“Nhanh chóng lấy cho tôi một vé” Lý Quân nói: “Tôi muốn đi gặp vị đại tiểu thư nhà họ Long này."
Cúp điện thoại, Lý Quân bước ra khỏi biệt thự.
Xe của Lương Dũng vừa vặn đến nơi.
Họ đến sân bay để đón Tống Chân.
Lương Dũng đã đến thủ đô từ tối qua.
Trên đường đi, Lý Quân và Lương Dũng tranh thủ tìm hiểu về Long Tiểu Đóa, lúc này cả hai mới biết rằng Long Tiểu Đóa chỉ vừa vào làng giải trí được hai năm, nhưng đã nổi tiếng như cồn.
Nghe nói trong một số lễ trao giải, cô ấy đều được ngồi ở vị trí trung tâm.
Nhiều người đồn đoán rắng Long Tiểu Đóa được. ông lớn trong giới giải trí bao nuôi, nếu không sao có. thể nổi tiếng nhanh như vậy.
Lý Quân không khỏi lắc đầu cười khẽ.
Ông lớn nào trong giới giải trí chứ, có là ông nọ bà kia thì cũng không xứng xách giày cho nhà họ Long, nhưng không ngờ đại tiểu thư của nhà họ Long như Long Tiểu Đoá lại gia nhập giới giải trí, đúng là làm người khác bất ngờ.
Sân bay, khu vực chờ.
Lý Quân bảo Lương Dũng đỗ xe bên cạnh đợi, còn anh đích thân ra cửa đón người.
Thời gian máy bay hạ cánh là 10 giờ sáng, vừa vặn đúng lúc.
Bên cạnh có rất nhiều người đang đợi đón người quen, có người còn căm biển ghi "Giáo sư nào đó' các loại.
Khi người đàn ông đầu tiên bắt đầu xuất hiện, nối bước theo sau là dòng người ồ ạt ùa về phía khu vực làm thủ tục.
Tống Chân cũng theo dòng người bước ra khỏi cửa.
"Quào! Cô gái này xinh đẹp, thanh lịch quá! Giống như minh tỉnh vậy, Tiểu Cương, hay là anh lên xin WeChat đi?"
"Không được đâu, lỡ bị mảng thì sao?"
"Sao lại thế, anh là người đẹp trai nhất trong số chúng tôi đấy, anh mà không đi thì tôi đi đấy”
Vài thanh niên xung quanh ồn ào trêu chọc.
Cảnh tượng này khiến Lý Quân nhớ đến quãng thời gian sinh viên của anh.
Nhưng Lý Quân vẫn kịp thời phá vỡ ảo tưởng của đám người này, thầm nghĩ: "Phải cho mấy thẳng trẻ ranh các cậu nếm trải mùi đời mới được”
Vậy là anh chỉ tay về phía Tống Chân vừa bước ra, nói: "Các cậu không có cơ hội đâu, đó là bạn gái tôi”
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn Lý Quân xuất hiện bất ngờ, một người trong số họ còn châm chọc: "Anh trai à, trời còn chưa tối mà anh đã nói mớ rồi, trí tưởng tượng của anh cao hơn chúng tôi không chỉ một bậc đâu anh trai."
Mấy cậu thanh niên này đã chú ý đến Lý Quân từ trước, anh đứng bên cạnh hút thuốc, còn quan sát những cô gái qua lại trông giống như mấy tên biến thái đang đánh giá con mồi, trong lòng mấy cậu thanh niên đã gán cho anh cái nhãn "đàn ông đê tiện"
Tuy nhiên, Lý Quân chỉ mỉm cười một cách đầy bí ẩn, hoàn toàn không quan tâm đến ánh mắt khinh bỉ của họ, nghĩ thầm: "Chờ một chút sẽ làm cho mấy cậu biết mắt của mấy cậu mù quáng cỡ nào!"
Nghĩ vậy, anh tắt tàn thuốc lá, ném vào thùng rác, rồi sải bước đi vẽ phía Tống Chân.
Tống Chân đang tìm kiếm bóng dáng Lý Quân, thấy người đàn ông điển trai đang đi về phía mình thì mỉm cười đứng tại chỗ đợi anh.
Phía xa, đám thanh niên vừa nãy vẫn đang nhìn Lý Quân bằng ánh mắt khinh thường bây giờ trố mắt nhìn, nghĩ thầm: "Cái thằng cha đê tiện này không lẽ thực sự quen biết nữ thần hả?”
"Cho dù quen biết nữ thần thì chắc cũng chỉ là một tên đáng thương hâm mộ cô ấy, ngay cả lốp dự phòng cũng chả phải.”
Một thanh niên nheo mắt nhìn cảnh tượng này, suy đoán đầy ác ý.
Lúc này, Lý Quân đã tiến đến trước mặt Tống Chân, nở nụ cười rạng rỡ: "Cô đi đường vất vả rồi
Nhiều người xung quanh cũng chú ý đến cặp đôi này. Vẻ đẹp của Tống Chân vốn là tâm điểm chú ý, còn Lý Quân, dù đám thanh niên không muốn thừa nhận nhưng cũng phải thăm gật gù rằng hai người quả thật có khí chất "Trai tài gái sắc"
Cảnh tượng tiếp theo khiến mấy cậu thanh niên. kia như bị sét đánh ngang tai
Tống Chân buông vali ra, gò má ng đỏ, bước lên hai bước, chủ động vòng tay ôm lấy Lý Quân.
Cần cổ thon dài ngọc ngà tựa vào vai anh, tuy chỉ ôm nhẹ rồi buông ra, nhưng cũng đủ khiến vô số trái tim thanh niên tan vỡ.