Cực Phẩm Chiến Long

Lời vừa dứt, Công Tổ Khải đã ra tay.

Ba đệ tử chết trong tay Lý Quân, trong lòng lão ta đã vô cùng tức giận.

Công Tổ Khải là đối thủ mạnh nhất mà Lý Quân từng gặp.

Hơn nữa giống như Lý Quân, là một tụ tiên giả chứ không phải võ giả bình thường.

Lúc này, lão ta còn chưa đến gần, toàn bộ nhà. kho đã nổi lên cuồng phong.

Cuồng phong kinh khủng như sóng dữ ập đến.

Lý Quân nheo mắt lại.

Công Tổ Khải chắc chắn là một người rất mạnh.

Anh không biết Vạn Bách làm cách nào có thể mời được cao thủ như vậy, nhưng không hề thấy căng thẳng, mà ngược lại thấy mới lạ, bởi vì số lần anh gặp được những người tu tiên giống mình quá ít!

Lần trước gặp Vạn Tử Khang, đối phương cũng chỉ mới luyện ra được một tia chân khí, căn bản không thể so sánh với Công Tổ Khải.

Tất nhiên, với thực lực của lão ta vẫn chưa thể lay động được Lý Quân.

Theo như Lý Quân thấy, đối phương nhiều nhất cũng chỉ tương đương với thực lực của anh khi luyện đến Thương Long Quyết tăng thứ ba, căn bản không đủ để gây tốn thương cho Lý Quân.


Đối mặt với Công Tổ Khải đang xông tới, Lý Quân hít một hơi thật sâu, không chút do dự vận dụng Thương Long Quyết.

Trong nháy mắt, như có tiếng rồng gầm vang lên trong cơ thể anh.

Chân khí tụ lại ở lòng bàn tay, đột nhiên một chưởng đánh ra.

Khí kinh kinh khủng trào ra, không khí nổ tung, tiếng sóng âm lớn khiến cả nhà kho rung chuyển

Vạn Bách và đám thuộc hạ xung quanh bị chấn động đến choáng váng, thậm chí có những người thực lực thấp còn trực tiếp phun ra máu.

Lúc này, Công Tổ Khải vẫn chưa nhận ra sự lợi hại của Lý Quân, trên mặt mang theo nụ cười dữ tợn, trực tiếp đón lấy lòng bàn tay của Lý Quân.

Sóng khí va chạm, như thể động đất vậy.

Khí kình do nắm đấm của Công Tổ Khải tạo thành trong nháy mắt bị đánh tan, sau đó toàn bộ cơ thể lão ta như búp bê vải bay ngang ra ngoài, rơi xuống đất còn lảo đảo ra sau mấy chục bước mới miễn cưỡng dừng lại, trong mắt đã tràn đầy vẻ kinh hãi.

Công Tổ Khải gào thét trong lòng.

"Sao có thể, Lý Quân này căn bản không phải là đỉnh cao võ đạo nhân gian, mà là một tu tiên giả giống như mình, hơn nữa cảnh giới không yếu hơn mình, cho dù là mấy cường giả hàng đầu Giang Nam ra tay, cũng chưa chắc có thể hạ gục được đối phương, tiếp theo mình phải làm sao?"

Ngay khi Công Tổ Khải do dự.

Lý Quân lại một lần nữa giơ nắm đấm lên, bước chân thành một đường thẳng xông về phía lão ta.

"Không ổn!"

Công Tổ Khải vốn đã có ý định rút lui, nhưng thấy Lý Quân xông tới, biết rằng bây giờ nếu chạy trốn e rằng chỉ khiến mình rơi vào cảnh tuyệt vọng.

Ngay sau đó, vạt áo trên người lão ta phồng lên, một quyền đánh ra

Một quyền này có thể nói là một quyền đỉnh cao nhất trong cuộc đời lão ta, gần như tút hết toàn bộ.

chân khí trong cơ thể.

Một quyền đánh ra, tựa như sấm sét rung chuyển, xé rách không khí, kinh phong đột ngột nổi lên, như thể dao vậy.

"Chỉ đến thế thôi sao."


Lúc này, Lý Quân vẫn không hề dừng nắm đấm lại.

Lúc đầu còn không nhìn ra được uy lực của một quyền này, nhưng khi nắm đấm của Lý Quân đánh đến nửa đường, thì như thể một ngọn núi lớn nặng nề đè xuống từ trên không.

Kình phong mà Công Tổ Khải dấy lên giống như sóng biển va vào một ngọn núi lớn, toàn bộ đều bị đập tan.

“Quá đáng sợ.”

Lúc này, cảm giác nguy cơ trong lòng Công Tổ Khải đã lên đến đỉnh điểm.

Lão ta biết rằng dù là một quyền đỉnh cao của mình cũng không làm gì được đối phương.

Ngay sau đó, một chân đạp xuống mặt đất, nhanh chóng lùi về phía sau.

Bên cạnh, Vạn Bách và những người khác đang kinh ngạc, tại sao Công Tổ Khải lại không chiến mà rút lui?

Ngay sau đó.

"Ầm ầm”

Giống như thiên thạch rơi xuống đất, trên mặt đất bằng phẳng vang lên tiếng sấm sét kinh người, toàn bộ ngôi nhà đều rung chuyển.

Vạn Bách cảm thấy sức mạnh to lớn khiến cho. đôi chân hẳn tê dại.

Còn vị trí nắm đấm của Lý Quân hạ xuống, xuất hiện một cái hố lớn đường kính hai mét.

Những vết nứt lan tỏa ra bốn phương tám hướng như mạng nhện.


"Đây còn là người sao?"

Vạn Bách và đám thuộc hạ của hẳn đều cảm thấy da đầu tê dại, trong lòng tràn ngập sự chấn động vô biên.

Thực lực của Công Tổ Khải mạnh đến mức nào, Vạn Bách đã được chứng kiến tận mắt, nhưng đối đầu với Lý Quân, lão ta chỉ có thể liên tục lùi lại, hoàn toàn bị áp chế.

Công Tổ Khải cũng đang gào thét trong lòng.

Lý Quân này sợ rằng đã đạt đến cảnh giới Thiên Nhân, lão ta sao có thể chống lại!

Ngay sau đó, Lý Quân đã một lần nữa đến trước mặt Công Tổ Khải, giơ nắm đấm lên như vung một chiếc ru lớn bổ xuống.

"Rắc."

Công Tổ Khải một lần nữa bị bổ trúng, bay ngang ra ngoài, đâm vào bức tường phía sau.

Lồng ngực như bị một đoàn tàu cao tốc đâm trúng, trực tiếp lõm vào một mảng, nửa người đã biến dạng.

"Xem ra không chỉ báo được mối thù của đồ đệ, mà chính mình cũng có khả năng phải bỏ mạng ở đây."

Lúc này, Công Tổ Khải sao còn dám báo thù cho đồ đệ nữa, lão ta không chút do dự chạy điên cưỡng về phía một cửa sổ trong nhà kho.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận