Cực Phẩm Thiên Kiêu

Edit: Vô Tâm

Beta: Sally

“Ha ha, đứa ngốc.” Nghe thấy Dương Hiểu Đồng trả lời, Trương Doãn Kiệt cũng rất cao hứng, ít nhất là cô ấy vẫn nhớ tới mình, tay vuốt tóc Dương Hiểu Đồng, trong mắt tràn ngập sủng nịch “Thay đổi kiểu tóc, thoạt nhìn có khác một ít nha!”

“Thay đổi thế nào?” Tối hôm qua cô mới đổi kiểu tóc, Trương Doãn Kiệt là người nam sinh đầu tiên nhìn thấy kiểu tóc này, “Thế nào, thoạt nhìn cũng không tệ lắm đi?” Cô nhìn vào kính cửa rồi lại nhìn anh hỏi.

“Thành thục (trưởng thành) hơn, cũng hấp dẫn hơn một ít, nhưng mà vẫn là Hiểu Đồng của anh, ha ha…” Ánh nắng chiếu vào trên người Trương Doãn Kiệt, khoảnh khắc anh vuốt tóc cô trong nháy mắt dường như trở thành vĩnh hằng…

“Em đương nhiên vẫn là em thôi! Không có gì thay đổi!” Dương Hiểu Đồng mở cửa phòng rồi nói “Anh vào ngồi đi” hai người đứng ở cửa nói chuyện thật sự có chút kỳ quái.

Dương Hiểu Đồng rót hai ly trà đặt trên bàn, sau đó ngồi ở trên sô pha, nhìn Trương Doãn Kiệt tràn đầy ôn nhu hỏi: “Gần đây anh rất bận sao? Em không thể nào nhìn thấy anh!” Doãn Lăng Hạo bình thường còn gọi điện thoại cho cô, Nghiêm Tuấn Trạch cũng hay nhìn thấy, thế nhưng duy chỉ có Trương Doãn Kiệt là không thấy.

Trừ lần trước, ở chỗ của mẹ ăn cơm ra và hôm nay, mấy ngày nay căn bản là không nhìn thấy anh ấy!

“Ừ, trong nhà có một số việc, chị của anh vừa từ nước ngoài trở về, cho nên đoạn thời gian trước anh phải trở về thành phố, hai ngày này lại đem mọi chuyện trước xử lý tốt, xử lý xong mọi chuyện anh vừa từ thành phố A trở về.”

Dương Hiểu Đồng bắt lấy câu nói sau cùng “Vừa mới trở về? Vừa về sao? Vậy anh rất mệt không phải sao?” Thân phận không giống nhau thật đúng là không giống nhau nha, ngay cả mọi chuyện đều phải làm nhiều hơn rất nhiều, chắc anh ấy rất mệt đi!

Nhà cô ngày trước, mặc dù trong nhà không quyền không thế, nhưng mỗi ngày bọn họ đều tương đối nhàn rỗi, đều có nhiều khoảng thời gian rảnh, mà Trương Doãn Kiệt không giống như bọn họ.

Nghe thấy Dương Hiểu Đồng quan tâm, khóe miệng Trương Doãn Kiệt tươi cười ngày càng ôn hòa “Anh không sao, đã thành thói quen rồi” có thể nhìn thấy em, anh rất cao hứng…

“Gần đây, mùa này virus rất dễ truyền nhiễm, em phải chăm sóc cho mình thật kỹ nha.” Trương Doãn Kiệt cười nói, hắn vẫn luôn lo lắng tình hình của Dương Hiểu Đồng, mặc dù biết cô là người tu chân, không dễ dàng xảy ra vấn đề gì, thế nhưng hắn vẫn muốn quan tâm.

Dương Hiểu Đồng gật đầu “Em biết! Anh cũng vậy nhé! Vậy thời gian tới anh vẫn rất bận sao?” Bây giờ cô cách đột phá nhị cấp rất gần, tin rằng không bao lâu sẽ đột phá thành công. Cô hi vọng đến lúc đó, thời gian mình chuẩn bị khai trương cửa hàng, Trương Doãn Kiệt có thể ở đó.

“Em mong muốn anh rảnh rỗi sao? Nếu như em hi vọng, anh sẽ không bận.” Gương mặt Trương Doãn Kiệt vẫn như cũ mang nét tươi cười nhìn Dương Hiểu Đồng, giọng nói ngày càng ôn nhu, trong mắt sự sủng nịch cũng càng rõ ràng.

Nghe anh nói như thế, Dương Hiểu Đồng sửng sốt, đây là ý gì nha? Nghĩ nghĩ nhưng vẫn cười nói “Vậy em đương nhiên hi vọng anh rảnh rỗi nha!”

“Vậy anh sẽ không bận.” Bây giờ với anh mà nói, không có gì quan trọng hơn so với Hiểu Đồng… “Đúng rồi, trong khoảng thời gian này em không tới trường học, bận những việc gì thế?”

“Em sao, gần đây nghĩ đến sự nghiệp của mình, ha ha.” Dương Hiểu Đồng nháy nháy mắt, có chút thần bí nói, hiện tại cô đối với cửa hàng của mình thế nhưng trông mong tới cực điểm, chờ mong thời gian khai trương thuận lợi.

Trương Doãn Kiệt chợt nhíu lông mày “Hả? Chuyện sự nghiệp gì? Có cần anh giúp hay không?“

Nghe anh nói như thế Dương Hiểu Đồng liền cười, trong mắt lại có cảm kích và cảm động, Trương Doãn Kiệt vốn như vậy, chỉ cần cô nói đến chuyện của mình, anh ấy đều sẽ nói chỉ cần anh ấy có thể giúp dù bận ở đâu, anh ấy nhất định sẽ giúp đỡ! Bất luận là chuyện gì, so với chuyện này, cô chuyện gì cũng không nói, Trương Doãn Kiệt cũng đã nói như vậy.

Trương ‘đại ca’ luôn lạnh nhạt, khi quan tâm lại có thể làm ấm áp nội tâm của cô, dù nói những lời như thế không phải rất khó, thế nhưng lại có mấy người sẽ nói? Ở thời đại này, nhân tính lạnh lùng, chân chính gặp thời điểm khó khăn ngoại trừ người thân, ai có thể giúp mình?

Rất hiển nhiên, Trương Doãn Kiệt là một trong số đó, nhìn trong mắt của anh ấy đều là chân thành và quan tâm, thì cô biết tất cả lời anh ấy cũng không phải thuận miệng nói một chút rồi thôi, mà là thật lòng muốn giúp.

“Ha ha, là như vậy, em nghĩ muốn mở cửa hàng salon làm đẹp…” Dương Hiểu Đồng kể đại khái kế hoạch của mình cho Trương Doãn Kiệt. Trương Doãn Kiệt là người đáng giá được tín nhiệm, nói cho anh ấy biết, cô cảm thấy không có vấn đề gì, cô có thể nhìn ra được anh ấy thật lòng quan tâm chính mình.

Nghe thấy Dương Hiểu Đồng kể ý tưởng sự nghiệp của cô và kế hoạch tương lai, cái nhìn của Trương Doãn Kiệt với Dương Hiểu Đồng lại cao thêm mấy phần, không ngờ ở phương diện này cô ấy không chỉ có ý tưởng mà còn có kế hoạch, hơn nữa rất toàn diện thỏa đáng, hoàn toàn không nhìn ra là một người chưa bao giờ làm kinh doanh.

“Ý nghĩ này rất tuyệt, anh tin em nhất định có thể thành công!” Trương Doãn Kiệt không chút nào keo kiệt tán thưởng nói, trong mắt sự thưởng thức quả thật làm cho Dương Hiểu Đồng có chút ngại ngùng.

“Ha ha, thật vậy không?” Đối với ý nghĩ của mình, cô cũng cảm thấy còn không vừa ý, thành công tất nhiên có thể giúp đỡ rất nhiều cô gái thay đổi hình tượng bọn họ, giúp bọn họ tự tin, đồng thời cũng có thể tăng lợi nhuận, đó một việc làm rất tuyệt nha!

Quan trọng nhất là có thể tự làm bà chủ, không cần nhìn sắc mặt của người khác, hơn nữa cô có lòng tin có thể quản lý công ty này, hiện tại có thể nói là công ty, bởi vì quy mô không phải lớn bình thường!

“Đương nhiên là sự thật, thật đến không nói lên lời. Đến lúc muốn khai trương công ty, em cần một địa điểm rất lớn. Chờ tới thời gian em chuẩn bị sắp xếp, mua đất rồi xây phòng, hay mua thiết bị lắp đặt cho cửa hàng đều tốn một khoản thời gian, bây giờ em không chuẩn bị trước? Như vậy em sẽ không có nhiều thời gian chuẩn bị”. Sau khi nghe qua kế hoạch của Dương Hiểu Đồng, Trương Doãn Kiệt liền bắt đầu suy nghĩ vấn đề giúp đỡ Dương Hiểu Đồng.

Nghe anh nói, Dương Hiểu Đồng lập tức kịp phản ứng, trước không nói những chuyện khác, quan trọng nhất là mặt tiền cửa hàng, vậy mà không nghĩ đến, thực sự là thẹn thùng a! Nếu như Trương Doãn Kiệt không nhắc nhở mình, đến sau này mình mới phát hiện ra vấn đề, không phải lãng phí bao nhiêu thời gian sao. . .

“Anh không nói em thậm chí đã quên mất vấn đề này, nguy hiểm thật.” Dương Hiểu Đồng không khỏi vỗ vỗ bộ ngực của mình, xem ra mình phải đi tìm mặt tiền cửa hàng, hơn nữa nhất định phải khá lớn! Hình như hơi khó tìm, chẳng lẽ thuê mấy tầng lầu? Đến lúc đó còn trang hoàng các kiểu rất phiền phức. Hơn nữa, kiểu địa phương như vậy cũng tìm không dễ, vị trí cũng phải tốt.

Nhìn hành động đáng yêu của Dương Hiểu Đồng, Trương Doãn Kiệt liền cười rộ lên “Vấn đề mặt tiền cửa hàng cần phải xử lý tốt, nếu không sẽ rất phiền phức.”

Dương Hiểu Đồng nghĩ trái nghĩ phải đều cảm thấy chuyện này rất phiền phức, xem ra ngày mai cô phải đi điều tra giá cả thị trường rồi, còn cần làm dự toán, công ty của mình rốt cuộc cần bao nhiêu tiền? Cô muốn đem công ty vang danh thế giới cho nên nhất định không thể làm nhỏ, mặc dù sau này phát triển đẳng cấp còn có thể mở rộng, thế nhưng hiện tại tuyệt đối không thể nhỏ!

Hiện tại tiền mình gửi ngân hàng còn có hai ba trăm ngàn, không biết có đủ hay không đây?

Trương Doãn Kiệt uống một ngụm trà, nhìn Dương Hiểu Đồng chau mày không khỏi nói “Không cần nhíu mày, em như vậy rất nhanh già. Chuyện này em cứ yên tâm đi, anh sẽ giúp em đi điều tra tư liệu về phương diện này, thuận tiện điều tra một chút giá cả thị trường, sau đó anh sẽ nói cho em biết.” Hắn không thích nhìn bộ dáng Hiểu Đồng nhíu mày, cũng không thích cô đau khổ, phiền muộn, hắn thích cô luôn mang vẻ mặt tươi cười.

Như vậy mới đúng trạng thái cuộc sống của cô, có hắn ở bên cạnh cô, hắn cũng sẽ không làm cho cô phiền não.

Dương Hiểu Đồng có chút kinh ngạc, thậm chí Trương Doãn Kiệt ngay cả cô muốn hỏi vấn đề gì đều nghĩ tới, thực sự rất thông minh, có điều làm phiền người ta như vậy, thật không tốt, anh ấy cũng là người bận rộn, nào có thời gian nhiều như vậy còn phải giúp đỡ cô “Ha ha, không cần đâu! Em tự mình có thể đối phó!” Phương diện giá cả thị trường có thể nhờ Du Du điều tra là được, về phần tìm đất, trao đổi các loại cần chính cô đi!

“Không có vấn đề gì, việc này anh tương đối lành nghề, sẽ không phiền phức.” Giúp em làm việc anh sao có thể cảm thấy phiền phức? Nhìn thấy em bôn ba khắp nơi, trong lòng anh ngược lại sẽ cảm thấy không dễ chịu.

Dương Hiểu Đồng khoát khoát tay, lời nói dịu dàng, cự tuyệt nói “Thực sự không có việc gì, anh rất bận còn có chuyện của mình, em có thể đối phó, hiện tại suốt ngày ở nhà, dù sao cũng rất nhiều thời gian nha!” Cô cũng không hy vọng Trương Doãn Kiệt dù bận đến đâu, không có thời gian, còn muốn giúp mình đi làm việc đó, nếu như anh ấy sinh bệnh, cô sẽ áy náy muốn chết.

Trương Doãn Kiệt nắm lấy tay Dương Hiểu Đồng đang lo lắng, vỗ vỗ tay cô, cười nói “Em không cần lo lắng vấn đề này, lúc nãy không phải anh nói anh rảnh rỗi sao? Huống chi bên cạnh anh còn có người giúp đấy thôi, cũng chỉ là thuận tiện giúp em điều tra, nếu như anh thực sự bận rộn như lời em nói, giờ này cũng sẽ không có thời gian đến nhà em uống trà, hiện tại trời nắng như vậy, em một người con gái ở bên ngoài đi lại, nói thật, cũng không tốt nha!”

Lời nói vui đùa của Trương Doãn Kiệt lại làm cho trong lòng Dương Hiểu Đồng cảm nhận được một niềm ấm áp chưa bao giờ cảm nhận qua, cảm giác được một người che chở trong lòng, cho nên hiện tại cô cũng không nói thêm gì nữa “Doãn Kiệt, cám ơn anh.” Trong mắt tràn ngập chân thành, giờ khắc này, cô biết, Trương Doãn Kiệt đối với cô mà nói là người rất trọng yếu, nhưng quan trọng như thế nào, cô cũng không biết.

Cô chỉ biết là chỉ cần sau này Trương Doãn Kiệt có chuyện gì, cô tuyệt đối sẽ là người đầu tiên đi giúp đỡ!

“Thế này mới ngoan!” Trương Doãn Kiệt không khỏi lại lần nữa xoa xoa tóc Dương Hiểu Đồng, Dương Hiểu Đồng cũng phối hợp cười cười.

Cô không biết Trương Doãn Kiệt vì sao thích xoa tóc của cô, lần đầu tiên có chút không quen, thế nhưng đến bây giờ cô đã quen rồi. Động tác này chứa nhàn nhạt ôn nhu, lại có cảm giác nói không lên lời, không rõ ràng, không muốn xa rời, cùng con người Trương Doãn Kiệt giống nhau…

Dương Hiểu Đồng cứ như vậy cùng Trương Doãn Kiệt nói chuyện phiếm, nói chuyện trên trời dưới đất, hình như bất luận cô nói cái gì Trương Doãn Kiệt đều có thể tiếp lời được, cùng anh ấy ở một chỗ có rất nhiều tiếng nói chung, mà Trương Doãn Kiệt nói một ít chuyện cũng làm cho cô rất thưởng thức, loại cảm giác này làm cho Dương Hiểu Đồng cảm thấy rất thoải mái, không có khoảng cách gì, đồng thời cũng rất bội phục tài năng của Trương Doãn Kiệt.

Một vài chuyện cô không biết, Trương Doãn Kiệt đều biết rõ, hơn nữa sẽ nói ra ý kiến của mình, ngay cả chuyện tương lai cô mở cửa tiệm có khả năng gặp phải một vài vấn đề và biện pháp giải quyết Trương Doãn Kiệt đều một bên trò chuyện một bên nói với cô, làm cho cô thu được ích lợi không nhỏ.

Dương Hiểu Đồng biết đây là kinh nghiệm Trương Doãn Kiệt quanh năm ở bên ngoài làm việc tích lũy được, một số việc chỉ có mình làm qua thì mới có thể chân chính hiểu biết, mà Trương Doãn Kiệt lại làm cái gì đều liên quan đến.

Theo Trương Doãn Kiệt nói, Dương Hiểu Đồng cũng lí giải một vài sự tình của quân đội.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui