Cực Phẩm Sư Huynh Triền Không Ngớt

Tiêu Dao cười tà, lạnh lùng nhìn về phía tiểu thương.

Tiểu thương toàn thân run lên, hắn không rõ chính mình vì sao phải e ngạimột cái đứa nhỏ bảy tám tuổi, vì sao nhìn ánh mắt đứa nhỏ lạnh như băngmà run rẩy, nhưng là dự cảm nói cho chính mình, người quái dị này so với tên kia càng đáng sợ.

Tiêu Dao từng bước tới gần, tiểu thương không tự chủ lui về phía sau, run rẩy nói: “Tiểu huynh đệ, ngươi muốn làm gì?”

Tiêu Dao hơi hơi nheo lại con ngươi, vẫn như cũ tà tà cười, độc ký trên mặtđược phụ trợ có chút dữ tợn lên, chậm rãi mở miệng nói: “Tất nhiên làtính sổ với ngươi .”

“Tính sổ? Chửi ngươi quáiiii…” Một chữ cuối cùng, tiểu thương nghẹn họng nuốt trở về.

Nhìn đối phương sẵng giọng ánh mắt, hơn nữa tiểu hài tử trên mặt bớt trở nên đáng sợ, tiểu thương đột nhiên cảm giác này quỷ mặt đứa nhỏ nhất địnhlà Địa phủ phái tới thu nhân quỷ mặt Tu La, hắn run rẩy đẩu nói: “Tiểuhuynh đệ, là mắt ta mù, ta mới là người quái dị!”

“Mắt ngươi mù?” Tiêu Dao nghiền ngẫm cười, nhíu mày nhìn về phía Hoa Lạc Ly, cườihỏi: “Hoa Lạc Ly, ngươi nói đôi mắt phải chăng mù mới tốt ?”

Hoa Lạc Ly dương lên một chút mỉm cười yêu nghiệt, sủng nịch nói: “Ngươi thích như thế, liền như thế !”

Tiêu Dao đuôi lông mày khẽ cau, ra vẻ do dự nói: “Ngươi không cảm thấy tànnhẫn sao? Chúng ta là thầy thuốc, dường như không thể đả thương người.”

Hoa Lạc Ly lắc đầu cười nói: “Đối với bệnh nhân, chúng ta là thầy thuốc, đối với ác nhân, chúng ta cũng không phải !”

Tiêu Dao vẻ mặt đã hiểu, tặc tặc cười nói: “Đi theo ngươi, quả thực rất dễdàng học cái xấu! Trách không được gia gia từng nói, nói ta đừng có cùng ngươi ở một chỗ !”

Hoa Lạc Ly xoa xoa cái trán, vẻ mặt vô tộinói: “Sư phụ quá mức quan tâm vô cớ , phá hư là cốt tử lý, ta khônggiáo, ngươi cũng giống nhau phá hư!” …

Hoa Lạc Ly với Tiêu Daongươi một lời ta một câu, như là nói đùa, nhưng mà lại cấp đám ngườitiểu thương với người ục ịch áp lực, bọn họ phối hợp xác thực thiên y vô phùng ( không chê vào đâu được ) , thành công cho tiểu thương với người ục ịch áp lực vô hình rất mạnh .

Người ục ịch chưa bao giờ cảmgiác được như thế khủng hoảng, cho dù từng bị xà bang bang chủ quởtrách, cũng chưa có cảm giác như vậy, thiếu niên với tiểu hài tử này đối thoại, không lâu, lại làm cho chính mình cảm thấy bối rối không hiểungày càng tăng .

Tiểu thương run rẩy lợi hại, nghe đối phương hai người thảo luận muốn làm thịt chính mình thảo luận như vậy thông thuận, còn nói rất đúng giống diệt trừ chính hắn một ác nhân là chuyện tình cỡ nào hiên ngang lẫm liệt, tiểu thương theo bản năng nhìn chung quanh,nhưng đã không còn núi để dựa, người kia còn bị túm cổ, chính mình xemra chỉ có… Chạy!

Bước chân tiểu thương vừa muốn khai, lại phát hiện trên cổ phát lạnh, thế nhưng hoàn toàn không thể động đậy .

“Muốn chạy trốn?” Tiêu Dao chậm rãi đi lên phía trước, nghiền ngẫm nhìn hắn.

Tiểu thương vẻ mặt khó hiểu, như thế nào đột nhiên không thể cử động ?Ánhmắt hắn ánh mắt cực độ sợ hãi, chẳng lẽ này tiểu hài tử này thật là TuLa chuyển thế ? Nghĩ đến đây, tiểu thương cảm giác đũng quần ẩm ướt, cúi mâu nhìn xuống, chính mình cư nhiên bị dọa ra nước tiểu!

TiêuDao thấy hắn bị dọa ra nước tiểu, không khỏi muốn cười, chính mình nàocó đáng sợ như vậy? Bất quá Tiêu Dao vẫn là nhịn xuống một bụng cười,phụng phịu, nghiêm túc nói: “Ta ghét nhất người gặp chuyện mà chạytrốn!” Nói xong, dùng sức bấu ở trên cổ tiểu thương, giống như đánh hắn, kỳ thật là rút ra ngân châm.

Tiểu thương cảm giác cổ đau xót, lấy tay xoa xoa , buồn bực nói: “Ta có thể cử động ?”

Tiêu Dao ánh mắt khinh thường nhìn hắn, cũng không nói lời nào.

Tiêu Dao ánh mắt khinh thường nhìn hắn, cũng không nói lời nào.

Tiểu thương quỳ trên mặt đất , dập đầu nói: “Tu La đại nhân, tiểu nhân biếtsai rồi, tiểu nhân thật sự biết sai rồi, van cầu ngài , đừng lấy mạngcủa tiểu nhân !”

Tiêu Dao sửng sốt một lúc lâu, cho đến lúc Hoa Lạc Ly thanh âm tà mị vang lên, “Xú sư đệ, hắn xem ngươi là Tu La chuyển thế !”

“Tu La?” Tiêu Dao kinh ngạc nhìn về phía tiểu thương vẫn như cũ dập đầu,muốn cười lại gắt gao chịu đựng, trầm giọng nói: “Ngươi đứng lên!”

Tu La lên tiếng, tiểu thương nào dám không nghe, đứng dậy, cúi đầu, không dám nhìn Tiêu Dao.

Tiêu Dao bĩu môi nói: “Hoa Lạc Ly, hiện tại ta còn muốn không cần làm thịt hắn?”

Hoa Lạc Ly không đáp, ngược lại hướng tiểu thương nói: “Hiện tại có hai con đường, thứ nhất là chết, Tu La lấy mạng của ngươi! Thứ hai là sốngkhông bằng chết, Tu La lấy đôi mắt của người ! Ngươi chọn cái nào?”

Tiểu thương quỳ xuống đất, thế nhưng lôi kéo chân Tiêu Dao, đau khổ cầu xinnói: “Tu La đại nhân, ngươi lấy đôi mắt ta , lấy đôi mắt ta , trăm ngànlần đừng lấy mạng của ta!”

Hoa Lạc Ly nhíu mày nhìn về phía Tiêu Dao , tà cười nói: “Hắn là tự cầu ngươi làm thịt hắn, ngươi đương nhiên có thể động thủ !”

Tiêu Dao cực độ ai oán nhìn Hoa Lạc Ly, nàng chính là tưởng dọa dọa tiểuthương này, lại không nghĩ rằng hiện tại muốn làm thành như vậy, hắn cưnhiên trái lại cầu chính mình làm thịt hắn, đây là cái gì tình huống?

“Là chính ngươi yêu cầu .” Tiêu Dao âm thanh lạnh lùng nói.

Tiểu thương dùng sức gật đầu, rưng rưng nhìn Tiêu Dao, tựa hồ như được đại xá.

Tiêu Dao hít sâu một tiếng, tiểu thương này hồi nãy còn rất thông minh, hiện tại như thế nào giống tên ngốc bị Hoa Lạc Ly đùa giỡn, cư nhiên thật sự đem mình làm Tu La .

Tiêu Dao phi ra một cây ngân châm, ngânchâm cắm vào sát khóe mắt huyệt tình minh, trước mắt tiểu thương nháymắt trở nên đen , nháy mắt cái gì cũng nhìn không thấy, hắn đứng lên,tay không có mục đích vung loạn, có chút điên rồ nói: “Nhìn không thấy , ta thật sự nhìn không thấy , thật là Tu La lấy đi đôi mắt của ta ! Nhất định là ta tới tòa mộ kia nên đã đắc tội thần linh! Tu La đại nhân, takhông dám trộm mộ nữa!”

Nghe vậy, khóe miệng Tiêu Dao run rẩy một chút, nàng chính là dùng ngân châm che đi huyệt tình minh của hắn , mùchỉ trong 12 cái canh giờ , ngày mai hắn sẽ nhìn được , lại không nghĩrằng hắn cư nhiên bởi vì chuyện này, càng khẳng định chính mình là thânphận Tu La, hắn thật đúng là liên tưởng tốt .

Hoa Lạc Ly khôngbiết khi đã chạy tới bên người Tiêu Dao, dùng sức vỗ Tiêu Dao đang ngẩnngười , chỉ vào người ục ịch , tà cười nói: “Giải quyết xong tên kia,còn có tên này nữa !”

Tiêu Dao tức giận liếc trắng mắt, lạnh lùng nói: “Đó là ngươi bắt , chính ngươi giải quyết.”

Hoa Lạc Ly nhíu mày cười nói: “Xú sư đệ, chúng ta đi cướp đi?”

“Cướp?” Tiêu Dao cả kinh, không thể tin nhìn Hoa Lạc Ly.

Hoa Lạc Ly cho Tiêu Dao một cái ánh mắt thực khẳng định , tà cười nói: “Cướp ổ của tên ục ịch này !”

Tiêu Dao cực nhanh ngộ đạo: “Ngươi là nói, đi cướp Xà bang? Cái tà phái kia ?”

Hoa Lạc Ly gật đầu cười nói: “Xú sư đệ thật thông minh! Dù sao nơi đó tiềnđều là tiền bất minh , chúng ta hành tẩu bên ngoài không có tiền khôngthể được, đi vào trong đó lấy một chút tiền tiêu chắc cũng không sai!”

Tiêu Dao tà tà gợi lên khóe miệng, mâu trung hiện lên một tia giảo hoạt, nhíu mày cười nói: “Chủ ý này không sai!”

Nhìn trong mắt hai người tinh quang, người ục ịch không tự chủ được đánh một cái rùng mình, hậu tri hậu giác ngây ngốc hỏi: “Các ngươi vừa mới nói,muốn cướp Xà bang của chúng ta?” Chính mình không có nghe sai đi? Haicái tiểu hài tử này muốn cướp của tà phái? Lá gan cũng quá lớn đi?

Hoa Lạc Ly lạnh lùng nhìn hắn một cái, trầm giọng nói: “Phải, cho người của ngươi dẫn đường đi !”

Lúc này sáu tên đại hán choáng váng, hai tên mặt mũi bầm dập cũng choángváng, ngây ra như phỗng nhìn thiếu niên với tiểu hài tử trước mắt.

Người ục ịch cười lạnh, các ngươi đã muốn chết, kia ta liền tiễn bọn ngươimột đoạn ! Hắn gào mắng nói: “Các ngươi đám phế vật này , còn không maudẫn đường, đứng ở đó phát ngốc cái gì !”

Hoa Lạc Ly buông ngườiục ịch ra, mạnh mẽ buộc hắn ăn vào một viên thuốc màu đen, cười lạnhnói: “Trong mười hai canh giờ, không có giải dược, thất khiếu* của ngươi tự nhiên đổ máu mà chết, cho nên tốt nhất không cần ra vẻ!”

Thất khiếu :Hai mắt, hai tai , mũi , miệng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui