Lương Dũng thở dài một hơi.
“Cấp bậc của hắn mặc dù không bằng tôi, nhưng hắn trời sinh đã có sức mạnh khủng bố, nếu cấp bậc giống nhau, tôi sợ là không chịu được mười đấm của hắn!”
“Ông ta không đánh với tôi, cậu đánh với tôi được không?
Hùng Bi đánh còn chưa đã tay, ánh mắt sáng quắc nhìn Lý Quân.
“Được.”
Lý Quân nói xong, bước ra một bước, tốc độ như tia chớp biến mất tại chỗ, xuất hiện lại lân nữa thì đã đến trước mặt Hùng Bi.
Không đợi Hùng Bi phản ứng, anh nện ngay một quyền vào người hắn.
“Âm ầm!” Thân thể cường tráng của Hùng Bi ăn đấm của Lý Quân, bay ra xa tận bảy tám mét, nện rầm rầm trên mặt đất.
Lý Quân đưa tay phủi nếp nhăn trên quần áo, cười nói: 'Đánh xong rồi, hôm khác lại đánh tiếp với anh!”
Trước đó Lý Quân có hứa với Hùng Bi ngày nào cũng sẽ đấu với hắn nhưng hôm nay anh vừa mới đánh nhau với cả đám người, bây giờ không có hứng vận động tay chân nữa, vậy nên quyết định đánh nhanh thắng nhanh, dùng một chiêu giải quyết xong tên to con Hùng Bi.
Hùng Bi xoa ngực bị đấm đau nhức, hắn đứng dậy, gãi đầu: "Cậu qua loa quá đấy!"
Khi Lý Quân vừa mới đi ra khỏi tầng hầm ngầm thì nhận được điện thoại của 'Tống Chân, cô nói là dược liệu cần thiết cho Thuốc Trường Thọ đều đã được chuẩn bị đầy đủ.
Lý Quân nhờ cô mang những dược liệu kia đưa đến sở nghiên cứu Bạch Long, dược liệu đã được nhà họ Tống chuẩn bị đầy đủ thì Thuốc Trường Thọ cũng có thể nhanh chóng đưa vào sản xuất và phân phối trên thị trường.
Công ty Dược Vương của nhà họ Tống đã giúp được Lý Quân chuyện lớn! “Lý tiên sinh, tôi có việc muốn nói với anh, có thể hẹn gặp một lần không?”
Tống Chân nói, dù nghe gián tiếp qua điện thoại nhưng Lý Quân vẫn nhận ra được sự hoảng hốt trong giọng nói của cô.
“Được, cô nói địa điểm đi, bây giờ tôi chạy qua!”
Lý Quân gật đầu nói.
Tống Chân gửi địa chỉ qua điện thoại cho Lý Quân.
Địa điểm cô gửi là một quán trà, Lý Quân một mình lái xe chạy qua. Trong phòng riêng, vẻ mặt Tống Chân mang theo vài phần bất an.
Mãi đến khi nhìn thấy Lý Quân, sự lo âu trong mắt cô mới dần giảm bớt. Cô cẩn thận đóng cửa phòng lại.
'Tống Chân lấy ra một cái hộp gỗ, đẩy tới trước mặt Lý Quân.
Trong mắt Lý Quân tràn ngập nghi hoặc, không biết cô có ý gì.
Lý Quân mở chiếc hộp ra, bên trong là một lọ ngọc nhỏ bằng bàn tay, nút gỗ bịt miệng lọ kín mít.
Lý Quân nhấc nút gỗ ra, ngay lập tức mùi thơm nồng của thuốc tràn ngập phòng riêng.
Hít vào mùi thơm đó, Lý Quân cảm thấy tinh thần tỉnh táo sảng khoái, tốc độ vận chuyển Thương Long Quyết của anh cũng nhanh hơn hẳn.
Trong lọ có vài viên thuốc bằng ngón tay cái.
Lý Quân hai mắt tỏa sáng, mặc dù anh không biết đây là vật gì, nhưng trực giác nói cho anh biết, cái này đối với việc tu luyện Thương Long Quyết của anh có trợ giúp rất lớn.
“Cô có ý gì đây?
Lý Quân đóng nắp lọ lại, nhìn về phía Tống Chân.
Trong mắt Tống Chân hiện lên một tia căm hận, ngay cả giọng nói cũng trở nên kích động.
“Lý tiên sinh, đây là một món quý hiếm mà nhà họ Tống vừa nhận được, vốn định cất giữ, nhưng gần đây một thế lực thần bí tìm tới nhà tôi, bảo chúng tôi giao nó rai”
“Nhà họ Tống chúng tôi cự tuyệt, đối phương ác độc giết chết hết mấy đệ tử dòng chính của nhà họ Tống, quá quắt hơn, bọn họ còn gửi thư đe doạ, nói là nếu
không giao cái lọ này ra, sẽ giết sạch cả nhà họ Tống!”
“Nhà họ Tống chúng tôi tuy không phải gia tộc lớn nhưng cũng có danh dự, cái đám đó giết đệ tử nhà họ Tống mà còn đòi chúng tôi giao đồ saolI”
“Gia tộc tôi đã quyết định sẽ cùng thế lực thần bí đó đấu tới cùng, nhưng sợ không đủ sức để giữ được cái lọ này!”
“Vì thế chúng tôi nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Lý tiên sinh mới có năng lực bảo vệ vật này!”
“Cái lọ này nhà họ Tống tình nguyện tặng cho Lý tiên sinh, không cần Lý tiên sinh trả bất cứ cái giá nào, chỉ có yêu cầu duy nhất, hy vọng thứ này không rơi vào. tay kẻ thù!”
Tống Chân nói xong, cúi người với Lý Quân, sau đó dứt khoát rời đi.
Cô không hề cho Lý Quân cơ hội nói chuyện.
Chờ Lý Quân đuổi theo, Tống Chân đã lái xe biến mất ở cuối đường.