Cực Phẩm Hồ Ly

Bố, qua cái thời cha mẹ đặt đâu con ngồi đó rồi.- Ý là con đặt đâu bố ngồi đó?

Hàn Hân ngồi cạnh chép miệng dửng dưng, dù gì cũng chỉ có cái mỏ của chị gái mới đấu lại được ông bố này.

- Bà nữa, là mẹ phải khuyên nhủ con cái chứ.

- Hàn Hạo, chúng ta là cha là mẹ, cũng không thể áp đặt con cái mà chỉ nên đưa ra lời khuyên và gợi ý thôi. Hơn nữa, người thất bại trong hôn nhân là tôi, tôi không tự tin vẽ đường chỉ lối cho con. Chỉ mong tụi nó không đi vào vết xe đổ của người mẹ này, không lấy phải người chồng như ông.

Hàn Hằng nhăn nhó nhìn mẹ.

- Thất bại gì chứ. Hết duyên thì tách ra thôi, không cần dồn tình cảm cho người không trân trọng. Với cả chú kia rất được mà, không hề thất bại. Ở tuổi này mà mẹ vẫn có người theo đuổi, chứng tỏ vẫn rất có sức hút. Chúng con có phải trẻ con đâu, con tự lo được cho mình.

Hàn Hạo đến với mục đích tốt đẹp cho con gái, lại bị con gái phớt lờ, giờ còn quê xệ ngồi không biết nên nói gì nữa. Vợ thì bỏ rồi, nhưng vợ có người mới lại không cam tâm.

- Thôi con đi đây, bố về đi.

- Tối muộn rồi còn đi?

- Con có sống ở đây đâu.

Làm bố kiểu gì mà đứa con mình thích nhất cũng không biết ở riêng chỗ nào. Hàn Hạo cau có ra về, còn cảnh cáo.

- Không Trịnh Nam Anh đâu đấy.

- Bố cấm không nổi đâu, tụi con lại yêu đương thắm thiết rồi.

- Connnn… Tức chết đi được. Mấy đứa chưa trải sự đời, trai đểu lại cứ đâm đầu vào.

- Bố cũng có tốt đâu!

Hàn Hạo bị con gái bỏ rơi, Hàn Hằng lái xe đi trước. Con người kì lạ cái, càng cấm càng yêu, chiếc xe hướng về căn hộ riêng của Trịnh Nam Anh.

Nam Anh chưa về, nên Hàn Hằng tắm rửa rồi ngồi đợi bạn trai ở phòng khách, tranh thủ mở máy tính làm việc. Hôm nay cô đặc biệt mặc bộ váy ngủ Trịnh Nam Anh thích nhất. Sau khi quay lại yêu nhau, Trịnh Nam Anh ngoan như cún, một dạ hai thưa với bạn gái, không té ngang té dọc nữa mà dành hết mọi thời gian rảnh cho cô.

Hàn Hằng cũng muốn cho Nam Anh bất ngờ, chiếc túi bị cắt đã được phục hồi nhìn không khác gì mới. Cô muốn anh biết cô cũng trân trọng mối quan hệ này.

Tiếng cửa mở, Hàn Hằng hớn hở chào đón.

- Welcome anh yêu về nhà ~~~~

Tay còn đung đưa chiếc túi nọ.

Trịnh phu nhân giật mình ngơ ngác nhìn bạn gái cũ của con trai, nhìn từ trên xuống dưới làm Hàn Hằng hoảng loạn lấy gối ở sofa che trước người.

- Bác gái!

- Hai đứa… quay lại rồi à?

Hàn Hằng bẽn lẽn gật đầu, ước có cái lỗ để chui xuống. Cô xấu hổ chết mất, sao toàn gặp mẹ người yêu trong cái bộ dạng kì cục cơ chứ.

Bỗng nhiên Trịnh phu nhân cười lớn rồi ngồi xuống ghế.

- Cứ tự nhiên đi, ta không phải người cổ hủ.

Vớ tạm chiếc áo mặc vào, Hàn Hằng khúm núm ngồi cách xa xa một chút, đỏ mặt tía tai không biết nên nói gì, cũng không biết nên làm gì nữa.

- Hàn Hằng?

- Dạ, cháu đang nghe đây ạ.

- Cháu căng thẳng gì chứ. Ta chỉ muốn hỏi cháu mua váy ở đâu, nhìn khá đẹp.

Hàn Hằng tròn mắt nhìn lại, rồi ấp úng.

- Ở… Ở… À, để cháu mua tặng bác. À không, cháu gửi mẫu cho bác xem màu rồi…

- Màu giống của cháu, nhưng size lớn hơn.

- Vâng, cháu sẽ bảo họ ship tận nhà cho bác ạ.

- Ừ, lấy tiền của Nam Anh mà mua.

- Dạ???

- Cháu quay lại với nó làm ta rất vui. Thật đó. Nam Anh chính là cần một người như cháu bên cạnh. Người ta thường nói phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng, nhưng thực ra đàn ông hơn nhau ở người đi cùng. Đàn bà xinh đẹp chưa đủ, nhan sắc có thể giúp họ đi nhanh. Nhưng khôn ngoan là đôi cánh, càng khôn ngoan càng bay cao bay xa. Hãy để con trai bác hơn những người khác vì có cháu bên cạnh. Đàn bà khôn ngoan biết vị trí của mình là bên cạnh, chứ không phải sau lưng đàn ông.

- Cháu… Cháu chưa nghĩ sâu và xa như vậy ạ.

- Giờ nghĩ dần đi là vừa. Phụ nữ nhà họ Trịnh không cần tối ngày nấu cơm thay bỉm. Cái đó có người làm giúp rồi. Cháu giỏi cái gì thì cứ phát triển cái đó.

- Bác gái, bác không sợ cháu bắt nạt con trai bác sao?

Trịnh phu nhân cười lớn.

- Nếu cháu có bản lĩnh. Ta tin là nhà chồng tốt với con dâu, thì con dâu cũng sẽ tốt với nhà chồng. Cháu là vợ Nam Anh, của nó cũng là của cháu, gia sản Trịnh gia đủ rộng để con trai và con dâu vẫy vùng. Hàn Hằng, cháu là người có ăn có học, sẽ biết mình nên làm gì. Nam Anh không hoàn hảo, cháu chấp nhận yêu nó hai lần, ít nhiều có chân thật cũng có thiệt thòi. Cho cháu đất diễn, vừa là cơ hội vừa là bù đắp. Phát huy được tối đa hay không còn tùy vào năng lực của cháu.

Hàn Hằng nghiêm túc lắng nghe, lại nghĩ tới Nghê Hồ Ly và thầm hâm mộ. Cô ấy làm được, thì Hàn Hằng cũng làm được, phụ nữ biết yêu bản thân không sợ trời chu đất diệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui