"Ôi Chúa ơi! Đúng là một phép lạ."
"Thuốc này mấy người bán kiểu gì đấy! Tôi muốn đặt trước!”
Một nhóm phóng viên đã quên luôn nhiệm vụ phỏng vấn của mình mà lớn tiếng hỏi mua thuốc.
Khuôn mặt Cố Nghiên nở nụ cười hài lòng. Mọi chuyện đều xảy ra tốt đẹp.
Tuy nhiên, giữa vô số gương mặt phấn khích, có một số phóng viên vẫn cau mày.
Bởi vì nó quá khó tin, có vẻ không thực tế nên họ buộc phải đưa ra một số suy. đoán khác.
Lúc này, phóng viên tờ báo "The Voice of the Times" đã lên tiếng trước đó lại nghi vấn: “Tôi nghĩ bà cụ này được mời lên để biểu diễn lừa gạt.”
“Cô gái trẻ nào đó dùng kỹ thuật trang điểm hiện đại khiến mình trông già đi, sau đó chỉ việc uống thuốc rồi xoá lớp trang điểm đi!”.
“Phấn son mô phỏng được sản xuất bằng công nghệ hiện đại có thể làm được điều này.”
Sau khi nghe tay phóng viên nói, tiếng ồn ào trong hội trường đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Nhiều người sau khi bình tĩnh lại, cũng bắt đầu ý thức được chuyện mà tay phóng viên nói rất có khả năng xảy ra!
"Đúng vậy, bà cụ kia là bọn họ mời tới, chắc chắn là diễn viên chuyên nghiệp chứ trên đời làm sao có loại thuốc nào thần kỳ như vậy."
"Nếu là vậy thì tập đoàn Quân Lâm còn đáng ghét hơn cái bọn bán thực phẩm chức năng. Bộ bọn họ không sợ bị ném trứng thối sao?"
Tay phóng viên còn cười đầy tự hào: “Nếu tập đoàn Quân Lâm muốn chứng minh tính hiệu quả của sản phẩm thì phải đưa ra những giấy tờ xét nghiệm chính thức đến từ các cơ quan có thẩm quyền chứ!”
Cố Nghiên thở phào nhẹ nhõm, cô nói: "Chúng tôi có báo cáo thử nghiệm do Sở nghiên cứu Bạch Long cấp cho đây! Sở nghiên cứu đã chứng minh rằng tác
dụng thực sự của Thuốc Trường Thọ không hề phóng đại chút nào.”
Nói xong, cô cầm điều khiển từ xa lên nhấn nút, trên màn hình hiển thị chỉ tiết báo cáo kiểm tra chất lượng.
Nhưng tay phóng viên chỉ lắc đầu.
"Theo những gì tôi được biết, loại thuốc này do Sở nghiên cứu Bạch Long sản xuất. Sở nghiên cứu Bạch Long và Tập đoàn Quân Lâm của mấy người cùng một giuộc mài”
"Ở đâu ra cái kiểu vừa là trọng tài vừa là vận động viên như vậy! Báo cáo kiểm tra đó mà đáng tin cậy sao hả? Mấy người cho rằng bọn tôi là lũ ngu sao?”
Sau khi tay phóng viên nói xong, cả đám người bên dưới gật đầu hùa theo. "Đúng."
"Mặc dù Sở nghiên cứu Bạch Long là tổ chức có thẩm quyền, nhưng mà giờ nó cũng hợp tác với tập đoàn Quân Lâm rồi còn đâu. Mấy cái báo cáo này sao mà tin tưởng được chứ!”
"Mẹ nó thuốc gì mà có thể khiến con người trẻ ra từ mười đến ba mươi tuổi. Đây là lời nói xạo khó tin nhất mà tôi từng nghe đó!"
“Lần trước tập đoàn Quân Lâm nhận được hàng trăm tỷ đầu tư, cứ tưởng bọn họ sẽ lấy số tiền đó để làm ăn đàng hoàng nhưng ai mà ngờ mấy người lại tạo ra một sản phẩm như vậy để lừa dối khách hàng chứ?!”
"Thuốc quái quỷ gì không biết? Ai biết ăn vào xong sẽ bị gì! Ai biết nó làm từ cái gì!"
Đám đông rất tức giận. Một số phóng viên còn nói ra những lời lẽ thiếu văn minh.
Cố Nghiên trên sân khấu vẫn bình tĩnh, cô lạnh lùng nói: "Nếu như anh phóng viên này nghỉ ngờ đến vậy, tôi có thể đưa anh một viên thuốc của chúng tôi, anh cứ mang đi kiểm nghiệm ở cơ quan nào mà anh tin tưởng. Nếu như anh chứng minh được buổi tuyên truyền hôm nay của tập đoàn chúng tôi lừa dối khách hàng thì chúng tôi sẽ chịu mọi trách nhiệm!”
Tay phóng viên cười khẩy.
“Ai mà không biết tập đoàn Quân Lâm của mấy người rất hùng mạnh, ai mà biết cơ quan nào đã bị mấy người mua chuộc! Trừ khi thuốc của mấy người được một viện nghiên cứu quốc tế có tên tuổi kiểm tra thì tôi mới tin!”
Nghe xong lời này, sắc mặt Cố Nghiên có chút khó coi.
Không phải bọn họ không dám liên hệ cho các viện nghiên cứu quốc tế, mà vấn đề là nếu cứ làm đi làm lại quy trình kiểm nghiệm này thì thiệt hại cho tập đoàn Quân Lâm chắc chắn sẽ lên tới hàng chục tỷ.
"Làm sao? Không dám?"
Tay phóng viên tưởng mình đã bắt thóp được Cố Nghiên, đắc ý nói.
Hắn đã nghĩ ra tiêu đề cho bài báo hôm nay, [ tập đoàn Quân Lâm, công ty lớn mạnh nhất Sở Châu, bị nghỉ ngờ tuyên truyền sản phẩm sai sự thật và lừa gạt người tiêu dùng].
Ngay khi bài báo được đăng tải, chắc chắn nó sẽ trở thành chủ đề tìm kiếm nóng nhất!
Phóng viên là gì? Các nhà báo dường như đã quên mất mục đích khi bọn họ. theo nghề này là để tìm kiếm sự thật, giờ đây ai cũng chăm chăm vào cái lợi trước mắt, sẵn sàng chà đạp lên mọi thứ chỉ để có được thông tin gây sốt.