Vạn Hiểu Phong và Lí Thiên Hạo mỗi người uống hơn một cốc là bị sặc không được nữa, chỉ đành xua xua tay, mặt khổ sở nói không uống nữa, nhận thua.
“Nhận thua rồi phải không, được, làm cho nó tỉnh lại!”
Hà Cần Kỳ ý là bảo hai người họ làm cho Trương Dịch Đường tỉnh lại.
“Để tôi cho.
”
Lâm Vũ đi đên chỗ Trương Dịch Đường đâm vào huyệt ở ngón tay, Trương Dịch Đường lập tức tỉnh táo hẳn ra, bám vào bàn bò dậy, hồ đồ mê muội nói: “Ai, ai thắng rồi? Ai thắng rồi?”
“Ông nội mày đây!”
Hà Cần Kỳ chân đạp lên bàn vô cùng cuông ngạo chỉ chính mình, sau đó tự võ vào phía bụng dưới của mình, cười to nói: “Được rôi, mau gọi điện thoại đi, đem người yêu của bọn mày đều gọi đến hết đây, ông mày tối hôm nay phải một địch ba mới được!
Cái gì? Anh anh thắng rồi?”
Trương Dịch Đường bỗng nhiên tỉnh táo trở Hài ra sức đứng dậy, quay đồi nhìn Vạn Hiểu Phong và Lý Thiên Hạo, giận dữ quát măng: “Phế vật, hai người chính là phế vật”
“Đừng nói người khác, anh cũng giông vậy, nhanh chóng, gọi điện đi.
”
Hà Cần Kỳ nằm xuỗng sô pha ở phía sau, hai tay dang rộng để vào chỗ tựa lưng, hai chân bắt chéo, không ngừng rung chân.
Anh ta từ lúc bắt đầu hiểu chuyện, liên với ba thằng thi đấu, đấu khí, lợi dụng sơ hở, nhưng đều chưa từng thắng, hôm nay là ngày anh ta hơn HẠT HhếG năm được thỏa nguyện một lân!
Nói xong anh ta nhìn về ánh mắt của Lâm Vũ, cười nói: “Anh hai, người yêu của ban thằng tiểu tử này đều rất xinh đẹp, hay là lúc nữa chia cho anh một người.
”
“Thôi, tôi có chị dâu cậu là đủ rồi.
”
Lâm Vũ cười xua tay.
“Ba thằng mày ngắn ra đó làm gì, gọi điện thoại đi.
” Hà Cân Kỳ tức giận thúc giục nói.
“Cần… Cần Kỳ, anh xem chúng ta đều là anh em, không nhất thiệt phải chơi ác như vậy chứ…
Vạn Hiểu Phong lắp ba lắp bắp nói, đã qua rôi cái lúc bát đầu.
“Đúng vậy, Cần Kỳ, đều là anh.
SH 4 Lí Thiên Hạo cũng sặc mặt khổ sở nói: “Hay là đổi điêu kiện khác nhé…”
Trương Dịch Đường sắc mặt xanh mét, ngồi một chỗ không nói gì.
“Anh em cái gì? Anh em bọn mày lại muôn ngủ với người yêu của tôi à?
Không được, đừng chân chừ nữa, mau gọi điện thoại đi!” Hà Cần Kỳ không kiên nhẫn nói.
“Cần Kỳ, bọn họ nói đúng, nếu đã là anh em, cậu ngủ với người yêu của họ đúng là có chút không hợp lý.
”
Lâm Vũ cười híp mắt nói chen vào một câu.
“Đúng đúng đúng, vẫn là anh hai thấu tình đạt lý”
Vạn Hiểu Phong với Lý Thiên Hạo mặt xúc động nhìn Lâm Vũ một cái.
Hà Cần Kỳ có chút khó sử, không hiệu anh hai có ý gì, sao lại bông nhiên giúp ba tên khốn nạn này nói thay.
“Có điều gọi là anh em, cũng không thể hữu danh vô thực, các cậu nhận Hà Cần Kỳ làm đại ca, mới có thể xứng.
với danh là anh em chứ?” Lâm Vũ nói với ánh mắt mang ẩn ý cười nói.