- Ba, người xem, hướng đó là hoàng cung của Quang Minh đế quốc!
Đúng lúc này, Saga lại chỉ về phía hoàng cung kêu lên. Cao Lôi Hoa liền nhìn theo hướng tay Saga chỉ.
- Ba, bên trên hoàng cung của Quang Minh đế quốc có một chùm sáng đỏ phóng lên cao!
Chùm sáng đó vặn vẹo rồi mở rộng ra trên không trung. Rồi dần dần chùm ánh sáng mầu đỏ đó biến thành hình dáng của một loại động vật.
- Hồ ly?
Nhìn hình dáng này, Cao Lôi Hoa thốt lên kinh ngạc.
Chùm sáng cuối cùng cũng thành hình, đó là một hỏa hồ ly mầu đỏ to gần bằng cự long cỡ nhỏ! Tuy rằng chỉ là do năng lượng biến thành, nhưng lực phá hoại không vì thế mà giảm đi chút nào.
Từ hoàng cung Quang Minh đế đô vang lên hàng loạt tiếng kêu la sợ hãi. Toàn bộ cơ thể hồ ly khổng lồ đều do hỏa diễm tạo thành, nó chạm đến chỗ nào thì chỗ đó liền bốc cháy! Nó há to miệng không ngừng phun ra những ngọn lửa màu trắng, chỉ trong nháy mắt toàn bộ hoàng cung đã chìm trong biển lửa.
- Grào ~~
Hỏa hồng sắc hồ ly há miệng rít lên những âm thanh như động đất. Rồi lại bắt đầu phá hư hoàng cung Quang Minh đế quốc.
- Đây là cái gì vậy?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn hồ ly khổng lồ này.
- Không biết, một ngàn năm nay ta không có đi đâu cả. Làm sao ta biết nhiều như vậy được?
Tra Lý nuốt từng ngụm nước miếng nhìn hồ ly khổng lồ này.
- Đi, mau qua xem.
Cao Lôi Hoa giục.
Đám người Cao Lôi Hoa rất nhanh đã đi tới hoàng cung. Bởi vì đột nhiên xuất hiện hồ ly, nên lúc này hoàng cung đã hỗn loạn cả lên, chẳng có ai để ý tới trong hoàng cung đã có thêm vài người.
- Ba, là, là hồ nữ kia!
Sau khi đến gần hồ ly khổng lồ này, Nguyệt Sư kinh ngạc chỉ vào nó rồi kêu lên.
Khi tiến đến gần hỏa hệ năng lượng do con hồ ly tạo thành. Cao Lôi Hoa kinh ngạc thấy phía trước ngực nó thấp thoáng có một bóng người, từ bóng người này không ngừng phát ra hỏa hệ năng lượng khổng lồ để duy trì hồ ly.
Bóng người này tuy rằng rất mơ hồ, nhưng với nhãn lực của Cao Lôi Hoa thì có thể thấy rõ cái đuôi đằng sau bóng người đó. Đích thị là hồ nữ, bởi vì trong hoàng cung Quang Minh đế quốc, ngoại trừ hồ nữ ra thì không còn ai có một cái đuôi dài.
Trước con hồ ly khổng lồ này, đám cao thủ bên trong hoàng cung đều bó tay.com, chỉ có thể trơ mắt nhìn hồ ly phá hủy toàn bộ hoàng cung. Mọi người đều thầm mắng chửi: “Chết tiệt, đây là quái vật gì vậy!”
Lui lại, hoàn toàn không chặn được. Người của hoàng cung rơi vào đường cùng đành phải rút lui. Đối phó với quái vật như vậy, cho dù là thánh cấp lao lên cũng mười phần chết chắc. Không ai biết vì sao quái vật này lại xuất hiện bên trong hoàng cung.
Sau khi an bài ổn thỏa, tất cả mọi người đều rời đi, chỉ để lại một hoàng cung trống rỗng, nhường hỏa hồ ly kia mặc sức phá hoại!
Lúc này trong hoàng cung chỉ còn lại có đám người Cao Lôi Hoa và con hồ ly khổng lồ kia.
- Ủa? Là các ngươi à?
Hỏa hồ ly nhanh chóng phát hiện ra đám người Cao Lôi Hoa, nói với giọng rất êm tai.
- Ngươi nhận ra chúng ta sao?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
- Ừm, ở hội đấu giá, ta có cảm nhận được khí tức của các ngươi.
Hỏa hồ ly trong không trung nhanh chóng tan biến làm lộ ra hồ nữ kia. Sau khi biến thành hình người, hồ nữ dùng cái đuôi của mình quấn lấy cơ thể, vừa rồi biến thân nên quần áo của nàng mất hết nên lúc này nàng chỉ có thân trần.
- A.
Chín cái đuôi? Saga khẽ đếm số đuôi phía sau hồ nữ kia một chút. Không ngờ lại có chín cái đuôi.
Tất cả mọi người đều nhìn ra phía sau hồ nữ này, quả nhiên sau lưng nàng có chín cái đuôi! Hơn nữa ở trên tay của nàng còn cầm một cái đầu nam nhân.
Cao Lôi Hoa nhìn kỹ lại, không ngờ là đầu của thái tử Quang Minh đế quốc Ifa.
- Hắn là do ngươi giết à?
Cao Lôi Hoa hỏi.
- Đúng vậy, tên này muốn làm ô bẩn thân thể của ta.
Tiểu hồ nữ thản nhiên nói:
- Cho nên ta phải giết hắn.
Nói xong, nàng tiện tay ném đầu Ifa vào trong biển lửa.
- Đúng rồi, ở hội đấu giá, ta cảm ứng được khí tức của người đồng tộc, dường như là ngươi?
Hồ nữ mỉm cuời quyến rũ đi tới bên cạnh Nguyệt Sư, bàn tay mềm mại khiêu khích, vuốt ve cằm Nguyệt Sư:
- Quả nhiên không sai, lớn lên chắc sẽ anh tuấn lắm. Ngươi là Sư tộc hả?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyệt Sư hơi đỏ lên, rồi ngẩng đầu nhìn hồ nữ khẽ nói:
- Ngươi không phải là tiểu hồ nữ kia!
Hồ nữ này hoàn toàn khác biệt so với hồ nữ ở hội đấu giá, hồ nữ trước mặt này quá mức yêu mị. Tuy rằng kiều mị là thiên tính của hồ nữ, nhưng hồ nữ ở hội đấu giá kia điềm đạm đáng yêu, hoàn toàn không có thái độ kiều mị như này.
- Anh chàng đẹp zai, nhìn đuôi của ta xem.
Tiểu hồ nữ khiêu khích kéo đầu Nguyệt Sư:
- Có chín cái, đúng không.
- Ừ.
Nguyệt Sư khẽ đáp.
- Ta có hai nhân cách.
Tiểu hồ nữ không thèm để ý nói:
- Đây là nhân cách thứ hai của ta. Người mà ngươi nhìn thấy lúc trước là nhân cách thứ nhất.
Tiểu hồ nữ đột nhiên ôm lấy cổ Nguyệt Sư, cả người ‘treo’ lên thân hắn:
- Khi ta có một đuôi, thì đó là nhân cách thứ nhất, mà hiện tại, là nhân cách thứ hai của ta, cũng chính là ta hiện giờ.
- Nhân cách.
Nguyệt Sư gãi gãi đầu, hiển nhiên hắn chưa từng nghe qua về việc này.
- Quên đi, chàng trai. Nếu ngươi nghe không hiểu thì quên đi.
Toàn bộ thân thể của hồ nữ đã phủ lên người Nguyệt Sư:
- Giờ của ta đã hết, ôm chặt ta đi!
- ??
Nguyệt Sư nghi hoặc nhìn tiểu hồ nữ trong lòng.
- Ta nói, giờ của ta đã hết. Tiếp theo, phải giao lại cho nhân cách thứ nhất.
Tiểu hồ nữ khẽ mỉm cười:
- Chàng trai nhỏ, ta còn chưa biết tên của ngươi.
- Nguyệt Sư.
Nhịp hô hấp của Nguyệt Sư trở nên dồn dập, thân thể tiểu hồ nữ tuy rằng được cái đuôi to lớn che đậy, nhưng không ngăn cản được sự kiều mỵ của nàng, cùng với đó là những chỗ lồi lõm trên thân thể nàng lại ép vào người Nguyệt Sư khiến hắn không thể nào khống chế cảm xúc.
- Ta là yêu hồ Dạ Cơ.
Tiểu hồ nữ nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, tiếng nói của nàng càng ngày càng nhỏ. Cuối cùng, không ngờ cứ như vậy ngủ trong lòng Nguyệt Sư.
Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn tiểu hồ nữ và Nguyệt Sư, sau đó lấy ra một cái áo choàng từ trong nhẫn không gian đưa cho Nguyệt Sư, bởi vì khi bắt đầu ngủ, cái đuôi của tiểu hồ nữ tự nhiên rủ xuống.
Nguyệt Sư nhìn Cao Lôi Hoa cảm kích, nhanh chóng dùng cái áo choàng quấn lấy thân thể tiểu hồ nữ.
- Thiếu nữ xinh đẹp hai mặt, không tồi.
Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Sư cười ha hả.
Nhìn đám cháy lớn trong hoàng cung, Cao Lôi Hoa khẽ nhún vai. Vốn còn tưởng tối nay phải hoạt động gân cốt một chút, nhưng xem ra giờ không cần nữa, cô bé trong lòng Nguyệt Sư đã làm xong xuôi hết thảy mọi chuyện rồi.
- Cứu… Cứu mạng….
Lúc này, từ trong đám cháy chợt vang lên một tiếng kêu yếu ớt.
Cao Lôi Hoa cẩn thận lắng nghe, không ngờ là của một người quen – vương tử Ivan.
- Khà khà.
Cao Lôi Hoa cười nham hiểm. Vừa rồi còn đang nghĩ, sau khi thái tử Ifa chết có thể sẽ mang đến cho Cao Lôi Hoa một ít phiền toái. Hiện giờ, có tên Ivan này, sự tình đã tốt hơn nhiều rồi.
Cao Lôi Hoa rút trường kiếm sau lưng ra, hướng tới chỗ phát ra tiếng Ivan, chém một kiếm. Đạo kiếm khí bổ đôi biển lửa tạo thành một con đường.
Cao Lôi Hoa khẽ động thân, biến thành một cái bóng lao vào bên trong.
Trong biển lửa, Ivan cảm thấy bản thân quả thực là bi thảm tới cực điểm rồi. Suốt ba tháng nay, từ lần ở trong ma thú sâm lâm chọc tới ác ma đáng sợ kia, cứ đến ngày này hàng tháng, hắn lại cảm thấy như có các con rắn điện len lỏi trong cơ thể, khiến toàn thân đau đớn khôn cùng.
Bất kể là dược sư, mục sư đều không có cách nào trị bệnh cho mình! Tuy rằng bọn họ có thể cảm thấy trong cơ thể hắn có một cỗ năng lượng, nhưng loại năng lượng này bọn họ lại chưa từng gặp qua. Cho nên bọn họ cũng đành ‘trả về địa phương’.
Hôm nay, là ngày mà quái bệnh phát tác. Hắn đang ở trên giường đau đớn chết đi sống lại, thì bên ngoài đột nhiên xuất hiện một con hỏa hồ ly khổng lồ. Con hỏa hồ ly dị thường này không ngờ lại chọn hoàng cung làm nơi phát uy khiến cho nơi nơi đều rơi vào biển lửa.
Ivan cũng muốn chạy trốn, nhưng thân thể đau đớn khiến cho hắn không thể động đậy chút nào. Mà thủ hạ của hắn thì đều bỏ chạy trối chết làm gì còn ai quan tâm đến sống chết của hắn? Vào thởi điểm như thế này, mọi người chỉ quan tâm đến sinh mệnh bản thân, làm gì có ai quan tâm người khác sống chết như thế nào?
Đúng lúc Ivan cảm thấy tuyệt vọng, thì trong biển lửa, một bóng người cao lớn xuất hiện trước mặt hắn, nhờ có ánh lửa chiếu vào, cho nên hình bóng nam nhân chém biển lửa này mới trở nên cao lớn như vậy.
Là Quang Minh thần phái sứ giả tới cứu ta sao? Trong lòng Ivan xuất hiện ý nghĩ như vậy.
Nhưng mà, khi nam tử này tới gần, rốt cuộc Ivan cũng thấy rõ được dáng vẻ của nam tử đó.
Nam tử này đầu tóc bạc trắng phất phơ trong gió, dưới ánh lửa lại càng tiêu sái. Nhưng mà, lúc này tâm tình của Ivan như rơi từ thiên đàng xuống địa ngục. Là hắn, là nam nhân này! Là ác ma này! Chính hắn, ở trong rừng rậm ba tháng trước đã cho mình một trận, tiêu diệt không chút thương tiếc gần một nửa thị vệ cao thủ của mình!
Hóa ra tới cứu hắn không phải là thiên sứ, mà là ác ma dẫn hắn đi tới địa ngục.