"Nếu anh có nghỉ ngờ về sản phẩm của tập đoàn chúng tôi, anh có thể mang đến bất kỳ cơ quan có thẩm quyền nào để kiểm tra."
Ngay lúc này, Lý Quân đột nhiên bước lên sân khấu.
Sự xuất hiện của Lý Quân khiến vô số ánh đèn flash hướng về phía anh. "Anh là ai?"
Tay phóng viên nhíu mày.
Hắn mới được điều đến chỉ nhánh ở Sở Châu làm việc nên không biết Lý Quân.
"Chủ tịch tập đoàn Quân Lâm, Lý Quân."
Lý Quân giới thiệu ngắn gọn.
"Anh ấy chính là Lý Quân, trẻ tuổi và đẹp trai quá!" "Người giàu nhất Sở Châu đấy..."
Nhiều người không khỏi kinh ngạc.
Dưới sự bao phủ của hào quang “Người giàu nhất Sở Châu”, khí chất của Lý Quân càng thêm mạnh mẽ.
Anh đứng cạnh Cố Nghiên, điều chỉnh micro, giọng nói vang lên khắp hội trường.
"Việc mọi người nghỉ ngờ về hiệu quả của Thuốc Trường Thọ do tập đoàn Quân Lâm sản xuất là điều bình thường, nếu ai nghỉ ngờ có thể lên đây, trực tiếp uống Thuốc Trường Thọ, mọi người có thể tự mình kiểm chứng công hiệu của sản phẩm do tập đoàn Quân Lâm làm ra."
Nói xong, anh nhìn về phía tay phóng viên lúc nãy.
"Hay là anh phóng viên này lên trước đi."
"Tôi không muốn." Tay phóng viên lập tức lắc đầu từ chối: 'Lỡ thuốc của mấy người có tác dụng phụ thì sao?”
Lời nói này khiến những phóng viiên đang muốn thử trở nên e dè. Lý Quân nhíu mày.
Đối phương nghỉ ngờ sản phẩm của tập đoàn Quân Lâm nhưng lại không tự mình thử nghiệm, rõ ràng là muốn phá rối tập đoàn Quân Lâm.
Ngay lúc này, một giọng nói già nua vang lên.
"Tôi sẽ thử."
Mọi người nhìn thấy một ông lão run rẩy đứng dậy từ đám đông.
"Đây là cựu tổng biên tập báo Kim Châu, ông Lan Minh Đức."
"Báo Kim Châu trước đây chủ yếu đăng tải các nội dung về lĩnh vực sinh học, ông Lan Minh Đức cũng là một chuyên gia nổi tiếng trong ngành, không ngờ ông
ấy cũng đến đây."
"Nghe nói ông Lan Minh Đức đã hơn chín mươi, nhìn ông ấy đi lại còn không được linh hoạt kia kìa!”
Nhiều người đã nhận ra ông lão.
Lý Quân lập tức ra hiệu cho nhân viên dìu ông lão đi lên, đồng thời trong mắt anh hiện lên vẻ vui mừng.
Công dụng của Thuốc Trường Thọ đối với người trẻ tuổi không rõ ràng lắm, nhưng đối với người già thì hiệu quả sẽ rõ rệt hơn.
"Ông Lan Minh Đức đích thân làm thí nghiệm này, mọi người có tin không?"
Lý Quân nhìn chằm chằm vào tay phóng viên.
"Tất nhiên là tin, ông Lan Minh Đức là bậc tiền bối trong ngành."
Tay phóng viên gật đầu.
Tất nhiên hắn tin Lan Minh Đức không thể thông đồng với Lý Quân, bởi vì Lan Minh Đức được mọi người kính trọng, ông ấy sống đến từng tuổi này, tiền tài danh vọng đều có đủ, không cần thiết phải làm mấy chuyện bậy bạ để tự hủy hoại danh
tiếng của mình.
Lan Minh Đức nhanh chóng được dìu sân khấu, Lý Quân đưa nửa viên Thuốc Trường Thọ trong hộp cho ông.
Lam Minh Đức há miệng nuốt viên thuốc.
Đồng thời ông nhìn Lý Quân nói: "Chàng trai, tôi đã nghe nói về chuyện của cậu, chỉ là cậu còn trẻ, đừng nên lừa dối người khác. Tuy tôi không phải là nhà khoa học, nhưng đã từng phỏng vấn nhiều chuyên gia sinh học trong và ngoài nước, hiệu quả thuốc mà cậu nói tôi chưa từng nghe qua."
Dưới khán đài cũng vang lên tiếng xôn xao.