Loan Thục Ninh phân tích kỹ những thông tin trong lời nói của Lý Quân.
Người ngay cả nhà họ Nam Cung cũng không dám chọc vào, ở Ngô Châu thật sự có một người, nhưng tên kia là một kẻ phạm tội vô cùng độc ác.
Vừa rồi thái độ Lý Quân gọi điện thoại cũng không tốt, cái tên ác bá ở Ngô Châu kia không giống như người có thể để người khác răn dạy hắn.
Thấy Lý Quân đã đi vào phòng lại, Loan Thục Ninh vội vàng đi theo.
Khi hai người sóng bước đi vào, nhiều người tỏ ra ngạc nhiên.
Loan Thục Ninh luôn tạo cho người ta ấn tượng cô giống như một nữ thần, chỉ có thể nhìn chứ không thể khinh nhờn, nhưng có vẻ mối quan hệ của cô và Lý
Quân rất thân mật.
Những người không biết thân phận Lý Quân thì bắt đầu lẩm bẩm bàn tán về anh.
Ngay cả Cao Minh cũng cảm thấy có chút không thoải mái. Lý Quân này trước tiên là được Nam Cung Tuyết thích, nghe nói Nam Cung
Tuyết vì Lý Quân mà từ chối cuộc hôn nhân với con trai lớn nhà họ Thôi, hiện tại lại thân thiết với Loan Thục Ninh như vậy.
Tiệc sinh nhật càng ngày càng náo nhiệt, có người kéo rèm cửa sổ, thổi nến, cắt bánh ngọt.
Nam Cung Tuyết hai má hồng hồng, có thể nhìn ra được không khí náo nhiệt này cũng giúp cho cô tạm thời quên đi phiền não. Truyện Hài Hước
Các cô gái bên cạnh cũng nôn nóng, nhanh chóng bắt đầu tiết mục mở quà. Quà sinh nhật của mỗi người tặng cho Nam Cung Tuyết đều độc đáo.
Sau khi mở quà tặng của Cao Minh ra, là một sợi dây chuyền khảm đầy kim cương, giá trị phải mấy chục vạn, món quà này đã được cho là rất quý giá.
Cao Minh không khỏi đắc ý ưỡn ngực. Lúc này, Tư Tư cầm lấy hộp của Lý Quân. Cô rất tò mò, Lý Quân ở biệt thự Lục Hợp Cư sẽ tặng thứ gì.
Nam Cung Tuyết vốn định tự mình mở ra, nhưng bị Tư Tư giành trước một bước, cô cũng không tiện cướp lại.
“Oa, đẹp quái” Khi chiếc hộp mở ra, trong mắt rất nhiều cô gái đều toát ra ánh sáng hâm mộ.
Một viên đá quý trong suốt, mặt trên điêu khắc một đôi cánh, trông rất sống động, món quà này có thể nói là vô cùng xa hoa.
“Tôi biết cái này, tác phẩm của đại sư điêu khắc Trần Thanh Vân, là viên đá quý Cánh Thiên Sứ." Có người lớn tiếng nói.
Trên mặt Nam Cung Tuyết xẹt qua một tia kinh hỉ. Không có cô gái nào có thể cự tuyệt được thứ xinh đẹp giống viên đá quý này.
Mà trong phòng bao, rất nhiều người không biết thân phận của Lý Quân, ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn anh.
Bọn họ đều hiểu rõ giá trị của châu báu, viên đá quý này này chỉ sợ giá trị đã lên đến ba trăm vạn.
Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung..
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Có thể bỏ ra ba trăm vạn làm quà tặng sinh nhật, cũng nói rõ tài lực của Lý Quân không đơn giản.
"Cái gì mà đại sư điêu khắc, ai biết có phải hàng nhái được gia công tại xưởng hay không...”
Cao Minh nhìn thấy danh tiếng của mình bị lu mờ, chua xót nói. “Tiểu Tuyết, tớ giúp cậu đeo lên.”
Tư Tư cầm sợi dây chuyền nói.
“Quà là Lý Quân mua, phải để cho Lý Quân tự mình đeo lên.” Lâm Giai bên cạnh mở miệng nói.
“Đúng vậy!”
Tư Tư tính cách hoạt bát cởi mở nên đôi khi nói chuyện hay làm việc sẽ không được tinh tế lắm.
Lý Quân nhận sợi dây chuyền, đeo ở trên cần cổ trắng noãn của Nam Cung Tuyết.
Đá quý và mỹ nữ, không có sự kết hợp nào hoàn hảo hơn nữa. Lúc này Nam Cung Tuyết trông cực kỳ xinh đẹp.
“Cảm ơn anh.”
Nam Cung Tuyết chân thành nói, trên mặt mang theo nụ cười vui vẻ. “Tiểu Tuyết, có phải cô có tâm sự gì không?”
Lý Quân đột nhiên mở miệng hỏi.
“Không, không có.”
Nam Cung Tuyết vội vàng lắc đầu.
Nhưng biểu tình của cô lại có vài phần bối rối.
“Hai người ở đây lén lút thì thầm riêng tư cái gì với nhau vậy? Nếu không bọn này rời đi, để lại chỗ này cho hai người có thời gian tha hồ tâm sự nhé?”
Tư Tư lại gần nói.
“Bọn tớ đang nói chuyện Tư Tư lớn lên xinh đẹp như vậy, nếu bán cậu nhất định có thể bán được không ít tiền, dù sao ở Ngô Châu cũng là địa bàn của tớ, tớ có bán cậu cũng không ai biết.
Nam Cung Tuyết nói đùa.
“Hay cho cậu nha Tiểu Tuyết, tâm tư lại ác độc như vậy, xem tớ trừng trị cậu đây!”
Nói xong,Tư Tư giương nanh múa vuốt nhào lên trên người Nam Cung Tuyết đùa giỡn.
Hai cô gái cùng nhau vui đùa như vậy làm không khí càng thêm náo nhiệt.
Mà Lý Quân cảm nhận được sự hiện diện của những người xung quanh luôn âm thầm theo dõi bọn họ, anh yên lặng đốt một điếu thuốc.
Nam Cung Tuyết càng không nói, càng chứng tỏ có việc gì đó không hay xảy ra rồi. Lần trước anh không thể chạy tới Ngô Châu, vốn đã mắc nợ Nam Cung Tuyết, lúc này nói gì thì nói anh cũng không thể nhìn Nam Cung Tuyết nhảy vào hố lửa.
"Gái nhà họ Nam Cung chó má này, lần trước chèn ép tập đoàn Quân Lâm còn chưa tìm bọn họ tính sổ, lần này phải tính toán rõ ràng."