Dùng thân đỡ đạn!
Hắn chưa từng nghĩ tới, trên đời lại kẻ đáng sợ như vậy!
Càng làm cho hắn kinh hãi chính là, chiến giáp màu vàng trên người Diệp Phong đã khiến linh hồn của hắn bị chấn động.
Cho dù sau bao nhiêu năm nữa hắn cũng sẽ không bao giờ quên được cảnh tượng trước mắt.
Giờ phút này, Diệp Phong giống như một vị thần từ chín tầng mây giáng lâm.
Bễ nghễ thiên hạ, khinh thường quần hùng, đủ để khiến tám phương hàng phục, vạn hướng quy phục.
Giống như một vị thần giáng thế!
Add bookmark
Thần!
Vị thần tối cao!
Nhìn Diệp Phong sáng chói trong bộ giáp vàng, từ này trong tiềm thức hiện lên trong đầu tên mặt sẹo.
Một kẻ liều mạng như hắn, kẻ liếm máu trên lưỡi dao, chưa bao giờ tin vào bất kỳ vị thần và vị Phật nào!
Nếu như trên đời này thật sự có thần quỷ, chỉ riêng tội ác của hắn cũng đủ để bị đầy vào tầng thứ mười tám của địa ngục, vĩnh viễn không thể tái sinh!
Nhưng mà, vào lúc này, nhìn Diệp Phong giống như thần tiên trước mắt, tên mặt sẹo chỉ cảm thấy ở sâu trong linh hồn có một trận rung động thật sâu, thậm chí sinh ra một loại cảm giác sùng bái.
Loại chấn động tinh thần đó khiến hắn toàn thân run lên, run rẩy, mất hết dũng khí, như thể hắn giống như con kiến, chỉ cần cậu động ngón tay út là có thể bóp chết hắn.
Tên mặt sẹo gần như mất hết dũng khí và mở miệng cầu xin sự thương xót.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt sắc bén của Diệp Phong xẹt qua, tụ lại dưới Kim Quang Thần Giáp, cậu quả thực giống như tiên dạo nhân gian.
“Quỳ xuống!”
Đột nhiên, đầu lưỡi của Diệp Phong bộc phát ra âm thanh giống tiếng sấm mùa xuân, giọng của cậu giống như sấm sét nổ vang bên tai tên mặt sẹo, một luồng khí tức cao ngất như trời đất bao phủ lấy thân thể tên mặt sẹo.
Dù đã cố hết sức phản kháng nhưng lời nói của Diệp Phong dường như có ý chí không thể cưỡng lại nên hắn đành phải tuân theo.
“Bịch!”
Một khắc sau, đầu gối của tên đàn ông mặt sẹo đập mạnh xuống mặt đất cứng rắn lạnh lẽo, sống lưng cong về phía trước, đầu giống như bị một bàn tay to vô hình ấn chặt trên mặt đất, căn bản không thể động đậy.
Bởi vì quá độ hoảng sợ, sắc mặt hắn vặn vẹo vào nhau, làm cho hắn trông cực kỳ gớm ghiếc.
Một tình huống kinh hoàng như vậy, hắn chưa bao giờ nhìn thấy hoặc nghe nói trước đây!
Ở bên khác, Diệp Phong mặc dù tỏ ra bình tĩnh kiên định, nhưng cũng bị uy lực của “Kim Quang Thần Giáp” làm cho chấn động.
Trên thực tế, lúc đầu, khi người đàn ông mặt sẹo rút khẩu súng lục Browning ra, trong tiềm thức Diệp Phong cảm thấy sợ hãi.
Nhưng khi nghĩ lại, cậu không còn là một người bình thường nữa, mà là một người tu luyện chân chính.
Đạp đài sen dắt sóng gột rửa kiếm cốt, cùng gió lộng tạo hình linh hồn thánh!
Hồi đó ở đấu trường dưới lòng đất, trận chiến khốc liệt giữa cậu và Sato Kojiro đã gây ra sức hủy diệt gần tương đương với một đại đội thiết giáp cơ giới!