Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)

- Hồ nữ kia đã không còn quan hệ với các ngươi, tiền cũng đã trả lại cho các ngươi. Ngươi cũng không nên nghĩ tới hồ nữ này nữa. Đây là Quang Minh đế đô, không phải là nơi mà ai cũng có thể làm loạn.
Người quản lý quát lên với Cao Lôi Hoa.
- Ta hỏi ngươi, hồ nữ kia giờ ở nơi nào!
Cao Lôi Hoa dời chân khỏi mặt nam tử kia, quay người lạnh lùng nhìn chằm chằm tên quản lý mập mạp này.
- Ta nói rồi, hiện giờ hồ nữ này đã không còn quan hệ với các ngươi.
Tên quản lý bị Cao Lôi Hoa nhìn chòng chọc như vậy cảm thấy trong lòng ớn lạnh. Chẳng qua hắn nghĩ người mang hồ nữ đi là thái tử điện hạ thì lại nổi lên dũng khí, tại Quang Minh đế quốc này thì thái tử điện hạ chính là tất cả! Có thái tử làm hậu thuẫn thì mình còn phải sợ cái gì:
- Nếu không muốn chết, thì nhanh chóng biến khỏi nơi này đi!
Đối với kẻ chống đối thái tử điện hạ, thì mình cũng không cần hòa nhã làm gì.
- Cái ta muốn, là ngươi trả lời câu hỏi của ta!
Ánh mắt Cao Lôi Hoa lộ ra vẻ phẫn nộ, thật vất vả mới đấu giá được hồ nữ này, vốn nghĩ không cần để người khác chú ý. Nhưng thái độ của hội đấu giá đã khiến Cao Lôi Hoa phẫn nộ! Hình ảnh của Cao Lôi Hoa trong mắt tên quản lý đột nhiên biến mất khỏi chỗ, rồi lập tức hiện ra bên cạnh hắn.
- Chát!
Cao Lôi Hoa giáng cho tên quản lý một cái tát như trời đánh. Cái tát này Cao Lôi Hoa không chút lưu tình, tên quản lý mập mạp bị một cái tát này đánh bay ra ngoài, sau đó va mạnh lên trên tường. Từ trong miệng hắn, răng môi lẫn lộn rồi trào ra cùng với máu.
- Ngươi, ngươi dám đánh ta sao!
Tên quản lý chỉ tay về phía Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa nhìn chằm chằm vào tên mập này:
- Ta hỏi ngươi một lần nữa, hồ nữ kia ở đâu?
- Tôi, tôi.
Tên phụ trách nuốt từng ngụm nước bọt, trên người Cao Lôi Hoa tỏa ra khí thế khiến hắn cảm thấy run rẩy, hoảng sợ! Khiến hắn sinh ra cảm giác phủ phục trước mặt Cao Lôi Hoa.
- Nói!
Cao Lôi Hoa hét to một tiếng, không hề che dấu uy áp của bản thân. Lập tức thần uy đè ập lên người tên quản lý.
- Tôi nói. Tôi nói! Là bị, bị, bị thái tử điện hạ Ifa mang đi.
Sau khi nếm mùi đau khổ, tên quản lý này mới giật mình hoảng sợ nhìn Cao Lôi Hoa. Hắn cảm thấy bản thân đã đụng vào thiết bản, cảm giác mà Cao Lôi Hoa gây ra cho hắn quả thật quá mức kinh khủng!
- Thái tử Ifa.
Cao Lôi Hoa nhíu mày, con mẹ nó, lại là tên âm hồn bất tán này! Vốn muốn để thằng em Ivan của hắn chuẩn bị tốt rồi mới xử lý hắn! Nhưng mà dường như không chờ được nữa rồi! Tựa như chuyện ngày hôm nay đã ép Cao Lôi Hoa phải mau chóng xử lý tên này!
- Thái tử Ifa mang hồ nữ kia đi lúc nào?
Cao Lôi Hoa lạnh lùng hỏi hắn.
- Tôi, tôi không biết, tôi…..
Nói đến đây, tên quản lý đang nằm dưới đất đột nhiên dừng lại, sau đó nhe răng cười:
- Ha ha! Đến đây! Đến đây! Người đâu! Mau! Mau bắt tên này và đồng bọn của hắn cho ta!
Tên quản lý này lập tức thay đổi tinh thần, rồi nhẩy bật dậy, nhanh chóng lui ra phía sau. Thật khó tin thân hình ục ịch như hắn lại có tốc độ nhanh như vậy.
Nghe hắn nói thế, Cao Lôi Hoa cũng quay đầu nhìn lại phía sau rồi khẽ bật cười. Khó trách tên kia đột nhiên thay đổi bộ dạng, hóa ra là có người tới cứu viện! Ở lối vào hội đấu giá, một đám binh sĩ vạm vỡ trang bị vũ khí tận răng đang đằng đằng sát khí đi về phía Cao Lôi Hoa.
- Ha ha, tới đúng lúc lắm! Lên hết cho ta!
Tên quản lý cảm thấy mình đã lui tới vị trí an toàn rồi, liền cười lớn, đồng thời chỉ huy đám kiếm sĩ kia!
- Xông lên giết hắn cho ta! Bắt hắn làm thịt cho ta! Giết hết người của hắn. Ta sẽ có trọng thưởng.
- Sát!
Đám kiếm sĩ vũ trang hạng nặng lập tức nhấc đại kiếm lên, đồng thời trên người bọn chúng tỏa ra đủ loại hào quang, mười mấy kiếm sĩ gào thét, toàn bộ xông tới chỗ Cao Lôi Hoa.
- Hừ!
Đối mặt với đám võ sĩ đang lao tới chỗ mình, Cao Lôi Hoa hừ lạnh một tiếng. Sau đó tay phải thò ra sau chậm rãi rút ‘Tài quyết chi nhận’ ra.
Choeng~~~ ‘Tài quyết chi nhận’ dường như cảm nhận được tâm ý của Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa cười to rồi giơ ‘Tài quyết chi nhận’ lên cao. Lôi quang mầu vàng tím trên thân kiếm tỏa ra rực rỡ.
- Yahhh!
Cao Lôi Hoa khẽ quát, sau khi lôi thần lực nhập vào trong ‘Tài quyết chi nhận’. Cao Lôi Hoa vung trường kiếm chém ngang về đám kiếm sĩ đang lao tới! Vèo một cái, nhát kiếm này tạo thành một kiếm quang hình bán nguyệt.
Bởi vì đặc tính của ‘Tài quyết chi nhận’, vòng kiếm khí này càng bay càng lớn dần lên! Khi đến trước mặt đám kiếm sĩ, thì bề ngang của nó đã lên tới năm thước!
Nhìn thấy đạo kiếm khí cường đại này, các kiếm sĩ kia lập tức phối hợp hét to một tiếng, tất cả vận khởi đấu khí toàn thân không chút do dự chém lên kiếm khí của Cao Lôi Hoa.
Âm thanh vang lên không dứt bên tai, nhưng khi đấu khí của đám kiếm sĩ đánh lên kiếm khí của Cao Lôi Hoa thì cứ như trâu đất xuống biển, một chút phản ứng cũng không có. Điều này khiến đám kiếm sĩ ngây dại.
- Ầm!
Trong chiến đấu, dù chỉ chậm một giây cũng là trí mạng! Đến lúc đám kiếm sĩ nhận ra đấu khí của mình đánh ra không có hiệu quả, thì kiếm khí của Cao Lôi Hoa đã bay tới chỗ bọn họ đứng! Một tiếng nổ bùng vang lên, kiếm khí chém trúng vị trí đám kiếm sĩ đang đứng khiến nơi đó xuất hiện một cái hố lớn, cát bụi bay đầy trời.
Một lúc lâu sau, cát bụi mới tan đi, ngoại trừ xuất hiện một cái hố thật lớn thì không còn cái gì cả! Tên quản lý mập mạp lập tức mặt méo xệch! Đám kiếm sĩ này có vài người đã là kiếm sĩ bậc năm. Nhưng không ngờ lại không chịu nổi một kiếm của nam tử đầu bạc trước mặt này!
Chỉ một kiếm! Chỉ một kiếm mà khiến đám kiếm sĩ không có cả thời gian tránh né, tất cả đều bị kiếm khí kia biến thành tro bụi.
Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn hội đấu giá Thần Ký:
- Hội đấu giá Thần Ký nghe đây, các ngươi đã mất đi danh dự cơ bản của một hội đấu giá, nên các ngươi cũng không cần tồn tại nữa!
- Ngươi, ngươi nói cái gì! Ngươi muốn làm gì!
Tên quản lý béo mập nhìn động tác của Cao Lôi Hoa liền có cảm giác bất an!
Cao Lôi Hoa giơ trường kiếm lên, lúc này lôi quang ở trên thân kiếm còn rực rỡ hơn cả lúc trước.
- Trảm!
Cao Lôi Hoa hét lớn, hai tay cầm kiếm, bổ mạnh về phía nhà đấu giá Thần Ký.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, lôi quang mầu vàng tím nhanh chóng tụ tập trên ‘Tài quyết chi nhận’. Sau đó nhanh chóng chém về phía phòng đấu giá Thần Ký! Ầm! Một tiếng nổ vang lên, cả tòa nhà đấu giá Thần Ký bị một kiếm này của Cao Lôi Hoa xẻ thành hai nửa.
- Từ hôm nay trở đi!
Giọng nói của Cao Lôi Hoa hắn không to, nhưng mọi người ở đây đều nghe rõ ràng:
- Ta lấy danh nghĩa Cao Lôi Hoa thề. Bất kì ai có quan hệ đối với phòng đấu giá Thần Ký thì đều là địch nhân của ta và sẽ có kết cục như gian đại sảnh này!
Cao Lôi Hoa thu lại ‘Tài quyết chi nhận’, nhìn tên quản lý to béo một cách lạnh nhạt.
- Kiếm thánh!
Lúc này, trong đám người không biết ai hô lên, một kiếm có thể bổ đôi căn phòng đấu giá chứa được cả ngàn người, thì trừ Kiếm thánh ra thì ai có thể làm được! Ánh mắt của mọi người nhìn Cao Lôi Hoa đều thay đổi! Bọn họ đều đoán Cao Lôi Hoa ít nhất là cường giả thánh cấp.
- Kiếm thánh?
Tên quản lý cuối cùng cũng biết chỉ vì lấy lòng thái tử mà mình đã đụng tới hòn đá tảng rồi! Cuộc sống sau này, sẽ không có mấy người nguyện ý đến hội đấu giá Thần Ký! Ai sẽ vì hội đấu giá Thần Ký mà trở thành địch nhân của một nhân vật là Kiếm thánh cơ chứ?
- Nói cho ta biết, hiện giờ hồ nữ kia đang ở nơi nào?
Cao Lôi Hoa giơ kiếm chỉ về tên quản lý.
- Xong rồi, hết thảy đều xong rồi.
Tên quản lý ngơ ngác nhìn đại sảnh bị trảm thành hai nửa. Đội vệ sĩ bị dọn sạch. Cùng lời thề “Ai hợp tác với Thần Ký thì là kẻ địch của Cao Lôi Hoa”. Hiện tại, phòng đấu giá Thần Ký coi như đã tiêu đời trong tay hắn rồi.
- Mẹ nó!
Cao Lôi Hoa phẫn nộ rống lên. Đá một phát vào bụng tên quản lý:
- Lão tử không có nhiều kiên nhẫn! Nói, thái tử Ifa mang hồ nữ đi khi nào!
- Tôi, tôi không biết, tôi không biết cái gì cả! Tôi không biết cái gì cả!
Tên quản lý ôm đầu không ngừng lặp đi lặp lại một câu, ngay cả khi bị Cao Lôi Hoa đá ngã xuống đất, cho dù ôm bụng hắn vẫn chỉ nói một câu này.
- Khốn khiếp!
Cao Lôi Hoa chửi một câu. Tên này không ngờ đã kinh hãi quá độ, cũng không biết là hắn điên thật hay là điên giả! Cao Lôi Hoa mắng xong thì tiện tay túm lấy một tên nhân viên đứng gần:
- Thái tử Ifa mang hồ nữ kia đi lúc nào? Hắn trực tiếp quay về hoàng cung hay là đến chỗ khác?
- Sau khi kết thúc đấu giá, thái tử Ifa lập tức phái người đến đòi mang hồ nữ đi. Rồi thái tử điện hạ muốn chúng tôi sắp xếp người đem hồ nữ đến cửa thành phía Đông, tới trang viên cách đó ba mươi thước về bên phải.
Tên nhân viên này bị Cao Lôi Hoa dọa một trận. Vội vàng đem mọi chuyện cùng với địa chỉ của thái tử nói ra hết.
- Tĩnh Tâm, xem ra tối nay ta có chút việc. Nàng mang bọn nhỏ về trước đi.
Cao Lôi Hoa lạnh lùng cười, hôm nay dường như muốn hắn chém giết thống khoái! Buổi trưa đã làm một trận. Không ngờ buổi tối vẫn còn phải tiếp tục!
Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, nàng cũng hiểu sự tình đã ra ngoài dự kiến. Tĩnh Tâm hơi liếc nhìn Cao Lôi Hoa, ánh mắt mang theo chút lo lắng. Tuy rằng Cao Lôi Hoa cường đại như nào thì trong lòng nàng biết rõ. Nhưng nàng vẫn sợ Cao Lôi Hoa xảy ra chuyện gì đó.
- Yên tâm đi, Tĩnh Tâm. Ta sẽ bình an trở về.
Cao Lôi Hoa cũng thấy được ánh mắt của Tĩnh Tâm, liền cười an ủi nàng.
- Ba, con cũng muốn đi cùng.
Nguyệt Sư cắn răng nắm chặt tay:
- Đối với những kẻ làm tổn thương tộc nhân của con, con tuyệt đối không bỏ qua cho chúng! Con muốn tự tay đánh bẹp hắn!
- Ba, cho con theo với.
Trong đôi mắt đen của Saga vằn lên mấy sợi đỏ:
- Mấy ngày gần đây, con cũng muốn đánh đấm một chút!
Saga liếm liếm đầu lưỡi, cười nói.
- Không thể thiếu phần ta được.
Tra Lý cũng giơ nắm đấm.
- Tốt thôi, Vong Linh Đại trưởng lão, lão phụ trách đưa những người còn lại trở về đi!
Cao Lôi Hoa khuyên nhủ:
- Bây giờ chúng ta phải đi gấp, không còn thời gian để chúng ta lãng phí. Thái tử Ifa, đã đến lúc giải quyết hắn…..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui