Cực Phẩm Phi Tiên Dịch Full


Cầm Vân Hà ngơ ngác nhìn Cầm Song , trong mắt là ngàn ánh sao nhỏ sùng bái , Cầm Song thản nhiên giơ chân bước về phía trước , Cầm Vân Vân Hà vội vàng cõng hòm sách đi theo phía sau .
"Ngươi ngươi ngươi...!Ngươi cũng dám đánh thiếu gia nhà chúng ta!"
Trên khuôn mặt của hai tùy tùng kia lộ ra một tia bối rối , bước về phía trước , giương nanh múa vuốt hướng về phía Cầm Song.
Cầm Song hai tay như vũ điệp , triển khai Loạn Vân Cửu Thức , bên tai liền phát ra hai tiếng "Phành phành" , hai cái mũi của người hầu cũng bị đánh nổ , té ngã trên mặt đất hôn mê .
Cầm Song chán ghét khẽ nhíu mày một cái , hướng về học đường mà đi.

Tiến vào đến cửa lớn học đường , nghe được bên trong truyền đến tiếng đọc sách hỗn độn , khóe miệng Cầm Song nở một nụ cười , những ngày qua ở nơi đây cũng thư thái , nghĩ đến sắp phải rời khỏi học đường , trong lòng nàng nổi lên chút lưu luyến nhàn nhạt.

Nhưng nàng rất nhanh kiên định lại, bây giờ việc nàng phải làm rất nhiều , không thể đem thời gian lãng phí ở đây.
Sau khi thi lễ với lão tiên sinh, nàng ngồi xuống vị trí của mình , định sau khi buổi học sáng kết thúc sẽ cáo từ Lão tiên sinh.
Thời gian nửa canh giờ ở trong học đường không ngừng trôi qua.

Cầm Song đang xuất thần , bây giờ nàng đã đột phá đến Tôi Cân kỳ , có thể tu luyện Phượng thể tam thức trong Hỏa Phượng Bảo Điển.

Thức thứ ba cũng có ba tư thế , trong đầu nàng đang mô phỏng ba tư thế.


Chợt nghe ngoài cửa sổ truyền đến thanh âm ồn ào , cùng với tiếng bước chân từng đợt .
"Ầm!"
Cửa lớn của học đường bị một cước đá văng ra.

Một bóng người cao to cường tráng xuất hiện ngay cửa ra vào , che khuất cả ánh mặt trời.

Cầm Song bị tiếng đạp cửa đánh thức , đưa mắt nhìn ra ngoài cửa.
Đó là một hán tử khoảng bốn mươi tuổi , Cầm Song nhận ra hắn là đệ đệ Vương Thiên Long của gia chủ Vương gia , tu vi Tôi Cân kỳ hậu kỳ.

Lúc này Vương Thiên Long đứng ở cửa , đang nhìn khắp nơi trong học đường , sau đó ánh mắt dừng lại trên người Cầm Song đang ngồi ở phía sau.
Hắn sải bước đi tới , ánh mắt nhìn xuống Cầm Song quát: "Là ngươi đả thương cháu ta?"
Lúc này , từ ngoài cửa, một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi đi vào, trong tay còn cầm một cái quạt xếp , ánh mắt cảm thấy hứng thú nhìn đánh giá cầm song trên mặt đất.
Cầm Song lẳng lặng ngồi ở đó , nhìn Vương Thiên Long thản nhiên nói: "Bản công chúa thân phận gì , ngươi có thân phận gì mà dám nói chuyện với bản công chúa như thế."
"Ha ha..." Vương Thiên Long phát ra hai tiếng cười dữ tợn , quay đầu nói với thiếu niên ở phía sau: "Hữu Tài , để công chúa biết quy củ của trấn Thiên Cầm chúng ta."*
"Các ngươi..." Lão tú tài ngồi sau bục giảng đứng dậy.
"Ngươi câm miệng cho ta!" Vương Thiên Long gầm lên dữ tợn , thân hình lão tú tài run lên một cái , không dám mở miệng nói chuyện , chỉ có ánh mắt lo lắng nhìn về phía Cầm Song.
Lúc này thiếu niên kia đã đi tới trước mặt Cầm Song , trên mặt hiện ra một tia bất đắc dĩ nói:
"Đắc tội!"
Dứt lời , quạt xếp trong tay liền điểm lên bả vai của Cầm Song.

Cặp mắt của Cầm chợt lóe lên , liền biết thiếu niên trước mắt muốn chế trụ mình , đột nhiên lật tay nắm chặt lấy quạt xếp trong tay thiếu niên kia.

Nàng đây là nhìn thấy ánh mắt trong suốt của thiếu niên , trên mặt hắn còn hiện vẻ bất đắc dĩ , hơn nữa hành động của hắn cũng không có ý làm nhục mình , nếu không nàng đã sớm một quyền đánh thiếu niên bay ra ngoài.
Thiếu niên kia nhìn thấy quạt xếp của mình bị Cầm Song bắt được, liền dùng sức giãy giụa, giãy liên tiếp ba cái , quạt xếp trong tay vẫn không nhúc nhích , ngược lại cánh tay có chút chua xót , trong mắt không khỏi hiện ra vẻ kinh sợ.
Cầm Song cười nhạt , buông lỏng tay.

Thiếu niên kia liền lui về phía sau , nhìn Cầm Song lộ ra vẻ kinh ngạc.


Khi hắn vừa mới tới trấn Thiên Cầm , cũng đã từng đi xem náo nhiệt , lúc ấy nhìn thấy công chúa hơn hai trăm cân giống như một quả cầu thịt , hắn cũng như mọi người, cười nhạo nàng.

Hôm nay cân nhắc cẩn thận , lại phát hiện dáng người của Cầm Song đã thay đổi ước chừng chỉ còn 120 cân , thân cao gần 1 thước rưỡi , đã hơi lộ ra tiềm chất của một mỹ nhân , đặc biệt hắn từng nghe nói Cầm Song chính là một phế vật , nhưng vừa rồi thông qua tmột chiêu vừa rồi nàng đã để lộ thực lực , tuyệt đối vượt qua hắn .
Vương Thiên Long lúc này cũng khiếp sợ mở to hai mắt , Vương Hữu Tài là con của hắn , đối với con trai của mình hắn hiểu rất rõ , con trai hắn cũng không phải loại quần là áo lượt như Vương Hữu VI , Vương Hữu Tài hôm nay đã là giai đoạn Tôi nhục kỳ trung kỳ , Cầm Song sao có thể thắng được con trai của mình?
Nhưng mà , bất kể nói như thế nào , hôm nay phải bắt Cầm Song đưa về nhà trừng trị một phen.

Một vị công chúa nghèo túng , thật đúng là đem mình biến thành đồ ăn cho người khác!
Nàng cũng không biết rồng gặp nước cạn sẽ chỉ như tôm , Phượng Hoàng thất thế không bằng gà sao?
"Ầm!"
Vương Thiên Long tiến lên trước một bước , toàn bộ học đường lắc lư một cái.

Bên trong học đường , một đám học sinh sắc mặt trắng bệch vì chấn động.

Nhưng ngay khi hắn vừa định ra tay bắt lấy Cầm Song thì lại thấy Cầm Song đứng dậy , một khí thế khó hiểu đã làm cho bàn tay hắn dừng lại.
Ở kiếp trước Cầm Song là Võ Thần , cho dù hôm nay tu vi thấp , nhưng trên người cũng tự mang theo một loại khí độ , huống chi nàng hôm nay đã là khai khiếu tầng thứ tám , trên mặt tinh thần càng cho người ta một loại cảm giác áp bách.

Vương Thiên Long có cảm giác sợ hãi như mình đang phải đối mặt với một cao thủ không cách nào với tới .
"Nơi này là học đường , chúng ta đi ra ngoài!"
Cầm Song đi qua bên cạnh Vương Thiên Long , Vương Thiên Long vậy mà không tự chủ được nghiêng thân mình tránh ra một chút , đợi đến khi Cầm Song đi qua , hắn mới phản ứng lại , khuôn mặt đỏ bừng , nhanh chân đi ra ngoài học đường.

Cầm Song ra tới ngoài rồi đứng lại, xoay người lạnh lùng nhìn Vương Thiên Long đứng đối diện.

Bất kể là thân phận nữ Võ Thần kiếp trước của nàng , hay là thân phận kiếp này của thất công chúa ,đều hơn Vương Thiên Long đối diện quá nhiều , cho nên lúc này Cầm Song mặc dù tu vi không bằng Vương Thiên Long , nhưng mà trên khí thế lại không yếu chút nào , thậm chí mơ hồ thắng Vương Thiên Long một bậc.
Vương Thiên Long cảm nhận được khí thế của Cầm Song mà trước nay chưa bao giờ cảm nhận thấy, cường thế mang theo tôn quý , trong lòng không khỏi sinh ra một tia kiêng kỵ.

Còn Vương Hữu Tài đứng ở phía sau Vương Thiên Long ánh mắt lại càng lộ ra kinh nghi bất định.

Vương Hữu Tài không giống với tên anh họ ngu ngốc kia , hắn không chỉ là thiên tài tu luyện trong gia tộc mà tâm tư cũng rất kín đáo , trí tuệ hơn người .
Giờ khắc này , trong lòng hắn không khỏi hoài nghi gia tộc mình đắc tội với Thất công chúa có sáng suốt hay không.

Thần sắc thoáng do dự rồi chắp tay lại nói:
"Công chúa điện hạ , việc này có lẽ có chút hiểu lầm , chỉ cần công chúa Điện hạ theo chúng ta hồi phủ hướng đại bá của ta giải thích rõ ràng..."
Vương Hữu Tài thanh âm im bặt mà dừng , bởi vì hắn nhìn thấy Cầm Song đang dùng ánh mắt trào phúng nhìn hắn , điều này làm cho trong lòng của hắn cũng không khỏi dâng lên một tia nổi giận.
Một vị công chúa bị Nữ vương đày đi vứt bỏ cũng dám dùng ánh mắt này để nhìn hắn , nhưng vào lúc này Cầm Song lại mở miệng nhàn nhạt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận