Trên thế giới mọi vật đều phân chia âm dương. Độc dương không thịnh, cô âm không trường (nghĩa câu này dạng như âm dương mà chênh lệch thì đều không phát triển được). Trung Quốc có cái gọi là đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật; hay là vô cực sinh thái cực, thái cực sinh lưỡng nghi, âm dương kết hợp mà sinh vạn vật. Đây là quy luật của quê hương trên địa cầu của Cao Lôi Hoa.
Vạn vật trên thế gian phân ra thành ánh sáng và bóng tối, ánh sáng và bóng tối đối lập với nhau. Hai cái coi nhau là kẻ thù, có ánh sáng thì không có bóng tối, có bóng tối thì không có ánh sáng. Nếu cưỡng ép đem hai đem hai loại này để cùng một nơi, vậy thì chỉ có hủy diệt. Đây là quy luật trên đại lục mà hiện tại Cao Lôi Hoa đang ở.
Nhưng mà theo một cái ý nghĩa nào đó mà nói, tuy là Cao Lôi Hoa không còn sống ở trên địa cầu, nhưng mà hắn vẫn được tính là người địa cầu. Chỉ có điều Cao Lôi Hoa bây giờ lại đang ở trên đại lục này. Cho nên hiện giờ hắn đứng giữa hai quy luật lớn đó.
Cho nên dưới sự trợ giúp của nước mắt Sinh Mệnh Nữ Thần, Cao Lôi Hoa lách qua được kẽ hở của quy luật trên cái đại lục này. Đầu tiên khi hai cái “Cách cách” va chạm vào nhau thì quy luật của đại lục này khiến cho cơ thể của Cao Lôi Hoa nổ tung một lần. Sau khi nước mắt Sinh Mệnh Nữ Thần lại giúp khôi phục cơ thể của hắn, thì quy luật của địa cầu khiến cho hai cái thần cách ở bên trong cơ thể của Cao Lôi Hoa sinh ra âm dương hợp nhất. Nhưng mà không biết nếu đợi cho hai cái “Cách cách” ở bên trong cơ thể hắn hợp lại làm một thì sẽ sinh ra tình cảnh gì ... ...
Những tảng đá che lấp cửa động cuối cùng cũng được dọn dẹp sạch sẽ, Vong Linh Nữ Thần và Đại trưởng lão vội vàng chạy vào bên trong tầng hầm này. Nhưng mà khi mấy người bọn họ nhảy vào bên trong cửa động, thì nhìn thấy một con quái vật kinh khủng và dữ tợn đang ngơ ngác đứng ở đó. Ở bên cạnh con quái vậy này, cũng có một con quái vật giống như vậy khắp người đầy lân phiến.
Vừa nhìn thấy vậy, Vong Linh Nữ Thần và Vong Linh Đại trưởng lão phát động tấn công không chút do dự vào hắn.
Bởi vì, trước mặt Vong Linh Nữ Thần và Vong Linh Đại trưởng lão là một tên mà ở trên người đầy những lân phiến màu đen, những mảnh lân phiến dày này giống như một bộ áo giáp bao bọc tên này lại. Hơn nữa ngay cả bộ mặt của hắn cũng bị che phủ bởi một cái mặt nạ do lân phiến tạo thành. Chỉ lộ ra một đôi đồng tử màu tím vàng. Điều làm cho Vong Linh Nữ Thần và Vong Linh Đại trưởng lão cảm thấy kỳ lạ chính là sau lưng người này có hai đôi cánh màu trắng tinh.
Vừa nhìn thấy con quái vật này, Vong Linh Nữ Thần liền không chút do dự mà tấn công ngay! “Vong Linh thần kỹ- - Thần hóa cốt mâu!” Vong Linh Nữ Thần xuất ra kỹ năng sở trường thần hóa cốt mâu đâm về phía tên quái vật mảnh khảnh ở trước mặt.
- Phỉ Ti Nhĩ, cô làm gì vậy!
Quái vật kia sau khi nghe được giọng nói của Vong Linh Nữ Thần thì lập tức quay đầu lại. Sau đó hắn thò cánh tay phải phủ đầy lân phiến ra, tay không nắm được thần hóa cốt mâu của Vong Linh Nữ Thần! Bang! Một tiếng, thần hóa cốt mâu không ngờ lại dễ dàng bị bóp vỡ nát ra.
- Ngươi? Là?
Vong Linh Nữ Thần sửng sốt nhìn tên quái vật ở trước mặt, bởi vì nàng nghe được giọng nói phát ra từ tên quái vật này giống như là của Cao Lôi Hoa. Nhìn kỹ lại mái tóc dài của con quái vật này, cũng là mái tóc dài màu trắng cực kỳ đặc biệt của Cao Lôi Hoa. Trên thế giới này ngoại trừ hắn, thì không ai có mái tóc dài như vậy. Hơn nữa vóc dáng con quái thú trước mặt này cũng khá mảnh khảnh.
- Ngươi là, Cao Lôi Hoa?
Vong Linh Nữ Thần hỏi một tiếng thăm dò.
- Nói nhảm, không phải ta thì là ai?
Cao Lôi Hoa bất mãn hô lên một tiếng:
- Cô nói đi, vì sao vừa nhìn thấy tôi thì đã tấn công rồi?
- Cao Lôi Hoa, hình dáng của anh làm sao trở thành dạng này?
Vong Linh Nữ Thần chỉ vào người Cao Lôi Hoa hỏi. Đồng thời những vong linh ở phía sau nàng cũng dùng ánh mắt giống như vậy mà nhìn Cao Lôi Hoa. Hình dáng của hắn bây giờ quả thật là khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc. Nếu như không phải trên người hắn có khí tức thần thánh, thì bộ dạng của hắn bây giờ, đúng là ma!
- Hình dáng gì?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc, mình cón có thể biến thành dạng gì nữa chứ? Vì cảm thấy kỳ lạ nên hắn cúi đầu nhìn thân thể mình. Vừa nhìn thì ngay lập tức ngây cả người. Cao Lôi Hoa thấy trên người mình bị bao phủ bởi một tầng lân phiến rất dày, hắn sờ sờ lớp lân phiến thì không ngờ nó mọc ra từ trên cơ thể mình.
- Trời! Có chuyện gì xảy ra? Ta làm sao lại biến thành bộ dạng như thế này?
Cao Lôi Hoa kêu gào, theo bản năng sờ sờ lên mặt mình, thì thấy ngay cả mặt cũng có lân phiến! Trời, bộ dạng như thế này thì làm sao mà đi ra ngoài gặp người khác chứ? Cao Lôi Hoa cười khổ.
- Cao Lôi Hoa, vì sao hình dạng của anh lại biến thành như thế này? Còn Chiến thần bây giờ thế nào rồi?
Vong Linh Nữ Thần quan tâm nhất chính là Chiến thần trở thành ma đã chết hay chưa?
- Tôi cũng không biết vì sao mình lại trở thành như thế này nữa.
Cao Lôi Hoa lên tiếng:
- Chiến thần ở bên cạnh đó, hắn bị ta giết rồi!
Nói xong, Cao Lôi Hoa quay sang nhìn về phía Chiến thần. Sau đó hắn kinh ngạc phát hiện thân thể của Chiến thần vẫn còn vẹn toàn nằm trên mặt đất. Một đạo thiên lôi vừa rồi, vậy mà cũng không hủy diệt được thân thể của hắn. Điều này đủ để chứng tỏ thân thể của Chiến thần cường hãn như thế nào rồi.
Như vậy thì thân thể sau khi ma hóa, ít nhất thì có sức chống đỡ gấp ba lần thần cấp, thậm chí còn có thể mạnh hơn! Sở dĩ thần sau khi hóa ma mạnh hơn so với khi còn sồng, có lẽ cũng không phải sức mạnh sau khi ma hóa của bọn họ mạnh lên, nguyên nhân quan trọng chính là cơ thể cường đại của bọn họ.
- Ta thật sự cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Cao Lôi Hoa nhớ rõ khi vừa mới tỉnh lại đã từng kiểm tra cơ thể rồi mà, hoàn toàn không có một chỗ nào bất ổn. Nhưng vì sao chỉ trong chốc lát thì cơ thể của mình lại trở thành bộ dạng giống như quái thú thế này?
- Đúng rồi, chẳng lẽ là!
Cao Lôi Hoa đột nhiên nhớ ra.
Mình vừa rồi sử dụng cái “Ma cách” màu đen kia.
Vừa nghĩ đến đây, Cao Lôi Hoa vội vàng nhắm mắt lại, đưa thần niệm tới chỗ ma cách ở bên trong đan điền. Tiếp đó ma cách khẽ run lên rồi lân phiến trên người Cao Lôi Hoa bắt đầu rút vào bên trong. Chỉ trong nháy mắt, lân phiến trên người hắn đã rút hết. Lộ ra dáng người Cao Lôi Hoa với làn da màu vàng.
- Phù! Quả nhiên là như thế này.
Cao Lôi Hoa cười hì hì, nhưng sau này có phải mỗi lần sử dụng lĩnh vực thì sẽ trở thành như vậy sao? Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.
- A!~~
Khi lân phiến trên người Cao Lôi Hoa vừa mới rút đi hết, Vong Linh Nữ Thần ở bên cạnh lại hét lên một tiếng lớn. Sau đó nàng vội vàng che mặt rồi nhanh chóng chạy ra ngoài động.
- Lại làm sao vậy?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Vong Linh Nữ Thần đang che mặt mà chạy điên cuồng.
- Hí hí.
Vong Linh Đại trưởng lão cười chỉ chỉ vào cơ thể của Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa cúi đầu nhìn xuống không khỏi cảm thấy xấu hổ. Sau khi lân phiến biến mất, trên người Cao Lôi Hoa trống trơn chẳng có cái gì cả. Thảo nào Vong Linh Nữ Thần phải che mặt mà chạy điên cuồng như vậy.
Cao Lôi Hoa cảm thấy mặt đỏ lên, nhìn lướt về phía tay phải của mình. Nhẫn không gian ở trên tay hắn lại một lần nữa chứng minh là nó không tầm thường. Cho dù dưới tình huống như vậy, nó vẫn còn tồn tại, có vẻ không bị một chút tổn hại nào.
- Nhẫn không gian còn là tốt rồi.
Cao Lôi Hoa lấy một bộ quần áo trong nhẫn không gian ra mặc vào.
- Được rồi. Chúng ta đi thôi, có việc gì đi ra ngoài rồi nói sau.
Vong Linh Đại trưởng lão nói với Cao Lôi Hoa.
- Được rồi! Nhưng mà…
Cao Lôi Hoa khẽ quay lại nhìn thân thể của Chiến thần vẫn còn nguyên vẹn ở trên mặt đất.
- Có chuyện gì vậy? Cao Lôi Hoa huynh đệ?
Vong Linh Đại trưởng lão hỏi.
Cao Lôi Hoa không nói gì. Hắn đi tới bên cạnh Chiến thần quan sát một lượt:
- Bố khỉ! Vậy mà còn chưa chết!
Cao Lôi Hoa không khỏi than thở một tiếng, Chiến thần này cũng quá trâu bò đi, như vậy mà vẫn còn chưa chết!
- [Long ngữ] Băng Phong Thuật!
Tay phải Cao Lôi Hoa lập tức vung lên, đóng băng cơ thể Chiến thần. Rồi cất cơ thể của Chiến thần vào trong không gian vong linh.
- Cao Lôi Hoa huynh đệ, thi thể của Chiến thần tôi đã xem qua. Đã bị cậu làm tổn hại quá lớn. Hơn nữa đã trở thành ma, cũng không còn thích hợp mà chế tạo thành Sát Lục Giả nữa.
Vong Linh Đại trưởng lão nói:
- Sát Lục Giả không thể dùng ma để chế tạo. Có thể nói, bản thân ma cũng là một tồn tại giống như Sát Lục Giả. Đã chết rồi, nhưng vẫn còn tồn tại và hoạt động.
- Ha ha! Tôi cũng không biết có chuyện gì xảy ra, tôi chỉ cảm thấy thứ này có lẽ sẽ có ích.
Cao Lôi Hoa đáp.
- Vậy thì tùy cậu.
Vong Linh Đại trưởng lão cười nói, sau đó cùng Cao Lôi Hoa đi lên trên mặt đất.
Khi ra khỏi tầng hầm, Cao Lôi Hoa liền nhìn thấy Vong Linh Nữ Thần đang ôm Bảo Bảo, dẫn theo một đám vong linh đứng đợi hắn ở cửa động.
- Cao Lôi Hoa, thật xin lỗi. Tôi không ngờ Chiến thần lại đột nhiên trở thành ma.
Vong Linh Nữ Thần xấu hổ nói với Cao Lôi Hoa.
- Ba ba!
Bảo Bảo ở trong lòng Vong Linh Nữ Thần sau khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa không có việc gì, liền chia tay về phía hắn.
Cao Lôi Hoa dang hai tay ra đón lấy Bảo Bảo, rồi thơm vài cái lên mặt của cô bé.
- Phỉ Ti Nhĩ, việc này không trách cô được.
Cao Lôi Hoa nói với nữ thần Vong Linh:
- Tôi nghĩ khi đó cũng chẳng ai biết được Chiến thần lại đột nhiên trở thành ma.
- Anh không trách tôi là tốt rồi.
Vong Linh Nữ Thần cười một cái, lại nói tiếp:
- Nhưng mà, anh có coi thường tôi hay không Cao Lôi Hoa?
Sau khi xin lỗi xong, sắc mặt của Vong Linh Nữ Thần lại biến đổi liên tục. Vừa rồi còn cười xấu hổ, bây giờ khuôn mặt lại đỏ lên, là đỏ lên vì nổi giận.
- ?? Tôi coi thường cô lúc nào?
Cao Lôi Hoa lập tức sửng sốt.
- Nếu không khinh thường tôi, vì sao anh lại phải đánh sập cửa động chứ?
Vong Linh Nữ Thần nắm chặt bàn tay.
- Không phải, chuyện này. Tôi không phải là có ý khinh thường cô. Việc này, tôi biết nói thế nào đây.
Cao Lôi Hoa xấu hổ cười cười, dù sao Vong Linh Đại trưởng lão bây giờ cũng đang ở bên cạnh. Cao Lôi Hoa cũng không thể nói là vì thực lực của Đại trưởng lão không mạnh, cho nên đánh sập cái cửa động.
Nhưng mà Vong Linh Đại trưởng lão là ai chứ? Hắn là một lão già đã thành tinh sao lại không nhìn ra tâm tư của Cao Lôi Hoa chứ.
- Cao Lôi Hoa huynh đệ.
Vong Linh Đại trưởng lão thở dài:
- Cảm ơn cậu!
- Không có gì.
Cao Lôi Hoa gãi đầu cười hì hì... ...
Bên kia, Thú thần Tra Lý đi đến lãnh thổ của tộc Sư Tử. Hắn đứng từ xa nhìn Sư tộc, rồi thở dài một hơi. Là mình, đã hại các huynh đệ của Sư tộc phải ở trong phong ấn này cả nghìn năm. Nhưng mà, lần này, hắn sẽ đưa bọn họ ra ngoài, để cho bọn họ lại một lần nữa xuất hiện trên vũ đài của toàn bộ đại lục..
Thần Thoại