Thời gian mười ngày đã đến rất gần.
Sáng sớm, Loan Thục Ninh đã gọi điện thoại tới nói là muốn lái xe đi đón Lý Quân, nhưng Lý Quân lại từ chối.
Anh trực tiếp yêu cầu cô gửi vị trí và tự lái xe đến đó.
Anh lái đi xuyên qua sự ồn ào náo động trong trung tâm thành phố, đi đến một trang viên hẻo lánh.
Trang viên có diện tích rất lớn, xanh um tươi tốt.
Bởi vì Loan Thục Ninh đã thông báo từ trước, cho nên Lý Quân lái xe thể thao tiến quân thần tốc, đi thẳng vào chỗ sâu nhất trong trang viên.
Bên trong có mấy biệt thự lớn, ở cửa một tòa biệt thự lớn nhất, Loan Thục Ninh và cha của cô Loan Thiệu Hăng, chú hai Loan Thiệu Nghi và những người khác đang xếp hàng nghênh đón bọn họ.
'Thêm vào đó, còn có rất nhiều người hầu và vệ sĩ ở xung quanh.
Khi nhìn thấy chiếc xe thể thao của Lý Quân, Loan Thục Ninh vội vàng tiến lên chào đón, trên mặt cô lộ ra vẻ vui mừng.
Cô kéo tay Lý Quân đi thẳng về phía trước mặt người nhà mình.
Ngay cả cô cũng không nhận ra động tác giữa mình và Lý Quân đã có chút thân mật.
Loan Thiệu Hằng khế cau mày khi nhìn thấy cảnh này, nhưng ông ta không nói gì cả.
Loan Thục Ninh giới thiệu anh với cha mình: "Cha à, đây chính là Lý Quân mà con đã nói với cha, là nhân vật mà ngay cả Triệu Long Đồ và Hoàng Giang Triều cũng phải cung kính. Hôm nay có anh ấy ở đây, nhất định có thể bảo đảm cho sự bình an của nhà họ Loan chúng ta."
Sau đó cô lại giới thiệu Lý Quân với các thành viên khác trong gia tộc.
"Hoá ra là ngài Lý, tôi đã nghe con bé nói rất nhiều về ngài."
Loan Thiệu Hằng vội vàng bắt tay với Lý Quân.
Lý Quân quan sát người đàn ông trước mặt, người này khoảng bốn mươi tuổi, rất có uy nghiêm, không hổ là gia chủ của một gia tộc.
"Không biết hôm nay ngài Lý đã dẫn theo cao thủ nào? Lúc nào thì bọn họ đến?" Lúc này, chú hai Loan Thiệu Nghi ngồi ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
Kẻ thủ lần này của nhà họ Loan có thực lực cao cường, hắn làm việc độc ác, không hề dễ đối phó.
Nghe Loan Thiệu Nghi nói, Loan Thiệu Hằng, Loan Thục Ninh và những người khác đều lần lượt nhìn sang Lý Quân.
Lý Quân lại bị câu hỏi của đối phương làm cho sững sờ, anh lập tức nói: "Không có ai cả, chỉ có tôi."
Nghe anh nói như thế, đám đông nhà họ Loan xôn xao một hồi.
Bọn họ mời Lý Quân tới để cứu nhà họ Loan chính là vì đã nhìn trúng bối cảnh của Lý Quân, hi vọng Lý Quân có thể mang đến một vài cao thủ để hỗ trợ đối phó với Lư Bằng.
Nhưng bây giờ Lý Quân lại nói chỉ có một mình anh đến.
Loan Thiệu Nghi càng không nhịn được, nói: "Ngài Lý, ngài không nói đùa chứ? Kẻ thù của chúng tôi là một cao thủ võ lâm, chỉ có một mình ngài đến thì có ích lợi gì?
Loan Thục Ninh ở bên cạnh vội vàng giải thích: "Có một chuyện mà chú hai không biết, Lý Quân rất mạnh, trong đại sảnh suối nước nóng, ba người đàn ông cường tráng cầm dao cũng đã bị anh ấy đánh ngã xuống đất trong nháy mắt."
Loan Thiệu Nghỉ lắc đầu: "Tiểu Ninh, xem ra cháu không hề biết kẻ thù của chúng †a mạnh cỡ nào."
"Mỗi vệ sĩ của nhà chúng ta đều có kinh nghiệm thực chiến dày dặn, nhưng bọn họ vẫn dễ dàng bị đánh bại. "
"Với chút năng lực này của ngài Lý, sợ là cũng đỡ không nổi một chiêu của Lư Bằng."
Nghe chú mình nói như thế, sắc mặt Loan Thục Ninh cũng thay đổi, cô không khỏi nhìn về phía Lý Quân.
"Lý Quân, bây giờ anh tranh thủ thời gian gọi điện thoại xem có thể tìm thêm một vài người đến hay không. Anh có quyền lực lớn như vậy, nhất định có thể tìm được cao thủ."
Ai ngờ Lý Quân lại lắc đầu nói: 'Không cần, một mình tôi là đủ rồi."