Cực Phẩm Tông Sư

Đa số bọn chúng đều là đám công tử nhà giàu cành vàng lá ngọc, cơ thể yếu đuối, sao có thể là đối thủ của Diệp Phong.

Trong màn đêm, Diệp Phong vô cùng mãn nguyện, dường như không hề đang chiến đấu kịch liệt mà chỉ như đang tản bộ vậy.

Cơ thể cậu có tiết tấu không gì sánh kịp, như nước chảy mây trôi, làm liền một mạch, không hề chậm chễ!

Cảnh này nếu như ở trong phim cũng đủ để đi vào lịch sử điện ảnh!

….

Mấy phút sau, tất cả mọi người ở đây, chỉ có mình Diệp Phong và Tần Mi Nhi còn đứng.

Còn hơn ba mươi tên đua xe, chúng nằm liệt dưới đất, mặt sưng mày xỉa, ai ai cũng dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Diệp Phong.

Bọn họ thực sự khó có thể tưởng tượng nổi, tên nhóc chẳng có gì đặc biệt này lại có thực lực mạnh đến thế!

Mà bây giờ Diệp Phong khoanh tay đứng đó, cao ngạo lẫm liệt.

Cơ thể cậu thậm chí chẳng toát lấy một giọt mồ hôi, trận chiến ban nãy với cậu mà nói chỉ như vừa đập chết mấy con ruồi thôi.

Lúc này có người giãy giụa bò lên, run rẩy cầu xin: “Đại… đại ca, em có mắt như mù, xin đại ca tha cho em!”

“Cút đi!”, Diệp Phong lạnh lùng nói.

Mấy tên đua xe nghe thấy vậy như được tha mạng, chúng cố nhịn cơn đau, phi nhanh lên xe, bỏ chạy tán loạn.

Lúc này dưới chân núi yên tĩnh chỉ còn lại hai người Diệp Phong và Tần Mi Nhi.

Bởi vì Diệp Phong giải quyết bọn chúng trong thời gian quá ngắn, đến bây giờ Tần Mi Nhi vẫn không thể tin nổi, miệng há hốc toàn thân cứng đờ, trong lòng cảm thấy khiếp sợ.

Là con gái nuôi của Chiến Thiên Qua, Tần Mi Nhi từ nhỏ đã tiếp xúc với vô số kẻ thần thông quảng đại trên giang hồ, trong đó có không ít cao thủ có thực lực phi phàm.

Nhưng đây là vẫn là lần đầu cô ta được chứng kiến một kẻ như Diệp Phong từng này tuổi mà có được thực lực khủng khiếp như vậy.

Lúc này Diệp Phong đi đến trước mặt Tần Mi Nhi, cười nói: “Cô Tần, có vẻ như đám đàn em của cô không đáng tin! Bây giờ cô xin lỗi tôi, tôi liền tha cho cô một mạng!”

Tần Mi Nhi nghe thấy vậy không hề sợ hãi ngược lại còn ngẩng cao đầu, kiêu ngạo nói: “Hừ… muốn tao xin lỗi, mày có mà nằm mơ! Mày có biết cha nuôi tao là!”

Tần Mi Nhi còn chưa nói hết đã hét lên kinh hãi.

Bởi vì cô ta cảm giác được Diệp Phong đang vác cô lên, đặt lên yên xe Harley.

Cô ta muốn giãy giụa nhưng hai chân bị Diệp Phong tóm chặt, không động đậy nổi.

“Đồ khốn nhà mày, mày muốn làm gì?”, Tần Mi Nhi hét lớn.

“Hừ… cô Tần, nếu cô không biết phép lịch sự tối thiểu, vậy tôi sẽ dạy cô thay cha cô! Không xin lỗi thì đánh mông cô!”

“Tôi không! Đánh chết tao cũng không xin lỗi!”

Tần Mi Nhi ra vẻ kiên cường, như vậy càng kích thích Diệp Phong, cậu giơ tay phải lên, táp thẳng vào bờ mông căng tròn dưới lớp quần da của cô ta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui