Thực lực của Lý Quân hoàn toàn nằm ngoài tầm với của gã.
Tới tôi Tông Sư chả là cái thá gì cả.”
Lý Quân liên tục bước tới vài bước, tấn công trở lại.
Hai bàn tay giơ cao lên, vỗ xuống từ trên không.
Chân khí bùng nổ, xung quanh Cửu Trưởng Lão hoàn toàn bị phong tỏa.
Cửu Trưởng Lão ngẩng đầu, muốn dùng cánh tay trái ngăn cản.
Chỉ nghe "răng rắc" một tiếng, cánh tay trái trong nháy mắt bị đánh gãy.
Bàn tay Lý Quân đã tóm được cổ họng của gã.
Trong mắt Cửu Trưởng Lão tràn ngập tuyệt vọng và sợ hãi.
“Đừng, đừng giết tôi!”
Gã vội vàng van xin.
Lúc này gã thật sự sợ hãi.
Trong toàn bộ Chiến Long Điện, người duy nhất có thể khiến gã trở nên thảm hại như vậy chỉ có Điện chủ, giờ đây trên người Lý Quân, gã như nhìn thấy bóng dáng của Điện chủ, cùng với sức mạnh khủng bố, vô địch không thể lay chuyển, giống hệt như thần linh.
“Cửu Trưởng Lão, ông đoán tôi có dám giết ông hay không?”
Lý Quân đột nhiên hé miệng cười, híp mắt hỏi.
Đối với Cửu Trưởng Lão, đó chẳng khác nào nụ cười của tử thần, gã không hề nghi ngờ dũng khí và sự liều mạng của Lý Quân.
€ó được thực lực như vậy, giết Cửu Trưởng Lão thì có làm sao? Ai dám tìm anh trả thù cho gã chứt
Cuối cùng gã cũng hiểu vì sao Điện chủ luôn mặc kệ những cuộc tranh đấu bên trong nội bộ của Chiến Long Điện, hóa ra Điện chủ đã sớm biết, dù Chiến Long Điện hỗn loạn đến đâu, chỉ cần Lý Quân kế thừa ngôi vị Điện chủ, anh có sức mạnh để dọn dẹp hết cả đám bọn họ!
Gã mỉm cười cay đẳng.
Cửu đại Trưởng Lão và các chiến đội hộ pháp vẫn luôn cạnh tranh đấu đá với nhau, giờ nhìn lại thật ngu xuẩn biết bao.
“Tôi tình nguyện làm thuộc hạ của thiếu gia! Cầu xin thiếu gia đừng giết tôi!”
Cửu Trưởng Lão mở lời.
Đường đường là Cửu Trưởng Lão của Chiến Long Điện, vốn không nên hèn mọn như vậy, nhưng hiện tại gã không dám cứng rắn nữa, còn cứng rắn tiếp thì sẽ bị Lý Quân bóp chết ngay lập tức!
Lý Quân không nói gì, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm gã.
Mồ hôi lạnh đầm đìa trên trán Cửu Trưởng Lão, gã cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm chạp, cứ như là tội nhân đang chờ đợi phán quyết của toà án!
Giống như đã trải qua cả một thế kỷ, Lý Quân đột nhiên buông tay. Cả người Cửu Trưởng Lão tê liệt ngã xuống đất, há to miệng thở hổn hển.
“Lần này tôi tha cho cho ông, sau này ở trong Chiến Long Điện, ông liệu mà làm cho tốt!”
“Còn nữa, tôi ghét nhất là ai phản bội tôi! Triệu Long Đồ giao cho ông xử lý, ông biết nên làm gì không?”
Cửu Trưởng Lão gật đầu, nhìn Triệu Long Đồ vẫn đang nằm đó, trong mắt
thoáng chút thương hại.
Vì mạng sống của gã, chỉ có thể hy sinh hắn.
Đồng thời trong lòng gã cũng thầm than.
Vị thiếu chủ này tuyệt đối là một kẻ tàn nhẫn.
Với thực lực Lý Quân thể hiện ngày hôm nay, Triệu Long Đồ chắc chắn sẽ không dám phản bội nữa nhưng Lý Quân vẫn lựa chọn xử lý triệt để hắn, không chừa đường lui.
Đây cũng là một lời cảnh báo dành cho Cửu Trưởng Lão.
Nói xong, Lý Quân nhìn hai cánh tay của Cửu Trưởng Lão, đặc biệt là toàn bộ cánh tay phải đã biến dạng vặn vẹo, không biết xương cốt bên trong đã bị gãy ra sao.
Lý Quân bước đến trước mặt Cửu Trưởng Lão, đặt tay lên cánh tay gã, truyền vào cánh tay tàn tạ đó một luồng chân khí.
Trong nháy mắt, Cửu Trưởng Lão cảm thấy cánh tay tê dại, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
"Đây là phương pháp gì vậy? Tôi chưa từng nghe thấy!”