Ngày hôm nay, mặc dù đã nắm giữ quyền thừa kế, nhưng Dai Fu vẫn không có tiếp quản sinh ý của gia tộc Kerner Er, bởi vậy nàng cũng không ở trong thành bảo, nơi tượng trưng thân phận của gia tộc Kerner Er!
Mà nàng luôn sinh hoạt trong một tòa biệt thự chiếm diện tích không lớn ở khu nhà giàu, tại London, tòa biệt thự này mang đậm phong cách England, trong vườn hoa, có trồng không ít những loài hoa cỏ thích hợp với khí hậu lạnh giá ở London.
Lúc trước, Trần Phàm đến Anh quốc nhờ Dai Fu điều trị, đã từng sinh hoạt qua ở trong tòa biệt thự này. Đồng dạng lần đầu tiên của Dai Fu, cũng là bị Trần Phàm chiếm đoạt ở nơi này...
Sáng sớm, màn sương mù còn giăng đầy trời thành London, khắp mọi nơi trong không khí đều tràn ngập một cỗ hương vị giá lạnh. Đối với người cảm tính mà nói, khí trời những ngày như vầy sẽ thực trí mạng, sẽ làm cho tâm tình của người đó trở nên cực kỳ bất hảo.
Dai Fu không phải là người cảm tính, tương phản trình độ tâm lý của nàng, ngay cả Trần Phàm cũng phải tự thẹn là không so sánh bằng. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là, khi Trần Phàm chưa chân chính trở thành Đồ Tể!
Vén chăn lên. Dai Fu nhẹ nhàng dùng tay xoa nắn khuôn mặt đang ngủ say của Trần Phàm, sau đó cúi đầu hôn một cái lên trán của Trần Phàm.
Tính cảnh giác của Trần Phàm luôn bảo trì cao độ, ngay cả khi đang sống trong tòa biệt thự của Dai Fu. Khi Dai Fu vừa động, Trần Phàm đã lập tức mở mắt. Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt của hắn làm cho người ta phi thường sợ hãi, thần kinh toàn thân căng thẳng, giống như một đầu dã thú tùy thời sẽ phóng ra công kích.
- Honey, có khá hơn chút nào không?
Chứng kiến Trần Phàm đã tỉnh giấc, Dai Fu khẽ mỉm cười, đồng thời vươn tay bật đèn ở đầu giường, nhẹ giọng hỏi.
Bên tai vang lên thanh âm ôn nhu của Dai Fu, trong mắt dần hiện ra khuôn mặt quen thuộc của nàng, toàn thân Trần Phàm lập tức buông lỏng xuống, khẽ gật đầu mỉm cười.
- Chúc mừng anh, honey, tình huống điều trị bệnh trạng của anh đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của em. Nếu kéo dài tình trạng này, chẳng bao lâu sau anh sẽ hoàn toàn khỏi bệnh.
Nghe Dai Fu nói như vậy, trong lòng Trần Phàm không khỏi dâng lên một tia cảm xúc kích động.
Tối hôm qua, Trần Phàm thông qua sát khí của Sát Thần Đao, kích phát lệ khí trong cơ thể, thực lực đạt tới đỉnh điểm, cộng thêm chuôi thiên binh lợi khí Sát Thần Đao trong tay, sức chiến đấu của hắn đã gia tăng gấp mười lần thời kỳ đỉnh phong ở trong quá khứ.
Dưới tình trạng này, Trần Phàm căn bản là đã miểu sát mười hai tên U Linh Thánh Vệ của Hắc Ám U Linh. Nhưng đồng dạng, cũng bởi vì thanh Sát Thần Đao kích phát lệ khí trong cơ thể, cho nên bệnh tình của Trần Phàm đã tái phát, theo sau hắn đại khai sát giới, bệnh tình lại trầm trọng thêm. Vì thế, sau khi đánh lui nhóm người Olivia xong, Trần Phàm liền vội vàng cáo biệt Monica, chạy tới nơi này của Dai Fu!
Lúc ấy, Dai Fu chứng kiến dấu hiệu bệnh tình của Trần Phàm tái phát nghiêm trọng, nên nàng có vẻ phi thường khẩn trương, theo bản năng muốn dùng phương pháp cũ...lợi dụng thân thể của mình giải trừ thống khổ cho Trần Phàm.
Kết quả, tối hôm qua Trần Phàm đã cự tuyệt!
Mặc dù trong lúc đó Trần Phàm đang thống khổ vạn phần, nhưng không có đáp ứng phương pháp chữa trị của Dai Fu, mà là dùng ý chí khủng bố ngạnh kháng lại cơn đau.
Giằng co liên tục khoảng ba tiếng đồng hồ, Trần Phàm toàn thân đầm đìa mồ hôi không nói, mà thân thể còn rơi vào tình trạng hư thoát khí lực, trực tiếp hôn mê đi, thẳng cho đến lúc này mới hồi tỉnh.
Nghe Dai Fu nói. Trần Phàm cũng cảm thấy phi thường may mắn, may mắn vì lựa chọn trong buổi tối hôm qua của mình, ở hắn xem ra, nếu tối hôm qua không nhịn được, dùng phương pháp của Dai Fu ngăn cặn bệnh tình phát tác, vậy thì trạng huống bệnh tình sẽ chuyển biến xấu hơn rất nhiều.
- Honey, nói cho em biết xem anh đã làm như thế nào?
Dai Fu dán thân hình mềm mại vào người của Trần Phàm, híp đôi mắt màu xanh lam, hỏi:
- Em nhớ ngày trước ở Vân Sơn Đông Hải, sau khi anh giết chết thành viên Nhẫn Đường của Sơn Khẩu Tổ xong, thì bệnh tình của anh đã chuyển sang giai đoạn cực xấu. Nhưng hiện giờ, làm sao bệnh tình của anh lại chuyển biến tốt đẹp như thế này nhỉ?
- Hẳn là cùng việc anh giải khai tâm kết có quan hệ.
Trần Phàm trầm ngâm nói:
- Sau khi xảy ra chuyện đó thì anh quay về Yên Kinh, giải trừ hiểu lầm giữa anh cùng lão thái gia, tiêu trừ khúc mắc quả thứ nhất. Sau đó, anh lại đến gặp thân nhân của sư phụ anh ở Vân Nam, giải trừ được khúc mắc quả thứ hai.
- Hóa ra là thế.
Từng nghiên cứu nội tâm của Trần Phàm, nên Dai Fu hiểu rõ ràng, tổng cộng Trần Phàm có ba điều vướng bận ở trong lòng. Trừ bó hai chuyện kia ra, thì vẫn còn chuyện tình ngày trước Trần Phàm ra tay thất thủ giết nhầm con tin.
Hiểu được chuyện này, Dai Fu mỉm cười nói:
- Honey, như vậy xem ra, chỉ cần ngày sau anh giải trừ khúc mắc quả thứ ba. Bằng vào năng lực khống chế ý chí của anh, thì bệnh tình rất nhanh sẽ hoàn toàn chữa khỏi được thôi.
- Anh cũng nghĩ vậy.
Trần Phàm gật đầu, diễn cảm phức tạp nói.
Hiển nhiên khúc mắc quả thứ ba, đã lưu lại âm ánh rất lớn ở trong lòng hắn...Nếu muốn giải trừ khúc mắc quả này, đều không phải là chuyện tình đơn giản!
- Honey, ngoại giới lưu truyền, tối hôm qua anh thông qua thế lực của tay trùm buôn bán vũ khí người Nga, giết chết Grimm cùng lão Peak, sau đó lợi dụng Địa Ngục Hỏa, tiêu diệt thành viên Nhẫn Đường của Sơn Khẩu Tổ, cuối cùng làm cho giáo đình và Hắc Ám U Linh dẫn phát chiến tranh.
Dai Fu vươn ngón tay trắng nõn ra, cào cào nhẹ lên ngực Trần Phàm, tò mò hỏi:
- Chuyện này là như thế nào?
- Cơ bản là như thế, bất quá giáo đình và Hắc Ám U Linh không có đại chiến.
Trần Phàm gật đầu, trong lòng đối với công tác giữ bí mật của giáo đình và Hắc Ám U Linh đều phi thường hài lòng.
- Vậy hẳn là do anh xuất thủ đi.
Dai Fu chợt hiểu ra, cũng chỉ có Hắc Ám U Linh mới đáng để Trần Phàm đại khai sát giới.
- Ưm.
Trần Phàm không phủ nhận, mà đem chuyện tình buổi tối hôm qua, giản lược tường thuật cho Dai Fu nghe.
- Olivia quả nhiên là một người điên cuồng.
Nghe Trần Phàm tường thuật xong, Dai Fu có chút hoảng sợ nói:
- Honey, may mắn sau khi anh giết chết mười hai tên U Linh Thánh Vệ, thì vẫn còn duy trì được bình tĩnh. Nếu như ngay cả Olivia mà anh cũng giết, tạm thời không đề cập tới chuyện ngày sau Hắc Ám U Linh sẽ báo thù. Chỉ tính riêng những an bài trước đó của Olivia, vậy thì buổi tối ngày hôm qua ngoài anh ra, sẽ không còn một ai có thể trốn thoát.
Trần Phàm không hề Phủ nhận điểm này.
- Hơn nữa...Honey, anh hẳn cũng rõ ràng, tuy rằng Hắc Ám U Linh trở thành tổ chức cường đại nhất trong thế giới ngầm toàn cầu, thay thế Huyết sắc Luyện Ngục. Nhưng giữa hai tổ chức này có sự khác nhau rất lớn.
Dai Fu bình tĩnh nói:
- Ngày trước Huyết Sắc Luyện Ngục là do các tập đoàn tài chính lớn trên toàn cầu tập trung thành lập ra. Sau khi tổ chức này lớn mạnh đến một tình trạng nhất định, thì đã thoát ly ra khỏi sự khống chế của các tập đoàn tài chính, trong đó gã thủ lĩnh Howard lại muốn khơi mào chiến tranh ngầm. Cho nên anh diệt trừ Huyết Sắc Luyện Ngục cũng không tính là phá hủy quy tắc của thế giới ngầm. Cũng chính vì điểm này, mà chỉnh thể trong quá trình, anh không gặp phải quái nhiều phiền toái.
- Nhưng Hắc Ám U Linh thì hoàn toàn bất đồng, tổ chức này có lịch sử tồn tại hơn một trăm năm qua! Trong khoảng thời gian này, thế lực của Hắc Ám U Linh cơ bản là đã thâm căn cố đế, thẩm thấu vào trong các quốc gia ở Châu Âu. Nó cũng chính là Mafia cùng tổ chức hắc bang như Sơn Khẩu Tổ giống nhau, đại biểu cho lợi ích của rất nhiều quan chức chính phủ. Cho nên, khi anh muốn tiêu diệt Hắc Ám U Linh, thì sẽ xung đột tới lợi ích của những người đó, đây là chuyện tình mà bọn hắn tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra!
Dai Fu lí trí nói:
- Kể từ đó, luận sức chiến đấu thì Hắc Ám U Linh không bằng Huyết Sắc Luyện Ngục, nhưng anh muốn diệt trừ nó thì sẽ phi thường khó khăn!
- Đúng vậy.
Trần Phàm khóe miệng hơi nhếch lên, ảm đạm nói:
- Olivia chứng thực là một người điên, cô ta đã buông ngoan thoại rằng, sẽ không để cho anh yên. Có trời mới biết cô ta sẽ làm ra những chuyện tình điên cuồng gì nữa.
- Honey, có một câu thành ngữ, càng yêu nhiều thì sẽ càng sinh nhiều lòng hận thù!
Dai Fu tinh nghịch mở trừng hai mắt lên, chòng ghẹo nói:
- Em nghĩ, cô ta hẳn là đang yêu thầm nhớ trộm anh đó...
Trần Phàm liếc mắt, bình tĩnh nói:
- Điều này làm sao có thể?
- Khanh khách...
Dai Fu giảo hoạt cười:
- Honey, anh đừng quên em là bác sĩ tâm lý. Theo trên góc độ tâm lý học mà xem, thì chuyện này rất có khả năng nha! Huống chi anh thử ngẫm xem, tiền đặt cược của Olivia là muốn anh làm người hầu cho nàng, chứ đâu phải là muốn giết anh! Nếu như nàng căm hận anh theo lý bình thường, vậy thì nàng sẽ giết anh, hoặc là có thể tra tấn anh...
Ân?
Nghe Dai Fu phân tích, Trần Phàm không khỏi có chút ngạc nhiên.
- Honey, anh nói thử xem, nếu anh tay trái ôm Monica, tay phải ôm Olivia xuất hiện ở trong giáo đình Vatican, nhờ giáo hoàng chủ trì hôn lễ. Vậy thì tràng cảnh sẽ huyên náo đến mức nào đây nhỉ?
Dai Fu giảo hoạt cười, cười trông thực tiêu sái. Bạn đang đọc truyện được tại
- Anh không tưởng tượng nổi.
Trần Phàm cười xấu xa một tiếng, sau đó xoay người, ở dưới thanh âm la hét chói tai của Dai Fu. Trần Phàm đem nàng đặt ở dưới thân:
- Bất quá, anh có thể tưởng tượng ra được hình ảnh của em!
Theo sau, hai đôi môi nóng bỏng dính vào nhau, Dai Fu như một con bạch tuộc bình thường, cặp chân thon dài quấn chặt lấy ngang hông của Trần Phàm, một bên phối hợp cho Trần Phàm xâm lược...
- Honey, anh sắp quay về Đại Lục tiếp tục tham gia trò chơi kia. Cho nên hôm nay, em muốn làm nữ vương của anh!
Dai Fu mỉm cười xấu xa, xoay người vươn tay đây ngã Trần Phàm, chậm rãi vươn ba ngón tay lên, phong tình vạn chủng thỏ thẻ:
- Ba lần nha...!