Cực Phẩm Thần Y


Trần Gia Bảo liên tục hỏi ba câu “Ông có phục không”, quả thật là vạch trần ý đồ của Lý Quốc Kiên, Hàn Đông Vy đắc ý vô cùng, không cần phải nói hả giận rất nhiều.

Lý Quốc Kiên khó nén tức giận trong lòng, “Ầm” mà một tiếng, mạnh mẽ đập bàn đứng dậy, lớn tiếng nói: “Trần Gia Bảo, cậu thật sự nghĩ rằng bám được Hàn Đông Vy là đủ để không coi ai ra gì? Nếu cậu muốn được rõ ràng, trung tâm thương mại Hòa Bình mang họ Tạ, thuộc về nhà họ Tạ chứ không phải nhà họ Hàn, càng không phải là nhà họ Trần!”
Trần Gia Bảo liếc xéo, cười lạnh nói: “Ông cho rằng, mang nhà họ Tạ ra đây thì tôi sẽ nhượng bộ sao? Thật là ngây thơ.

Tục ngữ đã nói, già mà không chết thì là trộm, ông tên trộm già gian thương này nếu không muốn chết thì liền từ chức về nhà dưỡng lão ngay bây giờ đi thôi.


Già mà không chết thì là trộm!
Lý Quốc Kiên suýt chút nữa tức chết đi được!
“Thật là tức chết, Hàn Đông Vy, Trần Gia Bảo, hai người các người chờ đấy, tôi sẽ ngay lập tức gọi điện thoại cho anh Tạ Hoàng Dương, nói cho anh ấy chuyện tốt hai người làm ra, hai người các người liền chờ để nhận lấy cơn tức giận của nhà họ Tạ đi!” Lý Quốc Kiên tức đến mức đôi tay cũng đang run rẩy, lấy di động ra, gọi điện thoại cho Tạ Hoàng Dương.


Những người phản đối ban đầu nhẹ nhàng thở ra, nhao nhao dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu nhìn về phía hai người Trần Gia Bảo và Hàn Đông Vy.

Tên Trần Gia Bảo này tuy kiêu ngạo, nhưng ở Tạ gia trước mặt thì tên Trần Gia Bảo này có là cái đinh gì?
Đại cục đã định, Lê Thanh Vân lại thầm thở dài.

Khóe miệng Hàn Đông Vy hơi nhếch lên, đều là khinh bỉ.

Mang nhà họ Tạ liền cho rằng nắm chắc thắng lợi? Ở trước mặt cụ Tạ, so với Trần Gia Bảo thì Lý Quốc Kiên ông không là cái gì cả!
Trong phòng họp, hầu như tất cả mọi người đều đang đợi Tạ Hoàng Dương bắt máy.

Bọn họ đều biết, một cuộc điện thoại này sẽ thay đổi vận mệnh của rất nhiều người trong này.

“Alo, anh Tạ, là em, Lý Quốc Kiên đây.

Dạo này sức khỏe anh vẫn tốt chứ…” Điện thoại vừa kết nối, Lý Quốc Kiên liền bật loa ngoài, mọi người trong phòng họp đều có thể nghe được tiếng của Tạ Hoàng Dương.

“Hóa ra là chú Lý, gần đây anh có quý nhân phù trợ, sức khỏe cường tráng hơn nhiều rồi, lúc nào tới nhà anh, hai chúng ta cùng uống ít rượu.

” Nghe chừng tâm trạng Tạ Hoàng Dương rất tốt.

Chú Lý!
Tất cả mọi người đều nghe được câu xưng hô này đều vô cùng kinh ngạc, hóa ra Lý Quốc Kiên lại có quan hệ với ông lớn Tạ Hoàng Dương tốt như vậy, có một ông lớn như vậy làm chỗ dựa, Hàn Đông Vy và Trần Gia Bảo tự gây rắc rối lớn rồi.


Lý Quốc Kiên cũng lộ ra vẻ đắc ý.

Sau một hồi hàn huyên tâm sự, Lý Quốc Kiên nghiêm túc nói: “Anh Tạ, có chuyện công việc phải báo cáo lại với anh, giám đốc mới nhậm chức Hàn Đông Vy độc đoán chuyên quyền, dung túng người ngoài, gây chuyện ở trung tâm thương mại Hòa Bình.

Không những đánh con trai em bị thương, mà còn uy hiếp em cùng rất nhiều nhân viên quản lý của công ty phải từ chức, làm như vậy trời không dung, đất không tha.


“Sao cơ? Còn có chuyện này sao? Hàn Đông Vy thật là càn quấy, cô ta có ở bên cạnh không, để cô ta nghe điện thoại!” Đầu dây bên kia của điện thoại truyền tới giọng nói đầy tức giận của Tạ Hoàng Dương.

Ban đầu, đám người phản đối Hàn Đông Vy vô cùng vênh váo đắc ý, giống như là đã nhìn thấy bộ dạng Hàn Đông Y bị nghiêm khắc quở trách.

Lê Thanh Vân thở dài, âm thầm lo lắng cho Hàn Đông Vy.

“giám đốc Hàn, mời nghe điện thoại, không phải là cô sợ rồi chứ?” Lý Quốc Kiên giõ ðiện thoại lên, ðắc ý nói.

“Có gì mà phải sợ?” Hàn Đông Vy giễu cợt, chìa tay nhận lấy điện thoại, nói: “Ông Tạ, tôi là Hàn Đông Vy.



Đầu dây bên kia im lặng, ngay sau đó nghiêm túc nói: “Đông Vy, lời Lý Quốc Kiên nói có phải thật hay không? Người ngoài mà cậu ấy nói lại là ai nữa? Cô luôn luôn thông minh, tài giỏi, lần này đã xảy ra chuyện gì, tôi muốn nghe lời giải thích của cô.


Hà Đông Vy nhìn về phía Trần Gia Bảo, bày ra nụ cười ngọt ngào, sau đó nói: “Ông Tạ, người ngoài mà Lý Quốc Kiên vừa nói chính là Trần Gia Bảo, hôm nay anh ấy được mời đến làm cố vấn giám đốc, cảm thấy có vài người không thích hợp ở lại công ty mà thôi, cho nên ồn ào chút mâu thuẫn nhỏ thôi.


“Cái gì? Là cậu Trần? Cậu ấy là cố vấn giám đốc của công ty?” Lời nói của Tạ Hoàng Dương đột nhiên kích động.

Cậu Trần?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận