Mặc dù Trần Gia Bảo với chiêu thức sắc bén, kiếm cảnh bay lượn, nhưng Vũ Lâm Giang đã đến tuổi trưởng thành và cũng đã gặp qua vô số khó khăn thử thách, kinh nghiệm chiến đấu phong phú đến nhường nào?
Sau một thoáng kinh ngạc, Vũ Lâm Giang lập tức nhìn thấy điểm yếu trong kiếm pháp của Trần Gia Bảo, lòng bàn tay phải của ông ta lao vào kiếm cảnh, dùng ngón tay hất ra, chỉ nghe thấy một tiếng “tinh”, hất trúng vào lưỡi kiếm của Trảm Nhân Kiếm, âm thanh của Trảm Nhân Kiếm vang xa, kiếm văng ra một bên.
Nhưng Trần Gia Bảo không hề hoảng loạn, lập tức dùng pháp môn nội lực “thu hóa vận phát”, lấy Trảm Nhân Kiếm triệt tiêu nội lực của Vũ Lâm Giang rồi tiếp tục đâm Vũ Lâm Giang một nhát.
Vũ Lâm Giang vô cùng ngạc nhiên, càng hiểu sâu hơn về sự thần kì của Vô Cực Quyền, ông ta nhanh chóng né tránh, đồng thời đưa tay phải hướng về phía chuôi đao, xuất ra một luồng gió, xông thẳng vào ngực Trần Gia Bảo.
Thấy luồng gió sắp xông vào người, Trần Gia Bảo nhanh chóng đổi chiêu thu kiếm, dùng Trảm Nhân Kiếm ngăn cản luồng gió, nhưng quả thực là năng lực tu luyện của Vũ Lâm Giang hơn Trần Gia Bảo quá nhiều, ngay cả khi ngăn chặn được luồng gió những vì luồng gió đó quá mạnh nên vẫn khiến cho Trần Gia Bảo không kịp xoay sở, buộc Trần Gia Bảo phải rút lui.
Trần Gia Bảo hết sức kinh ngạc, họ nhà Vũ thuộc Quỷ Y Môn theo lý mà nói những gì họ học được đều là những môn võ nham hiểm độc ác, nhưng nội lực của Vũ Lâm Giang lại vô cùng uyên bác, khiến người ta cảm thấy rất chính trực ngay thẳng.
Đột nhiên, Vũ Cửu Bảo và Vũ Vô Song nhìn thấy cơ hội ngàn năm mới có được nên đã không hẹn trước mà cùng nhau ra tay và tấn công Trần Gia Bảo.
Cùng lúc đó, Vũ Lâm Giang thu hồi khí, sau đó lại vỗ tay một cái, ánh sáng vàng lóe lên trong lòng bàn tay, đuổi theo tấn công vào ngực Trần Gia Bảo.
Ba cường giả trước sau tạo thành thế đánh gọng kìm!
Cho dù chiêu thức vẫn chưa tới người, nhưng ngực của Trần Gia Bảo đã bị bóp nghẹt dưới tác động mạnh của khí lực phía trước và sau, thêm vào đó là nội lực của Vũ Lâm Giang trước đó vẫn chưa hoàn toàn, dưới áp lực gấp đôi, anh ta càng cảm thấy máu trong người như sắp trào ra.
Thần sắc của Trần Gia Bảo có chút thay đổi, nguy hiểm ngay trước mắt, anh ta nghiến răng nghiến lợi, sự điên cuồng tiềm ẩn trong cơ thể biểu hiện qua tay phải của anh ta, Trảm Nhân Kiếm vang lên tiếng sấm rền, xông về phía Vũ Lâm Giang, nhưng anh ta chỉ có thể nhằm vào mặt trước chứ không thể nhằm ra phía sau được, kết quả sơ hở sau lưng anh ta bị phơi bày trước mắt Vũ Vô Song và Vũ Cửu Bảo.
Vũ Lâm Giang hừ một tiếng, hành động này của Trần Gia Bảo chính là tìm đến cái chết.
Ngay lập tức, tay phải của ông ta đổi chiêu, đập vào “Trảm Nhân Kiếm, chỉ cẩn nhẹ tay là đã có thể ngăn cản được Trảm Nhân Kiếm một cách dễ dàng.
Vũ Vô Song và Vũ Cửu Bảo vui mừng khôn xiết, rồi một tia sáng lóe lên trong mắt họ như đang rất khát máu, họ tấn công vào lưng Trần Gia Bảo với dữ dội hơn, đặc biệt là ba cây Quỷ Châm trong lòng bàn tay của Vũ Cửu Bảo phát ra ánh sáng xanh mờ, dường như có thể cướp đi hồn phách của con người ta!
Mọi người xung quanh bỗng nhiên xì xào.
Nhìn thấy Vũ Lâm Giang chuẩn bị ngăn cản Trảm Nhân Kiếm, Vũ Vô Song và Vũ Cửu Bảo cũng muốn đánh vào lưng của Trần Gia Bảo.
Bỗng nhiên, tình thế thay đổi!
Trần Gia Bảo đột ngột quay lại, không quan tâm đến đòn tấn công của Vũ Lâm Giang, và thay vào đó anh ta dùng Trảm Nhân Kiếm để tấn công Vũ Vô Song và Vũ Cửu Bảo.
Điều này khiến cho tất cả mọi người đều không ngờ đến, Vũ Lâm Giang và Vũ Cửu Bảo càng kinh ngạc hơn, họ không ngờ rằng Trần Gia Bảo lại dám lờ đi sức mạnh nội lực trên tay của Vũ Lâm Giang mà quay lại tấn công họ, đây không phải là muốn tìm đến cái chết sao?
Vũ Lâm Giang hừ một tiếng, dùng tay phải với một nội lực vô cùng mạnh mẽ vỗ vào lưng Trần Gia Bảo.
Trần Gia Bảo tái xanh mặt và phụt ra một ngụm máu tươi.