Chương 304:
Bạch Tông Vĩ tức giận lao lên, vươn tay định đánh lão Từ.
Nhưng chưa kịp tới đó, hắn đã bị một cảnh sát vũ trang đã xông lên bắn trúng hắn một phát.
Không kịp kêu lên chết tại chỗ.
“Mang đi!” Vi Dự Hằng vội vàng nháy mắt với viên cảnh sát vũ trang bên cạnh, hai người đi tới lôi con Khó chết Bạch Tông Vĩ ra ngoài.
Trái tim của Bạch Thành Nghiệp run lên, dù sao thì Bạch Tông Vĩ cũng là con trai ông.
Sao hắn lại nhẫn tâm thế này?
“Câm miệng! Bạch Thành Nghiệp, ông dạy con không nghiêm.
Sau này tôi sẽ tính sổ với ôngÌ Mang hắn đi!”
Vi Dự Hằng vẻ mặt bình tĩnh nói, nhìn về hướng Bạch Thành Nghiệp.
Sinh ra đứa con ngu xuân, còn mặt mũi đề cầu xin hắn sao.
| “Lãnh đạo Vi đúng là thiết diện vô tư, lôi đình thủ đoạn!”
Quách Triệu Tông nói vài lời châm biệm.
Người nhự Vi Dự Hằng, nhìn là sa hắn đang diễn kịch trước mặt ông.
Cho dù chuyện này hoàn toàn không phải do hắn chỉ thị, nhưng ít nhiêu cũng có liên quan đến hắn.
“Quách tổng, tôi xin lỗi.
Là sơ suất của tôi, tôi quản lý không tốt người của mình.
Tôi tạ lôi với bác sĩ Hà.”
Vi Dự Hằng thật sự không ngờ rằng Quách Triệu Tông lại nễ nang Hà Gia Vinh như vậy, đề ngăn cản ông rút vôn, Vị Dự Hằng đành xin lỗi Lâm Vũ: “Hà tiên sinh, lần này tôi thật sự xin lỗi ông!”
Chức vị cao như hắn đưa tay ra xin lỗi vị bác sĩ nhỏ nhoi.
Thể diện này được đấy, Quách Triệu Tông không nói gì thêm.
“Ông khách sáo, chuyện.
này không liên quan gì đến ông cả.” Lâm Vũ cười xua tay, không ngờ Vi Dự Hằng lại xin lỗi mỉnh.
Nhưng theo anh, đây có vẻ không phải là chuyện tốt.
“Vi đại lãnh đạo, Hà tiên sinh là vị cứu tỉnh và là bạn tốt của tôi, hi vọng sau my anh có thể chăm sóc tốt cho cậu _ Quách Triệu Tông nhắn mạnh với v Dự Hằng, biểu thị ông có quan hệ không bình thường với Hà Gia Vinh.
“Đương nhiên, đương nhiên rôi, tôi là quan phụ mẫu.
Có nghĩa vụ chăm sóc mọi công dân thành phô Thanh Hải.”
Vi Dự Hãng cười nói với vẻ vô tội.
“Quách tổng, bây giờ chúng ta tham gia lễ động thổ được chưa?” Thấy sự tình đã giải quyết xong, Tăng Thư Kiệt nhanh chóng đề cập đến chuyện làm ăn.
Hắn thực sự quan tâm đến Thanh Hải, sợ đêm dài lắm mộng nên không khỏi nóng lòng thúc giục.
Nói đoạn, hắn nhìn Lâm Vũ, muốn nhờ anh giúp đỡ.
Lâm Vũ cười nói: “Vâng, Quách tổng, chuyện công việc quan trọng.
Chúng ta đi hoàn thành lễ động thổ trước.”
“Vậy thì căn nhà này…”
“Tôi sẽ dọn dẹp.” Lịch Chấn Sinh nhanh chóng đáp lại.
“Quách tổng đừng lo lắng, chính phủ Sẽ bồi tiiyn cho bác sĩ Hà theo yêu câu.” Tăng Thư Kiệt vội vàng đảm bảo.
“Được, vậy Hà tiên sinh, xin mời trước.” Quách Triệu Tông nghiêng người, làm động tác mời Lâm Vũ.
Vừa nói xong, sắc mặt của mọi người lại thay đồi, Vi Dự Hằng và Tăng Thư Kiệt đều ở đây, theo lý mà nói Quách Triệu Tông phải đề bọn họ đi trước.
Nhưng kết quả, Quách Triệu Tông lại nễ cho Lâm Vũ đi trước, nghĩa là ông coi trọng anh hơn cả bí thư!
Tuy nhiên, tình huống này không phải xảy ra 1.
ộ lần, nên họ cũng quen rồi.
Tuy nhiên, sắc mặt của Vi Dự Hằng rất xấu, và hắn ta không nói gì.
“Không dám không dám, Quách tông, ông cùng Vĩ bí thư, thị trưởng Tăng mời đi trước! xin mời trước!” Lâm Vũ vội vàng xua tay, làm động tác mời.
“Bác sĩ Hà, ông Quách nói thế, xin đừng từ chối!” Vi Dự Hằng nói với giọng điệu khá lạnh lùng.
Lâm Vũ cười bắt lực, đành phải bước ra ngoài.
Quách Triệu Tông thật lòng đối xử tốt với Lâm Vũ.
Nhưng ông ta không biết là, càng đối xử với anh như Vậy, Vi Dự Hằng sẽ càng có ý kiến với anh hơn.
Buổi lễ khởi công sau đó diễn ra suôn sẻ, Vi Dự Hằng và Quách Triệu.
Tông lần lượt phát biểu, sau đó khi cắt băng khánh thành.
Lam Vũ đứng bên tay trái của Quách Triệu Tông và nhường vị trí trung tâm nhật cho Vi Dự Hãng và Quách Triệu Tông.