Cực Phẩm Phi Tiên Dịch Full


Thân hình Phó Chấn Sinh từ sau lưng Cầm Song vọt ra , lúc này ở Thiên Cầm trấn ngoại trừ Cầm Song ra , Phó Chấn Sinh tu vi Tôi Cốt sơ kỳ chính là võ giả tu vi cao nhất.

Vương Thiên Ninh cùng Vương Thiên Long đã chết , người Vương gia đâu còn là đối thủ của hắn?
"Bang bang bang..."
Bên tai liền nghe được thanh âm liên tục vang lên , mấy đệ tử Vương gia tính cách bạo liệt kia đã bị Phó Chấn Sinh đánh nổ đầu , huyết tinh ngập trời.
Lần này , toàn bộ võ giả của Vương gia đều đỏ cả mắt lên , những đệ tử Vương gia ở trong nhà chưa từng trải qua đánh giết cấp bậc đứng đầu ở Thiên Cầm sơn trong lòng cũng không biết có bao nhiêu sợ hãi ,bọn họ còn cho rằng Phó Chấn Sinh đầu phục Cầm Song , nhờ sự trợ giúp của hắn, nàng mới có thể bắt được Vương Thiên Ninh.

Cho nên bọn họ đều xông về Phó Chấn Sinh và Cầm Song.

Dưới sự dẫn động của mấy người này , mấy chục võ giả đi theo Vương Thiên Ninh đuổi giết Cầm Song kia cũng ý thức được nguy cơ , nhiều đệ tử Vương gia như vậy giết công chúa, công chúa còn có thể tha cho Vương gia sao? Chi bằng liều chết đánh cược một lần , ở đây chỉ có nàng và Phó Chấn Sinh , nói không chừng dựa vào Vương gia người đông cũng có thể giết chết hai người , chỉ cần giết chết hai người Thiên Cầm trấn này vẫn là Vương gia.
"Giết!"
Mấy chục võ giả cùng xông về phía Cầm Song , nàng hơi nhíu mày , lúc này nàng không lo cho bản thân , dù đối phương có đông người , mình muốn đi , người của Vương gia cũng không ngăn được mình , nhưng ba người Cầm Anh sẽ gặp nguy hiểm.

Nàng lập tức quát lên với ba người Cầm Anh:
"Các ngươi đi mau!"
Cầm Anh không biết hiện giờ Cầm Song đã là Tôi Thể hậu kỳ đỉnh phong , làm sao bà chịu đi?

Không chỉ không chịu đi , mà bà còn tiến lên một bước che chở cho Cầm Song ở sau lưng: "Song nhi , con đi mau."
Cầm Vân Hà và Cầm Bá cũng tiến tới ngăn trước người Cầm Song , hô: "Thất công chúa , ngài đi mau."
Tú Nương cũng chau mày , tiến lên phía trước.
Cầm Song bị ba người bọn họ ngăn ở trước người , trong khoảng thời gian ngắn dở khóc dở cười.

Mắt thấy đối diện đã có ba đệ tử Vương gia lao tới , liền đạp hai chân một cái , thân hình đột ngột từ mặt đất bay lên , trên không trung vượt qua bốn người Cầm Anh, hai chân nhanh chóng đá ra.

Ba võ giả kia nháy mắt chỉ thấy trước mắt đều là sao đầy trời , mờ mịt không biết làm sao.
"Bang bang bang..."
Thân thể ba người bị Cầm Song đá văng ra ngoài , bọn chúng còn chưa rơi xuống đất đã tử vong.
"Ầm..."
Thân hình Cầm Song đáp xuống mặt đất , một tay từ trên thi thể Vương Thiên Ninh rút lên trường đao chém xuống.
Phó Chấn Sinh ở một bên khác cũng thể hiện ra tất cả thực lực của hắn , như là một con mãnh hổ hạ sơn , đông xông tây tung , uy mãnh không thể địch nổi.

Nhưng trong lòng hắn và Cầm Song đều hiểu rằng hai người bọn họ không thể kiên trì quá lâu.

Bọn họ thực lực tuy mạnh , nhưng dù sao cũng chỉ là Tôi Thể kỳ , so với đệ tử Vương gia trước mắt cũng không có sự khác biệt là mấy.

Cho nên Cầm Song trong lòng liền có chút gấp , vừa nghênh địch vừa quát:
"Nhũ mẫu, đi mau!"
Lúc này Cầm Anh cũng đã nhìn đến choáng váng , trong lòng nàng lúc này chỉ có một thanh âm.
"Song nhi , Song nhi nàng...sao lại lợi hại như thế..."
"Giết..."
Đang lúc trong lòng Cầm Song lo lắng , từ ngoài đại môn truyền đến tiếng hô giết rung trời , đệ tử Phó Gia dưới sự dẫn dắt của Phó Giai Dược cùng Phó Hiểu vọt vào đại môn , hướng về đệ tử Vương Gia liều chết xông tới.
"Thất công chúa , nơi này giao cho ta!" Phó Chấn Sinh quát to một tiếng.
"Được!."
Sau khi nhìn thấy đệ tử Phó Gia chạy đến , Vương gia bắt đầu liên tục bại lui , Cầm Song lo lắng bốn người Cầm Anh liền quyết đoán mang theo bốn người rời khỏi Vương gia , trở lại phủ công chúa của mình , nàng cũng muốn thông qua việc này xem Phó Chấn Sinh có thể trọng dụng hay không.
Phủ công chúa.

Cầm Anh ôm Cầm Song, bàn tay vô thức dùng sức vỗ vào sau lưng nàng, vang lên "phành phành" ,bà gào khóc.

Cầm Vân Hà đứng ở một bên lau nước mắt , Cầm Bá đứng ở bên còn lại cười ngây ngô , chỉ là trên khuôn mặt đầy nếp nhăn kia nước mắt lưng tròng.
Cầm Song gần như bị Cầm Anh đánh đến hộc máu , trong lòng cũng biết đây là do Cầm Anh kích động , há mồm muốn nói gì đó , lại cảm thấy ngực có chút nghẹn , ánh mắt cũng ươn ướt.

Ánh mắt Tú Nương khiếp sợ nhìn Cầm Song , đến bây giờ trong lòng nàng vẫn khó tin người đứng trước mặt nàng chính là Cầm Song , người này là Thất công chúa phế tài mập mạp như heo mà mình vẫn luôn xem thường đây sao
Cầm Anh rốt cuộc ngừng vỗ , bà quan sát từ trên xuống dưới Cầm Song , nước mắt chảy lã chã xuống , nghẹn ngào nói:
"Song nhi , vất vả cho ngươi rồi , nhìn ngươi gầy thành bộ dáng gì đây , có thể nhìn thấy xương cốt rồi..."
Cầm Song liền cảm thấy cạn lời , mình là gầy , nhưng trọng lượng tám mươi mấy cân đối với vóc người một thước sáu có lẽ là vừa đẹp chứ? Làm sao lại nhìn thấy xương cốt?
Cũng may lúc này Cầm Vân Hà đứng ở một bên nghẹn ngào nói: "Cầm di , công chúa đã trở nên hết sức xinh đẹp."
Lúc này Cầm Bá cũng mở miệng nói: "Anh muội , công chúa vừa mới trở về , nhất định mệt lắm, vẫn nên để công chúa ngồi xuống đi."
"Đúng ! Đúng ! Đúng !" Cầm Anh liên tiếp trả lời: "Song nhi , ngươi tranh thủ thời gian nghỉ ngơi đi , ta đi nấu cơm cho ngươi , nhất định phải bồi bổ cho ngươi ,để ngươi béo tốt trở lại."
"Nhũ mẫu" Cầm Song vội vàng gọi Cầm Anh nói: "Bốn người các ngươi thương thế ra sao?"
"Ừ!" nghe Cầm Song hỏi thăm , lúc này Cầm Anh mới cảm thấy thân thể đau đớn , không khỏi nhe răng trợn mắt.

Cầm Song liền nói:
"Bốn người các ngươi ở lại chỗ này , ta đi mời đại phu."
"Công chúa , hay là để lão nô đi." Cầm Bá mở miệng nói: "Bởi vì ta chỉ là một tên hoa tượng , bọn họ cũng không ép hỏi ta nhiều.

Ta bị thương không nặng."

Cầm Song thấy Cầm Bá không bị thương , liền gật đầu nói: "Cầm Bá , đi nhanh về nhanh."
"Vâng , công chúa."
Cầm Bá vừa đáp ứng , vừa bước nhanh ra ngoài cửa lớn.

Khoảng chừng hai khắc sau , Cầm Bá mặt đỏ bừng mang theo một đại phu đi vào , Cầm Song cũng quen biết hắn , bởi vì hắn là đại phu duy nhất của trấn Thiên Cầm.

Cầm Bá sở dĩ kích động mặt đỏ bừng , đó là bởi vì lần này hắn đi mời đại phu , thái độ của đại phu rất tốt, không chỉ cúi đầu khom lưng xưng hô Cầm Bá là Cầm gia , vừa nghe phủ công chúa có người bị thương , lập tức cõng hòm thuốc đi theo Cầm Bá tới phủ công chúa , nếu làtrước kia , tuyệt đối không có khả năng.

Lúc trước Cầm Anh muốn tú tài dạy công chúa đọc sách , tú tài kia còn không thèm để ý tới , yêu cầu công chúa tự tới học đường của hắn .
Những người này đều không ngốc , trong thôn trấn đang phát sinh chuyện lớn như vậy , bọn hắn làm sao không biết Cầm Song cường thế trở về rồi?
Bọn họ như thế nào lại không biết sau này Thất công chúa sẽ là chủ nhân duy nhất của trấn Thiên Cầm?
Cho nên toàn bộ người trong Thiên Cầm trấn đều thay đổi sắc mặt , Cầm Bá đi trên đường vẫn luôn không ngừng có người cung kính chào hỏi hắn.
Đi tới phủ công chúa , bởi vì Cầm Anh , Cầm Vân Hà cùng Tú Nương đều là nữ nhân , hơn nữa còn là người của phủ công chúa , đại phu kia nào dám mạo phạm để hai người các nàng cởi y phục?
Chỉ là hỏi thương thế của ba người , rồi bắt mạch , biết ba người chỉ là bị roi quất , đều là ngoại thương , liền lấy ra một cái chai đưa cho Cầm Song nói:
"Thất công chúa , rửa sạch vết thương của các nàng , sau đó bôi thuốc mỡ trong chai lên vết thương là được."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận