Cực Phẩm Phi Tiên Dịch Full


Trong lòng Cầm Song rối như tơ vò.

Đối với Thiên Cầm Thành có cố kỵ làm nàng không dám mạo hiểm , nhưng bất kể như thế nào , nàng nhất định phải rời khỏi nơi này , rời khỏi Thiên Cầm trấn , đến Thiên Cầm Thành rồi nói sau.
Lúc này nàng còn không biết Vương Hữu Tài đã dẫn mười võ giả đi con đường duy nhất dẫn đến Thiên Cầm Thành phong kín , đang chờ nàng chui đầu vào lưới.
Âm thanh sột soạt vang lên , đó là ba võ giả đang hướng về phía cây đại thụ, nơi nàng ẩn nấp.

Cầm Song ngừng thở , co người lại thành một cục , xuyên qua kẽ lá nhìn xuống phía dưới.
"Vù..."
Ba võ giả phía dưới , chậm rãi bước lên hai bên , người thứ ba thỉnh thoảng lại nhảy lên từng gốc cây kiểm tra , không để sót chỗ nào.
Cầm Song trong lòng căng thẳng , xem ra là trốn không xong rồi.

Trong tay nắm đoản kiếm , hai mắt hơi nheo lại , nhìn chằm chằm vào ba người cách cái cây mà mình đang trốn càng ngày càng gần.
"Vù..."
Thân hình võ giả kia lao thẳng về phía cây đại thụ mà Cầm Song đang nấp , tay nắm một thanh trường đao , cẩn thận đề phòng.
Nhưng mà...
Thân hình của hắn còn chưa rơi vào trên nhánh cây , một điểm hàn quang đã xuyên thấu qua tầng tầng lá cây bắn nhanh tới.*
"Két..."
Bên tai vang lên tiếng vỡ vụn của yết hầu , võ giả kia ngay cả âm thanh cũng chưa kịp phát ra , con mắt đã như cá chết trợn lên , thân hình rơi xuống phía dưới.


Ngay lúc đó , thân hình Cầm Song lại lao tới hai võ giả phía dưới.
Hai võ giả phía dưới vẫn duy trì trạng thái cảnh giác , Cầm Song vừa hiện thân đã bị hai người phát hiện.

Một võ giả vung trường đao trong tay lên nghênh tiếp Cầm sSng , một võ giả khác lại giơ tay ném ra đạn tín hiệu.
"Ầm..."
Một đạo quang mang trên không trung nổ tung , đồng thời vang lên tiếng oanh oanh, nháy mắt tín hiệu đạn nổ tung , mũi kiếm Cầm Song đã đâm nát cổ họng võ giả thứ hai , thân hình liền biến thành một áng mây bay về phía võ giả còn lại.
Võ giả kia trong mắt hiện lên bối rối , vừa mới giơ tay ném đạn tín hiệu , còn chưa kịp chuẩn bị nghênh chiến , tu vi của hắn lại không bằng Cầm Song , làm sao có thể ngăn cản được Phiêu Vân Thập Bát Thức của Cầm Song?
Ngay cả trường đao trong tay cũng không đánh ra được một thức , cổ họng đã nứt vỡ , ngã nhào xuống đất.
Bốn phương tám hướng vang lên tiếng thét dài cùng tay áo áo hắn xẹt qua không trung phát ra tiếng bay phần phật ,* trong lòng Cầm Song căng thẳng , thân hình lướt đi , nhanh chóng chạy vào chỗ sâu nhất của Thiên Cầm sơn.
Xa xa truyền đến một tiếng thét dài , đó là tiếng thét của Vương Thiên Ninh , một thân ảnh cực kỳ nhanh bay vút về phía Cầm Song đang chạy trốn , hắn nhẹ nhàng điểm mũi chân lên ngọn cây , nhanh chóng tiếp cận Cầm Song.

Cầm Song thấy vậy, sắc mặt liền tái nhợt , thể lực của nàng đã tiêu hao hơn phân nửa , lúc này liều mạng bay sâu vào trong Thiên Cầm sơn là đã dùng toàn bộ sức lực còn sót lại.
Một người chạy, một người đuổi, nửa canh giờ trôi qua , Cầm Song đã thở hồng hộc , bước chân cũng bắt đầu trở nên lảo đảo , ở phía sau nàng đã xuất hiện thân ảnh Vương Thiên Ninh.
"Cầm Song , ngươi trốn không thoát đâu , hôm nay chính là ngày tốt của ngươi!" Giọng nói âm tàn của Vương Thiên Ninh truyền đến từ phía sau Cầm Song.
Cầm Song cắn chặt răng , bay vội về phía trước.

Ở trước nàng xuất hiện một sơn cốc , cửa sơn cốc tràn ngập sương mù , không thấy rõ tình huống trong sơn cốc.

Cầm Song rất vui vẻ , chỉ cần xông vào sơn cốc , có thể nương theo sương mù ẩn núp , khôi phục thể lực.
"Ầm..."
Thân hình Cầm Song bay lên hướng về phía cửa sơn cốc chạy vào.

Sau lưng nàng , Vương Thiên Ninh ánh mắt co rụt lại , mở miệng quát:
"Cầm Song , đó là tử cốc , nếu như ngươi tiến vào thì chắc chắn phải chết."
"Ầm!"
Cầm Song đứng ở cửa sơn cốc , nhưng bước chân đã dừng lại.

Ánh mắt nhìn về phía trong sơn cốc , căn bản chính là thò tay không thấy ngón tay , mê ly một mảnh.

Tiếng cảnh cáo vừa rồi của Vương Thiên Ninh vang lên , trong lòng nàng do dự , quay người nhìn lại Vương Thiên Ninh.
Lúc này , Vương Thiên Ninh đã dừng lại cách Cầm Song hai mươi thước , cười gằn nhìn nàng nói:

"Thất công chúa , ngươi có biết sơn cốc đằng sau là chỗ nào không?"
Ánh mắt Cầm Song khẽ động , bất quá cũng không lên tiếng , chẳng qua là nắm chặt đoản kiếm, đề phòng nhìn Vương Thiên Ninh.

Vương Thiên Ninh trên mặt mang theo đắc ý nhe răng cười nói:
"Tên của sơn cốc sau lưng ngươi là Tử Cốc , ngươi biết vì sao lại gọi là Tử Cốc không? Bởi vì từ khi phát hiện Tử Cốc đến nay , phàm là người tiến vào trong Tử Cốc không ai đi ra nữa."
Cầm Song vẫn như trước không nói gì , nếu nơi này là tử cốc , Vương Thiên Ninh lại một lòng muốn giết chết nàng , vì sao ngược lại lại nhắc nhở nàng? Chuyện này không hề hợp lẽ thường , cho nên ánh mắt Cầm Song tập trung ở đối diện Vương Thiên Ninh , vẻ mặt đề phòng.
"Thất công chúa , ta xem bộ pháp này của ngươi , quyền pháp và kiếm pháp rất bất phàm.

Rốt cuộc xuất thân vương cung , cho dù là rác rưởi cũng có thể học được những công pháp tốt , chỉ cần ngươi giao những công pháp này ra , ta có thể tha cho ngươi một mạng , thậm chí miễn nợ ngươi đi , để ngươi sinh hoạt bình an trong phủ công chúa."
Cầm Song giật mình trong lòng , khó trách Vương Thiên Ninh muốn nhắc nhở phía sau mình là tử cốc , nguyên lai là muốn đạt được công pháp của mình.

Về phần Vương Thiên Ninh hứa hẹn trong mắt Cầm Song giống như đánh rắm , hoàn toàn không tin được.

Tin tưởng Vương Thiên Ninh , còn không bằng tiến vào tử cốc.
Cầm Song nhanh chóng suy nghĩ trong lòng , nhưng chỉ trong nháy mắt trong lòng nàng liền hiện ra bất đắc dĩ.

Lúc này con đường duy nhất của nàng chính là tiến vào tử cốc này , nếu không liền chỉ có con đường chết.

Bây giờ nàng đã sức cùng lực kiệt , tuyệt đối không phải là đối thủ của Vương Thiên Ninh.

Mà một khi rơi vào trong tay Vương Thiên Ninh , Vương Thiên Ninh tuyệt đối sẽ giết nàng.
Nhưng nếu như mình tiến vào tử cốc này , Vương Thiên Ninh nhất định sẽ cho rằng mình đã chết ở tử cốc , sau khi trở về nhất định sẽ giết Cầm Anh , Cầm Vân Hà và Cầm Bá , sau đó đem cái chết của các nàng đổ lên trên người dã thú.

"Thất công chúa , đã nghĩ kỹ chưa?" Vương Thiên Ninh tiến lên phía trước một bước: "Giao công pháp của ngươi ra , ta để ngươi bình an còn sống.

Nếu không , chết!"
Trên mặt Cầm Song hiện ra một tia trào phúng: "Vương Thiên Ninh , ngươi quá coi thường nội tình của vương thất."
Bước chân Vương Thiên Ninh ngừng lại một chút , trong mắt hiện ra một tia kiêng kị.

Hắn không thể không kiêng kỵ , lúc trước tin tức hắn lấy được chính là một người vụng về như heo , tư chất thấp kém , thực lực thấp lại hết ăn lại nằm.

Nhưng Cầm Song hôm nay có chỗ nào giống vậy?
Mặc dù tu vi không bằng hắn , nhưng lại có Võ kỹ cường đại , hơn nữa cũng không ngu xuẩn như heo.

Lúc này nghe Cầm Song nói hắn xem thường nội tình vương thất , liền cho rằng Cầm song còn có át chủ bài trong vương thất , liền dừng bước , trong mắt đầy đề phòng.
Lúc này trong lòng Cầm Song đã thập phần rõ ràng , nàng đã bị buộc đến trên tuyệt cảnh.

Quyết đấu cùng Vương Thiên Ninh chỉ có một đường tử vong , tiến vào sơn cốc thần bí có lẽ còn có một đường sinh cơ , nhìn thần sắc đề phòng của Vương Thiên Ninh , nàng lãnh đạm nói:
"Vương Thiên Ninh , trong vòng một năm ta nhất định phải đòi ngươi món nợ này , chiếu cố tốt cho nhũ mẫu ta , chỉ cần bọn họ có một chút tổn thương , ta nhất định sẽ diệt tộc Vương gia ngươi."
Dứt lời , Cầm Song liền lui về phía sau một bước , tiến vào sương mù , thân hình liền nhanh chóng biến mất trong một mảnh mê ly.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận