Hề Vũ Triều hơi thay đổi sắc mặt, nhưng anh ta cũng biết rõ rằng Trần Gia Bảo nói đúng, nếu như chiến đấu một mình cùng Trần Gia Bảo, nhất định anh ta sẽ chết rất thảm!
Cung Thiên Kinh cười khinh thường, nói: “Sắp chết đến nơi rồi, còn mạnh mồm được nữa à.
Nếu cái mà anh gọi là ‘át chủ bài’ đến giờ anh vẫn chưa tung ra, thì sợ rằng anh sẽ không bao giờ có cơ hội nữa rồi, bởi vì sau đây, tôi sẽ ban cho anh một cái chết!”
Vừa nói, Cung Thiên Kinh vừa nắm chặt tay trước ngực, khí thế mạnh mẽ của anh ta ngay lập tức bùng nổ, khiến rừng trúc xung quanh xào xạc!
“Nếu như anh nóng lòng muốn xem con át chủ bài của tôi đến thế, vậy thì tôi sẽ cho anh xem, con át chủ bài thực sự của tôi!”
Với vẻ mặt nghiêm nghị, Trần Gia Bảo cắm thanh ‘Kiếm Thiên Tế’ xuống đất, lấy từ trong túi áo ra một chiếc túi vải màu vàng to hơn nắm tay người lớn một chút, thu hút sự chú ý của mọi người.
Trong lòng Đạm Đài Thái Vũ càng thêm tò mò, đây… đây chính là con át chủ bài của Trần Gia Bảo sao?
Cung Thiên Kinh nhếch khóe miệng cười khinh bỉ, Trần Gia Bảo muốn dùng dị vật để đánh bại anh ta, thật sự là ngu xuẩn!
Ngay sau đó, Trần Gia Bảo mở túi vải đó ra, để lộ ra hai cái cây khô bên trong, nó trông giống như nấm linh chi, đó là ‘Côn Luân Chi’ Trần Gia Bảo đã lấy được ở tỉnh Phú Thọ và chiến lợi phẩm ‘Tử Chi’ mà anh tìm thấy trong nhà họ Phụng.
Hai cây dược liệu quý này đều là báu vật của trời đất, sau khi lấy có thể nâng cao trình độ của võ sĩ, Trần Gia Bảo vốn dĩ muốn gom ba cây dược liệu quý lại, luyện thành một viên thuốc, để có thể đột phá cấp độ tu luyện của bản thân đến ‘cảnh giới truyền kỳ’, vì vậy Trần Gia Bảo đã kiềm chế bản thân không ăn nó và giữ gìn rất cẩn thận.
Lần trước đến tỉnh Phú Thọ, Trần Gia Bảo nghĩ rằng mình có thể tìm được một bảo vật của trời đất giống như vậy, cho nên anh mới luôn mang theo ‘Côn Luân Chi’ và ‘Tử Chi’ bên mình.
Bây giờ tình hình rất nguy cấp, cũng không còn thời gian để quan tâm đến chuyện tinh luyện viên thuốc sau này nữa, chỉ có thể trực tiếp nuốt xuống để nâng cao trình độ võ thuật, có lẽ như vậy mới có thể đủ sức để chiến đấu với Cung Thiên Kinh!
“Đáng tiếc là sau khi nuốt nó vào, cùng lắm tôi chỉ có thể nâng trình độ của mình lên đến cảnh giới ‘bán bước Truyền kỳ’, hiệu quả giảm đi rất nhiều, hơn nữa còn có nguy cơ gặp rủi rõ, nhưng tình hình bây giờ rất nguy cấp, và tôi không thể lo nghĩ nhiều như vậy!”
Nghĩ đến đây, trong lòng Trần Gia Bảo cảm thấy hối hận, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi nhét tất cả ‘Côn Luân Chi’ và ‘Tử Chi’ vào miệng, rồi nuốt xuống!
Cung Thiên Kinh vốn rất hiểu biết, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, lẽ nào, hai cây dược liệu quý này có thể giúp Trần Gia Bảo nâng cao trình độ?
Ngay sau đó, anh ta cũng đã biết câu trả lời.
Sau khi Trần Gia Bảo nuốt hai báu vật của trời đất xuống, chúng hóa thành hai luồng năng lượng và lưu chuyển theo tám đường kinh mạch trong cơ thể.
Cùng lúc đó, giữa không gian trời đất, một luồng năng lượng khổng lồ, điên cuồng dâng lên trong cơ thể Trần Gia Bảo, lan tỏa mạnh mẽ trong cơ thể anh, như muốn bùng phát ra ngoài!
Đột nhiên, có một vệt máu chảy ra từ khóe miệng Trần Gia Bảo, anh vội vàng sử dụng cách thức để vận chuyển nội lực “tiếp nhận, chuyển đổi, vận chuyển, bùng phát”, anh liên tục luyện hóa nguồn năng lượng khổng lồ này rồi đưa nó vào trong linh khí của bản thân.
Bao gồm cả Đạm Đài Thái Vũ, sắc mặt của tất cả mọi người có mặt trong sân đều dần thay đổi, và tất cả đều giật mình trước nguồn năng lượng thần kì đột ngột xuất hiện trong rừng trúc.
“Đây… là tình huống gì vậy?”
Cách đó khoảng vài trăm mét, Terai Chika rất ngạc nhiên, từ khoảng cách như vậy cô vẫn có thể cảm nhận được luồng khí mạnh mẽ tỏa ra xung quanh Trần Gia Bảo, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy tình huống này!
Takashima Seira gằn giọng nói: “Anh ta đang đột phá kẻ địch, thật là điên rồ!”