Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)

- Ba.
Nguyệt Sư từ ngoài cửa chạy như điên vào thẳng trong nhà. Bởi vì chạy quá nhanh nên Nguyệt Sư không phanh kịp, lao cả người vào Cao Lôi Hoa.
- Nguyệt Sư, làm sao vậy? Có chuyện gì mà như ma đuổi vậy?
Cao Lôi Hoa nghe gọi thì xoay người lại, tay phải đỡ lấy Nguyệt Sư, khi thấy vẻ mặt lo lắng của nó, thì Cao Lôi Hoa rất nghi hoặc. Tuy Nguyệt Sư là Thú nhân tộc, nhưng tính cách Nguyệt Sư khác hẳn tính tình nóng nảy của thú nhân trong truyền thuyết. Trong mấy đứa trẻ thì Nguyệt Sư là đứa chín chắn nhất, Cao Lôi Hoa rất ít khi thấy Nguyệt Sư cấp bách như thế này.
- Ba, nhanh lên, ba mau chuẩn bị tiền đi!
Nguyệt Sư lo lắng nói:
- Trong hội đấu giá tối nay, ba giúp con đấu giá một thứ nhé!
- Là cái gì mà có thể khiến cho con vội đến như vậy?
Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Nguyệt Sư cười nói:
- Không phải vũ khí nổi tiếng nào đó chứ!
- Không, không phải. Là một hồ nữ.
Mặt Nguyệt Sư hơi u ám:
- Là một hồ nữ trong Thú nhân tộc chúng con.
- Hả?
Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Sư từ trên xuống dưới:
- Vậy thì sao? Một hồ nữ có thể khiến con khẩn trương như vậy ư?
“Chẳng lẽ thằng nhóc này đến kỳ động dục rồi sao?” Cao Lôi Hoa nảy ra ý nghĩ đen tối.
Nguyệt Sư lo lắng nói:
- Không, không hiểu vì sao lúc nhìn thấy hồ nữ đó trong danh sách bán đấu giá trên cửa thì con rất lo lắng.
Lúc này, Saga và Nguyệt Nhị cùng ‘vệ sĩ’ Tra Lý đi tới học viện cũng từ ngoài cửa đi vào.
Sắc mặt Tra Lý thì âm trầm. Hắn nắm chặt tay, răng nghiến vào nhau ken két.
- Làm sao thế? Tra Lý?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi, vì sao Nguyệt Sư cùng với Tra Lý đều có chung bộ dạng lo lắng như thế này?
- Cao Lôi Hoa huynh đệ! Tối nay anh nhất định phải đem đấu giá được tộc nhân của ta mang về. Xem như Tra Lý này cầu xin anh!
Tra Lý hướng Cao Lôi Hoa nói:
- Nếu ngươi không giúp ta mua được tiểu nha đầu hồ tộc này, lão tử và Nguyệt Sư chỉ còn cách đi cướp con bé đó về thôi.
- Có gì từ từ nói, chỉ là mua một cô gái hồ tộc. Không thành vấn đề.
Cao Lôi Hoa vội vàng an ủi Tra Lý, tuy rằng trên người hắn không nhiều tiền mặt, nhưng trước đó vài ngày đã lăn lộn khá lâu ở trong khu rừng ma thú, nên ma tinh thu được cũng không ít.
- Mẹ nó, thật không ngờ, chỉ mới mấy ngàn năm. Tộc nhân của Thú nhân tộc chúng ta đã đến nông nỗi bị đem đi bán đấu giá!
Tay Tra Lý run lên:
- Mẹ nó, đều tại ta, đều là do ta hại! Nếu không phải do ta, thì giờ Thú tộc tuyệt đối sẽ không rơi vào tình cảnh như thế này!
- Bĩnh tĩnh. Ngươi đừng vội kích động.
Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Tra Lý:
- Nói chậm thôi, từ từ sẽ đến lúc, đừng nóng vội!
- Ba, tối nay nhất định ba phải đưa được hồ nữ này về.
Nguyệt Sư ở bên cạnh nói dứt khoát.
- Yên tâm đi.
Cao Lôi Hoa nhíu mày, biểu hiện hôm nay của Nguyệt Sư và Tra Lý thật sự rất khác thường:
- Yên tâm đi, cho dù tại buổi đấu giá chúng ta không thể mang hồ nữ này về. Thì ba cũng sẽ cướp nàng về!
- Tốt! Có câu này của ba thì con an tâm rồi!
Nguyệt Sư kích động nói:
- Dù bất kể như thế nào, cũng nhất định phải mang nàng về.
- Được rồi, Nguyệt Sư, con đừng quá kích động. Vào trong nghỉ ngơi trước đi.
Cao Lôi Hoa vỗ về Nguyệt Sư. Sau đó kéo Tra Lý vào một góc.
- Tra Lý, hôm nay ngươi và Nguyệt Sư dường như rất khác thường.
Tay của Cao Lôi Hoa đặt lên trên người Tra Lý, truyền lôi thần lực vào trong cơ thể để giúp hắn tĩnh tâm lại.
- Hình như cảnh giới của Cao Lôi Hoa huynh đệ lại tiến triển không ít.
Sau khi tỉnh táo, Tra Lý nhìn Cao Lôi Hoa khẽ cười.
- Ừm, nhân họa đắc phúc.
Cao Lôi Hoa gật đầu nói:
- Vì sao ngươi và Nguyệt Sư vì chuyện tối nay mà khẩn trương đến như vậy?
- À à.
Tra Lý cười khổ:
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, người bị bán là tộc nhân của ta, ta có thể không kích động sao!
- Nguyệt Sư thì sao? Vì sao nó cũng kích động như vậy?
Cao Lôi Hoa nhíu mày, Tra Lý kích động vì Tra Lý cũng là thú nhân. Nhưng Nguyệt Sư thì khác. Tuy rằng Nguyệt Sư cũng là thú nhân, nhưng dù sao nó cũng do Tĩnh Tâm nuôi lớn. Không thể vì một hồ nữ mà kích động thành ra như vậy.
- Cũng không thể trách nó được.
Tra Lý ngoái nhìn Nguyệt Sư trong phòng rồi khẽ nói:
- Có nhớ ta đã từng nói với anh, Nguyệt Sư thuộc Thái Thản sư tộc - chủng tộc hùng mạnh nhất trong Thú nhân tộc không?
- Việc này ta còn nhớ rõ.
Cao Lôi Hoa hỏi:
- Việc này có quan hệ gì?
- A, lần trước ta quên không nói cho ngươi một việc.
Tra Lý nói:
- Thái Thản sư tộc, không chỉ là người thủ hộ của Thú nhân tộc mà còn là vương giả duy nhất của Thú nhân tộc! Bạch sư tộc đều là con một mấy đời. Là bởi vì vương giả Thú nhân tộc không cần nhiều, một người là đủ rồi! Thân là vương giả kiêm người thủ hộ Thú nhân tộc, trời sinh bọn họ đã có sức mạnh, đồng thời sâu trong tâm linh bọn họ luôn có ý niệm thủ hộ thú tộc. Đó như là mục đích mà bọn họ được sinh ra. Chính bởi vì thế, đời đời Thái thản sư tộc mới có thể tận tâm tận lực che chở cho Thú nhân tộc.
- Vương giả Thú nhân tộc?
Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Sư:
- Ý của ngươi là, Nguyệt Sư của ta, về sau chính là vương giả của Thú nhân tộc?
- Giờ khó mà nói được.
Tra Lý thở dài:
- Ta và Hoàng kim sư tộc bị phong ấn đã hơn ngàn năm! Thế giới bên ngoài đã biến đổi thành như nào cũng không biết. Tin tức của Thú nhân tộc ở Quang Minh đế đô cũng rất ít. Thậm chí ta còn không biết bây giờ chủng tộc nào đang làm vua của Thú nhân tộc.
Tra Lý nói đầy bất đắc dĩ.
- Cao Lôi Hoa huynh đệ!
Tra Lý đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa:
- Nếu có thể, tôi muốn giúp Nguyệt Sư một lần nữa trở thành vua của Thú nhân tộc, anh có phản đối không?
- Giúp nó trở thành vua sao?
Cao Lôi Hoa thầm than nhẹ, nói thật, thâm tâm Cao Lôi Hoa không chút hứng thú với việc làm vua. Tranh đấu trong Vương quyền luôn hắc ám:
- Vấn đề này không cần hỏi ta. Hỏi Nguyệt Sư đi, nhưng mà nên chờ nó lớn thêm một chút nữa.
Cao Lôi Hoa thở dài:
- Ta không ép bọn nhỏ làm cái gì, chủ yếu là do muốn làm cái gì thôi.
- Tôi hiểu.
Tra Lý gật đầu.
- Giờ ta đi chuẩn bị chút ma tinh và tiền mới thu được đây.
Cao Lôi Hoa đứng lên, vua sao? Chờ quyết định của Nguyệt Sư đã. Nếu nó muốn trở thành thủ hộ Thú nhân tộc, trở thành vua của Thú nhân tộc, Cao Lôi Hoa đứng sau tuyệt đối ủng hộ. Vì hắn không muốn các con của mình giẫm vào cuộc tranh đấu vương quyền đầy đen tối.
Sau khi ăn tối, Nguyệt Sư và Tra Lý sốt ruột, lôi kéo cả nhà đi đến phòng đấu giá.
Lúc này phòng đấu giá rất náo nhiệt, theo như lời bọn Nguyệt Nhị nói, trong hội đấu giá này rất nhiều phụ huynh dẫn theo con cái. Trong đó có không ít bạn học mấy đứa Nguyệt Nhị.
Saga cùng với Nguyệt Nhị, Nguyệt Sư đều là lần đầu tiên tới hội đấu giá này, cho nên vô cùng kích động.
Được Tiểu Tam dẫn đường, Cao Lôi Hoa cùng người nhà từ từ đi đến hội đấu giá.
- Mời mọi người xuất vé vào cửa, cảm ơn đã hợp tác.
Thị nữ giữ cửa líu lo nói với đám người Cao Lôi Hoa.
- Đây là vé vào cửa của phòng ghế 125.
Tiểu Tam xuất ra vé vào.
- Cảm ơn, mời vào. Hi vọng các vị có một buổi tối vui vẻ, cũng có thể có được những gì mình thích.
Thị nữ nhanh nhẹn nói.
- Thank you.
Tiểu Tam khẽ đáp, dẫn mọi người từ từ đi vào trong phòng đấu giá.
- Tĩnh Tâm? Tĩnh Tâm, quả thật là nàng!
Khi mọi người đang vào trong phòng đấu giá, thì một giọng nói Cao Lôi Hoa rất chán ghét vang lên. Ngoái nhìn lại, quả nhiên là hắn, thái tử Ifa.
Thái tử Ifa bước nhanh đến, nhìn dáng vẻ của hắn hình như là chưa biết tổ chức mà hắn dựa vào đã bị Cao Lôi Hoa tiêu diệt.
Hắn bước tới trước mặt Tĩnh Tâm liền định thò tay ra nắm lấy bàn tay của Tĩnh Tâm.
Khi tay của Ifa sắp chạm vào tay Tĩnh Tâm thì Cao Lôi Hoa đã nắm lấy cổ tay hắn:
- Cút!
Cao Lôi Hoa nhìn thái tử Ifa, lạnh lùng quát!
- Tên tiện dân này! Ngươi có ý gì?
Ifa phẫn nộ cắn chặt răng.
- Ta không muốn nói lại lần nữa, cút!
Ánh mắt Cao Lôi Hoa thoáng hiện sát khí! Lôi quang màu vàng tím trong đôi mắt chợt lóe lên.
- Cao Lôi Hoa, ta nói cho ngươi hay! Nơi này là địa bàn của Quang Minh đế quốc!
Ifa cố chịu đựng đau đớn từ cổ tay, ra vẻ trấn định quát lại Cao Lôi Hoa.
Lúc này, Tĩnh Tâm đi tới phía sau Cao Lôi Hoa, khẽ vỗ vỗ rồi mỉm cười với hắn, sau đó lắc lắc đầu.
- Hừ!
Cao Lôi Hoa buông lỏng tay Ifa ra. Rồi thò vào ngực lấy ra một chiếc khăn tay, lau chùi cẩn thận bàn tay của mình. Sau đó, ném cái khăn về cái bản mặt chán ghét Ifa.
Mặt Ifa lập tức đỏ bừng giống như ăn ớt cay, rồi từ hồng chuyển sang tái xanh.
Hành động của Cao Lôi Hoa chính là sỉ nhục hắn một cách trắng trợn trước mặt mọi người.
- Hừ!
Cao Lôi Hoa hừ lạnh lùng, khinh miệt nhìn Ifa, sau đó dẫn mấy đứa nhỏ bước vào trong phòng đấu giá.
- Được, được lắm, ngươi nhớ kỹ cho ta, Cao Lôi Hoa!
Thái tử đứng ở cửa giận run người, món nợ này hắn nhớ kỹ, chỉ cần đám tinh anh của tổ chức bắt được những đứa con của Cao Lôi Hoa, hắn nhất định sẽ khiến Cao Lôi Hoa biết cái gì là thống khổ! Thái tử bóp chặt tay, rồi cũng bước vào phòng đấu giá. Chỉ có điều nếu hắn biết tổ chức đứng sau hắn đã bị Cao Lôi Hoa tiêu diệt, thì không biết vẻ mặt hắn sẽ như thế nào …..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui