiến cho người ta khi đối mặt với nàng, không có chút cảnh giác nào.”
Izumin lạnh lùng nói:
_ “ Ta sẽ cho người điều tra rõ ràng về việc này !”
Anh ôm lấy người nàng rồi sau đó phả hơi thở của mình vào bên tai nàng mà khàn khàn nói :
_ “ Du nhi, chúng ta làm lại chuyện bỏ lỡ hồi sáng đi ! “
Tay anh lại trượt xuống vùng khe giữa đùi của ta, vuốt ve. Tràn ngập ý cười, nhẹ giọng nói:
_ “Du nhi, ta thấy nàng đã sinh xong rồi , hẳn là có thể được rồi chứ…”
Nàng nhíu mày mà nói với anh :
_ “ Đang thảo luận chuyện đứng đắn, vậy mà chàng lại nghĩ đi đâu rồi? Bộ chàng một ngày không ăn ta không chịu nổi sao ? “
Không khỏi nghiêng người khép mình, muốn tách ra khỏi tay Izumin nhưng ngón tay anh lại linh hoạt khẽ vuốt ve trên người nang. Không hiểu sao Nguyệt Du cảm giác da thịt sống lưng đều lạnh toát, phát hiện áo ngoài đã bị anh cởi xuống.Izumin nghiêng đầu cúi xuống, nhẹ nhàng ngậm nụ hoa, mở miệng khẽ cắn. Trong miệng mơ hồ nói không rõ lời:
_ “ Du nhi, Du nhi của ta. Cả đời này, ta cũng không để ai làm tổn thương đến nàng…”
Nguyệt Du cảm giác trên người nổi lên từng trận da gà. Ngón tay Izumin khẽ động, co rúm ở vùng dưới. Nàng không hiểu vì sao thân mình lại mẫn cảm như thế . Anh chỉ hơi kích thích một chút là có thể làm cho toàn thân ta run rẩy.
Giọng nàng khẽ run, nói: “Izumin , chàng…chàng, chẳng phải chúng ta vẫn đang thảo luận chuyện vừa rồi hay sao?”
Anh phun nụ hoa trong miệng ra, hài lòng nhìn nó đứng thẳng trong gió, lại cúi đầu cười nói: _
“ Du nhi, nàng muốn làm thế nào, có bao giờ ta ngăn cản nàng đâu. Chỉ có điều, ta cũng muốn phái thêm vài thị vệ đến đây, bảo vệ nàng…”
Chưa nói xong, lại cúi người xuống, ngậm một nụ hoa khác. Ngón tay co rúm nhanh hơn, cúi đầu nói:
_ “ Du nhi, ta muốn vào, được không…”
Nguyệt Du hút một ngụm gió lạnh, cảm giác có một vật thể nóng rực nhảy vào cơ thể mình. Izumin chậm rãi ra vào, mặt đỏ như nước. Hiển nhiên là đang cố gắng nhẫn nhịn. Nàng bấu víu lấy anh, dần dần tiến vào đỉnh điểm của khoái hoạt. Trong lòng thầm nghĩ, thể trạng của anh cường tráng, nàng hiện giờ đã không thỏa mãn nổi anh. Thân là hoàng tử , anh lại cố gắng nhẫn nhịn. Mấy tháng này, thật giống như cuộc sống cấm dục. Anh đối với ta, thật sự không thể chê vào đâu được…
Có chồng như thế, còn cầu mong gì nữa đây…