Editor: rubymoon2710
Beta: Dung Cảnh
"Trang chủ, thuộc hạ đã tra qua, Mộ Dung Hàn này không chỉ là lão bản của Túy Hương Lâu, mà đồng thời còn là lão bản dấu mặt phía sau của ngân hàng Thông Hội, nhưng ngoại trừ những thứ này, những thứ khác đều không tra ra được." Một người áo đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Hầu Quân Lâm nói.
Ngân hàng tư nhân Thông Hội? Người trong ngân hàng tư nhân luôn là những người xuất sắc, không ngờ Mộ Dung Hàn lại là ông chủ dấu mặt của Ngân Hàng tư nhân Thông Hội? Người đàn ông thần bí như vậy lại ở bên cạnh Thiên Thiên, rốt cuộc là có ý đồ gì? Hầu Quân Lâm thầm nghĩ.
"Vậy hắn có quan hệ gì với Nguyệt Công Tử?"
"Xin thứ cho thuộc hạ vô năng, không thể tra ra Mộ Dung Hàn và Nguyệt Công Tử có quan hệ gì? Hơn nữa, thuộc hạ cũng không thể tìm được tung tích của Mộ Dung Hàn." Người áo đen kia tiếp tục nói.
"Tra, dùng tốc độ nhanh nhất tìm bằng được mới thôi."Hầu Lâm Quân lạnh lẽo nói.
"Vâng, thuộc hạ tuân mệnh."
Sau đó trong phòng chỉ còn lại một mình Hầu Quân Lâm, hắn chìm vào trong suy nghĩ của bản thân. Xem ra nếu muốn lấy được trái tim của người trong lòng, cần phải tiếp tục cố gắng rồi.
Kỳ Vương Phủ
"Thuộc hạ tham kiến Vương gia."
"Ừ, Phi Kiếm, sự tình tra được thế nào rồi?" Long Khải Kỳ đặt quyển sách trong tay xuống bàn, ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Phi Kiếm quỳ dưới đất.
"Hồi bẩm Vương gia, thuộc hạ đã tra được chuyện xảy ra đêm đó, Lương Phi nương nương từng lặng lẽ đi tới Vĩnh Hòa Uyển. Hơn nữa trước đó, trong lúc Hiên Viên đại nhân hôn mê, Lương Phi nương nương cũng đã từng cải trang đi dò hỏi qua, nhưng rời đi lúc nào, thuộc hạ lại không thể tra rõ." Phi Kiếm tỉ mỉ kể lại.
Chung Mỹ Kỳ? Chẳng lẽ... Đột nhiên Long Khải Kỳ nghĩ đến một chuyện, nếu như thật sự giống như những gì hắn nghĩ, vậy thì mọi chuyện đã rất sáng tỏ rồi.
"Ngươi lui ra đi, về phần chuyện này, ngươi cũng không cần tiếp tục điều tra nữa, tiếp tục điều tra việc của Thượng Quan Kiệt Hùng kia đi."Long Khải Kỳ lạnh nhạt nói.
Ngay sau khi Phi Kiếm rời đi, Hiên Viên Hạo liền tiến vào.
“Kỳ, Thượng Quan Kiệt Hùng đã nhiều tháng không vào triều hôm nay lại đột nhiên vào cung yết kiến Hoàng Thượng, nghe nói là vì đề nghị buổi sáng của Hoàng Thượng." Hiên Viên Hạo trầm giọng nói.
"Ngươi nói việc Thủy Nguyệt Quốc muốn kết thân?"
"Đúng vậy, hơn nữa còn nghe nói, đám hỏi lần này cũng không phải do Qúy Thuần Hoàn đề xuất, mà là do Quốc vương của Thủy Nguyệt Quốc đề xuất." Hiên Viên Hạo lấy từ trong người ra một tờ giấy giao cho Long Khải Kỳ rồi nói.
"Trong cung không có người thích hợp để liên hôn, mà lần này Thượng Quan Kiệt Hùng vào cung yết kiến Hoàng Thượng, chắc chắn là để cho nữ nhi của hắn có thể trở thành người liên hôn lần này." Long Khải Kỳ phân tích nói.
"Nghĩa là Thượng Quan Kiệt Hùng muốn lợi dụng cơ hội lần này sắp xếp người của hắn vào nằm vùng trong Hoàng cung của Thủy Nguyệt Quốc."
"Xem ra Thượng Quan Kiệt Hùng lại có kế hoạch mới, như vậy kế hoạch của chúng ta cũng phải thay đổi một chút rồi." Long Khải Kỳ nói.
"Vậy chúng ta xem quyết định của Hoàng Thượng rồi lại nói."
Con ngươi thâm trầm của Long Khải Kỳ lóe sáng, suy tư một lúc, rốt cuộc hắn có nên cho Hạo biết kết quả điều tra hay không? Nhưng mà cuối cùng, hắn vẫn nhịn không nói ra.
"Kỳ, ngươi cảm thấy kẻ hủy dung mạo của Thiên Thiên với kẻ mở nắp quan tài có phải là cùng một người hay không?" Hắn không ngờ hắn còn chưa tra ra được người phá hủy dung mạo của Thiên Thiên, lại có kẻ dám cho nổ tung phần mộ phá hủy thi thể, rốt cuộc là người phương nào gây ra? Lại đối xử với một thi thể đã dời khỏi thế gian như vậy.
"Hủy dung, mở quan tài, phá hủy thi thể, chắc hẳn bên trong có chứa oán hận vô cùng lớn, Hạo, ngươi có nghĩ đây là do lòng ghen tỵ của phụ nữ mà ra hay không?" Long Khải Kỳ không nói thẳng ra, nhưng hắn tin tưởng, bằng sự thông minh của Hạo, nhất định có thể đoán ra.
"Lòng ghen tỵ của phụ nữ?Kỳ, có phải ngươi tra được điều gì rồi đúng không?"Hiên Viên Hạo kích động nói, nếu không phải thì Kỳ sẽ không nói những lời như vậy.
"Đúng, ta đã tra được một chút, nhưng ta không thể xác định có phải thật sự là nàng ta hay không?" Mặc dù hắn tính không nói cho Hạo, nhưng cuối cùng vẫn nói ra.
"Người nào?"
"Chung Mỹ Kỳ."