Ngay cả Lý Quân bên trong, khi những thành viên đời thứ hai của Lý gia nhìn thấy Lý Vân Phong đi ngay phía trước sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi - chuyện bọn hắn lo lắng nhất cuối cùng vẫn đã xảy ra.
Duy nhất ngoại lệ chính là Lý Sâm.
Từ tối hôm qua bắt đầu, hắn dựa vào việc chờ mong lúc Trần Phàm cùng Lý Vân Phong và người Trần gia gặp mặt nhau, chờ mong Trần Phàm như một con chó chết cút ra khỏi đại viện quân khu Nam Kinh.
Vì thế khi hẳn biết được ba người Lý Vân Phong xuất hiện ngay bên ngoài đại sảnh, thần tình kích động đứng bật lên khỏi sô pha, bước nhanh về hướng Trần Phàm, chờ mong vở kịch hay trình diễn.
Trần Vĩnh Thụy bởi vì muốn biểu hiện mình đủ tôn trọng với vị đại lão thực quyền quân đội Lý Vân Phong này, trong lúc đi đường riêng đế Lý Vân Phong đi ngay phía trước, chính mình đi chậm hơn nửa thân người, mà Trần Phi đi ở mặt sau cùng.
Bỗng nhiên...
Ngay khi vừa bước chân vào đại sảnh Lý Vân Phong liền dừng bước.
Động tác của hắn thật đột nhiên, đột nhiên tới mức làm Trần Vĩnh Thụy không hề có chút chuẩn bị, kết quả hai người thiếu chút nữa đụng vào nhau.
Hắn giống như nhìn thấy được điều gì đó thật khó tin tưởng, trợn tròn đồng tử, vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm Trần Phàm đang ôm lấy vòng eo Lý Dĩnh, gương mặt khí phách uy nghiêm lại bị nỗi khiếp sợ chiếm cứ.
Mà Trần Vĩnh Thụy ở phía sau hắn cũng theo ánh mắt Lý Vân Phong nhìn thấy Trần Phàm đang ôm eo Lý Dĩnh, vẻ mặt của hắn còn đủ diễn cảm phấn khích hơn cả Lý Vân Phong. Truyện YY - https://truyenfull.vn
Hắn luôn luôn có lòng dạ sâu đậm, trực tiếp bị sợ tới ngây người.
Trần Phi đi ngay phía sau cùng, cũng không lập tức nhìn thấy Trần Phàm, chợt thấy Lý Vân Phong cùng Trần Vĩnh Thụy dừng chân lại, hắn tò mò chuyển dời thân hình một chút, theo ánh mắt hai người nhìn ra phía trước.
Ngay sau đó hắn nhìn thấy được Trần Phàm đang ôm eo Lý Dĩnh.
Trần Phàm?
Giờ khắc này, Trần Phi cảm thấy được hai mắt của mình xuất hiện vấn đề.
Hắn kìm lòng không được nhắm mắt lại, lại khẽ lắc đầu, sau khi mở ra liền xác định là đúng, đứng cách đó không xa đúng thật là Trần Phàm, hơn nữa còn đang ôm eo Lý Dĩnh.
- Hô...hô...
Xác định đứng ngay phía trước đúng là Trần Phàm, trong con ngươi Trần Phi lóe lên quang mang phẫn nộ, gương mặt hắn không thể khống chế vận vẹo lên, hơi thở cũng trở nên cực kỳ dồn dập.
Ngay sau đó, hắn cơ hồ không chút suy nghĩ, nắm chặt hai đấm, bước tới phía trước một bước.
- Trở về.
Gương mặt Trần Vĩnh Thụy lạnh lùng, trầm thấp nói.
Trần Phi phun ra một hơi, cắn chặt răng, cuối cùng lui trở về không nói gì.
Ân?
Chứng kiến một màn quỷ dị này, Lý Sâm đang chờ mong vở kịch hay trình diễn đột nhiên nháy mắt cau đôi mày, hắn mơ hồ cảm thấy được chuyện này có vấn đề...
Không riêng gì Lý Sâm, đám người Lý Quân vôn có tầm mắt lịch duyệt phong phú cũng đã nhận ra một tia không thích hợp.
Ngay trong lúc không khí trở nên quỷ dị, Lý Dĩnh cắn răng lại bước ra một bước, chắn ngay trước người Trần Phàm.
Vào giờ phút này, bởi vì nàng quá sợ hãi cùng lo lắng, thân mình không ngừng run run lên, lại quật cường ngưỡng đầu, nhìn ba người Lý Vân Phong, cảm giác như nếu ba người bất lợi đối với Trần Phàm, nàng sẽ cho gạch ngói cùng tan.
- Lý lão đầu a, ra vẻ ông không biết cháu gái của ông đang ở chung một chỗ với hắn, nếu không ông cũng sẽ không đồng ý cho Trần Phi tiến đến cầu hôn, càng không đến nỗi lộ ra tiểu tình kinh ngạc như vậy chứ?
Bỗng nhiên Từ Vĩ Trạch đang ôm thái độ xem cuộc vui chợt đứng dậy, cười nói với Lý Vân Phong, giọng nói không hề có chút tôn kính.
Điều này cũng chẳng thể trách Từ Vĩ Trạch, bởi vì bộ đội đặc chủng quân khu Thành Đô lúc nào cũng áp chế bộ đội đặc chùng quân khu Nam Kinh, mặt mũi Lý Vân Phong vốn không ánh sáng, cho nên mấy ngày nay làm khó dễ Từ Vĩ Trạch không ít.
- Tiểu Từ, cậu không nên nói bậy...
Nghe được lời nói của Từ Vĩ Trạch, mẹ của Lý Dĩnh là Hoàng Hiểu Linh mặc dù thật hiếu kỳ thái độ ba người Lý Vân Phong có chút quỷ dị, nhưng cũng trước tiên tiến lên, cố gắng muốn giải thích gì đó.
Nhưng lời của nàng chỉ nói ra được một nữa, lại không biết nên làm sao nói tiếp.
Dù sao vừa rồi một màn Trần Phàm ôm eo Lý Dĩnh đã bị Lý Vân Phong. Trần Vĩnh Thụy, Trần Phi ba người nhìn thấy thật sự rõ ràng.
- Tiểu Phàm.
Lý Vân Phong dù sao không phải người bình thường, sau thoáng khiếp sợ ngắn ngủi, diễn cảm rất nhanh liền khôi phục lại bình thường, trong con ngươi lóe ra quang mang quỷ dị:
- Cậu theo ba chúng tôi lên lầu nói chuyện đi.
Hiển nhiên. Lý Vân Phong cũng ý thức được tính chất nghiêm trọng của chuyện này, hơn nữa cũng biết ở dưới lầu không tiện nói chuyện.
Lý Vân Phong vừa mới mở miệng, tất cả mọi người trong đại sảnh đều nhìn về phía Trần Phàm. Từ Vĩ Trạch đã biết thân phận Trần Phàm lại càng tò mò, tò mò nam nhân được hắn xem là thần tượng sẽ làm như thế nào, mà ngay cả Lý Dĩnh bên trong, những người khác của Lý gia ánh mắt tràn ngập hiếu kỳ, cảm giác kia giống như đang hỏi, hắn rốt cục là ai?
- Được.
Đối mặt lời đề nghị của Lý Vân Phong. Trần Phàm không phản đối.
Nghe được Trần Phàm đồng ý, trong lòng Lý Vân Phong thầm thở ra, sau đó quay đầu lại nhìn Trần Vĩnh Thụy và Trần Phi liếc mắt:
- Vĩnh Thụy, cháu không ý kiến chứ?
- Không có.
Trần Vĩnh Thụy lắc lắc đầu, đôi mày vẫn cau chặt lại, ánh mắt không hề rời khỏi Trần Phàm, trong con ngươi toát ra vẻ tức giận băng sương.
Theo sau. Lý Vân Phong không nói thêm lời vô ích, đi vào đại sảnh, dẫn đầu lên lầu. Trần Vĩnh Thụy cùng Trần Phi sắc mặt khó coi đi theo phía sau.
- Ở dưới lầu chờ anh.
Cùng lúc đó, Trần Phàm ôn nhu giúp Lý Dĩnh lau nước mắt trên mặt.
Nhìn thần tình ôn nhu của Trần Phàm, trong đầu Lý Dĩnh trống rỗng, giác quan thử sáu đặc hữu của nữ nhân cùng lý trí nói cho nàng biết. Trần Phàm đáp ứng sẽ dẫn nàng quang minh chính đại đi ra khỏi Lý gia, có thể sẽ trở thành sự thật.
Trong hoảng hốt, nàng nhẹ gật gật đầu.
Trần Phàm thu tay về, trong biểu tình quái dị của những người Lý gia, xoay người lên lầu.
- Tiểu Từ, hắn...hắn rốt cục là ai?
Bốn người Trần Phàm vừa lên lầu. Hoàng Hiểu Linh nhịn không được hỏi.
Hoàng Hiểu Linh vừa mới mở miệng, ngay cả Lý Dĩnh cùng Lý Quân, tất cả mọi người đem ánh mắt nhìn về hướng Từ Vĩ Trạch, chờ mong hắn mở miệng.
- Dì Hoàng, nếu tôi không đoán sai, trước khi tôi đến các vị đã làm khó dễ hắn không ít đi?
Từ Vĩ Trạch tự hỏi tự đáp:
- Ân, dì không nói tôi cũng có thể đoán được. Nói vậy ngay cả dì bên trong, trong các vị có không ít người ghét bỏ hắn không bối cảnh, hoặc là nói bối cảnh không bằng Trần Phi, cho là hắn không biết tự lượng sức mình, tự tìm nhục nhã.
Hoàng Hiểu Linh ngạc nhiên.
- Rốt cục hắn là ai?
Lý Duy Quốc mất đi toàn bộ kiên nhẫn, vừa rồi biểu hiện quái dị của ba người Lý Vân Phong nói cho hắn biết. Trần Phàm tuyệt đối không đơn giản, nhưng hắn thật sự nghĩ không ra, có đời sau của gia tộc nào có thể làm cho Lý Vân Phong cùng Trần Vĩnh Thụy đồng thời e ngại.
- Vừa rồi tôi tựa hồ nghe được, chú cần kêu cảnh vệ viên oanh hắn ra phải không?
Từ Vĩ Trạch không trả lời, mà là cười híp mắt liếc nhìn Lý Duy Quốc.
Lý Duy Quốc biến sắc, không nói tiếp.
- Từ Vĩ Trạch, anh cố tình làm ra vẻ huyền bí đủ chưa? Anh không nói thì thôi. "Lý Sâm bị đả kích nghiêm trọng có chút bất mãn:
- Tôi cũng không tin, hắn có thể thật lợi hại tới mức làm cho ông nội của tôi và Trần thúc phải đồng thời nhượng bộ.
- Lý Sâm a Lý Sâm, với sự thông minh này của anh. Lý gia lại có thể muốn giao cho anh thừa kế, tôi xem Lý lão đầu thật sự là hồ đồ.
Từ Vĩ Trạch cười lạnh:
- Còn nhớ rõ lời nói khi nãy của tôi không? Tất cả các vị đều đã nghe nói qua về hắn, tôi dám cam đoan, trong lời nói của các vị không ngừng thảo luận sự tích của hắn.
Nói tới đây, Từ Vĩ Trạch hít sâu một hơi, diễn cảm bỗng nhiên trở nên ngưng trọng cùng kính sợ, hắn châm một điếu thuốc lá, hít sâu hai hơi, mở miệng lần nữa.
- Bốn tuổi hắn bị đưa vào tổ chức Long Nha, trở thành mầm dự bị của Long Nha. Tám tuổi trở thành thành viên dự bị của Long Nha, mười hai tuổi trở thành thành viên chính thức trẻ tuổi nhất trong lịch sử Long Nha.
- Vào mùng một vừa rồi, Trần lão thái gia bởi vì xuất đầu cho hắn, ngay trước mặt thủ trưởng số 1 cùng các vị đại lão, vỗ bàn chửi vang đòi cần công đạo, cuối cùng làm cho Phạm gia lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục.
- Đồng dạng cũng trong mùng một đó, được xưng là đệ nhất kim hoa quân đội Trần Ninh chính vì hắn, ngay trước mặt thủ trưởng số 1 và toàn bộ các đại lão, cự tuyệt đính hôn cùng Yến Thanh Đế.
- Mà ngay trong mấy ngày hôm trước, bởi vì một câu nói của hắn, bộ công an, viện kiểm sát, kỷ ủy, cục an ninh quốc gia bốn phương thế lực tất cả xuất động, làm cho Vân Nam lật trời, mười mấy tên cán bộ ngoài xử cấp bi kịch.
- Các vị nói, hắn là ai vậy?
Nói xong lời cuối cùng. Từ Vĩ Trạch phun mạnh một hơi thật sâu, đối với hắn mà nói, ba lý do sau hắn cũng không hâm mộ cũng không ghen tỵ, hắn chân chính để ý chính là lý do thứ nhất.
Nhưng hắn cũng rõ ràng, đối với những người của Lý gia mà nói, để ý chỉ là ba nguyên nhân phía sau.
Quả nhiên đúng như Từ Vĩ Trạch suy nghĩ, lời của hắn vừa ra khỏi miệng, ngay cả Lý Dĩnh. Lý Quân bên trong, tất cả mọi người choáng váng.
Trần gia. Trần Phàm.
Bốn chữ này giống như đến từ địa ngục ma âm, tràn ngập nội tâm của bọn họ.