Đội trưởng Lang kỵ binh đánh giá cẩn thận Nguyệt Sư một chút, sau đó hắn nhớ đến biểu hiện vừa rồi của Nguyệt Sư. Đối với Thú nhân, tuổi tác không phải là vấn đề! Cường giả mãi mãi nhận được sự kính trọng của bọn họ! Đội trưởng Lang kỵ binh vỗ bình bịch lên ngực của mình, lớn tiếng nói:
- Được! Tôi tin vào ánh mắt của đại nhân Bố Lỗ Tư, cũng tin vào những gì mà chính tôi vừa rồi nhìn thấy! Vậy mời các vị đi theo chúng tôi một chuyến. Tôi dẫn các vị trở về tộc, ở đó những người chiến sĩ thành niên sẽ tuyên thệ, vĩnh viễn đi theo bước chân của cậu!
Bố Lỗ Tư vỗ nhẹ lên vai của Nguyệt Sư:
- Sự trung thành của Lang tộc nổi tiếng trong Thú tộc. Không chỉ là Thú tộc, thậm chí cũng rất nổi tiếng trên đại lục. Cháu cứ đi theo đi, đội Lang kỵ binh trẻ tuổi này sẽ là những chiến sĩ trung thành nhất của cháu.
Nguyệt Sư nghi hoặc nhìn Bố Lỗ Tư. Cậu không hiểu tại sao Bố Lỗ Tư lại để những chiến sĩ Lang kỵ binh đi theo hắn để làm gì?
- Mời đi theo tôi đến đây!
Đội trưởng Lang kỵ binh cười nói, sau đó hắn cưỡi sói đi trước dẫn đường, dẫn ba người Nguyệt Sư chạy vào trong Lang Vực.
Sau gần nửa tiếng đồng hồ, từ xa đã nhìn thấy nơi đóng quân ở phía trước một sườn núi.
- Là chỗ này!
Đội trưởng Lang kỵ binh chỉ vào nơi đóng quân nói với ba người. Nơi đó chính là chỗ huấn luyện Lang kỵ binh của Lang tộc bọn họ, cũng là trọng địa quân sự của Lang tộc trong chiến tranh.
- Đại đội trưởng đội 1 đã quay trở về.
Người canh gác ở trong Lang Vực từ xa đã nhìn thấy đội Lang kỵ binh của mình quay trở về thì lập tức phát ra tiếng hoan hô. Từ những bộ áo giáp sáng bóng ở trên người của đội Lang kỵ binh có thể nhìn thấy thu hoạch của bọn họ cũng không phải là nhỏ!
- Thú tộc luôn tồn tại cùng ta!
Đội trưởng kỵ binh Lang nhân từ rất xa đã phất phất tay, sau đó hét lớn lên:
- Ta mang đến 3 vị khách quý, các ngươi mau đi báo lại với tộc trưởng đại nhân.
- Rõ! Đại đội trưởng!
Lang nhân ở trên trạm canh gác nhảy xuống, sau đó dặn dò người bạn ở bên cạnh mình một chút, rồi lại nhanh chóng chạy về chỗ ở của tộc trưởng.
Khi mấy người Nguyệt Sư đi vào trong, thì tộc trưởng Lang tộc đã dẫn theo một đội dũng sĩ từ trong tộc đi ra nghênh đón.
Tộc trưởng là một tộc nhân của Bạch Lang tộc. Bạch Lang tộc là chủng loại hiếm thấy ở trong Lang tộc, cũng là loại mạnh mẽ nhất trong Lang tộc:
- Đội trưởng đội 1, khách quý mà ngươi nói chính là ba vị này sao?
- Đúng vậy, khách quý tôi nói đến chính là tiên sinh Bố Lỗ Tư và hai người bạn.
Đội trưởng Lang kỵ binh 1 đáp rồi nói với tộc trưởng mục đích mà hắn mang ba người Bố Lỗ Tư tới:
- Tôi dẫn mấy vị này đến đây là muốn để cho đội Lang kỵ binh thanh niên của chúng ta đi theo bọn họ, cũng để cho những người còn trẻ nung luyện một chút.
- Đại nhân Bố Lỗ Tư sao?
Tộc trưởng hướng ánh mắt về phía Bố Lỗ Tư đang ngồi trên lưng ngựa:
- Bố Lỗ Tư, mời vào!
- Khoan đã tộc trưởng.
Bố Lỗ Tư ở trên lưng ngựa xấu hổ cười cười:
- Chúng tôi phải lên đường gấp, cho nên nếu như có thể, ngài dẫn đội thanh niên tới đây đi.
- Việc này, được rồi.
Tộc trưởng gật đầu, dặn dò vài câu với một lang nhân ở bên cạnh. Lang nhân kia gật đầu vài cái trước khi biến mất ở trước mặt đám người Nguyệt Sư.
Tộc trương nhìn Bố Lỗ Tư, trong mắt hắn dường như có chút khó xử. Dù sao đội thanh niên kia cũng là hy vọng của Lang tộc, thoáng cái để cho người khác mang đi, hắn có chút luyến tiếc.
- Yên tâm đi, tộc trưởng.
Bố Lỗ Tư cũng nhìn ra sự khó xử của tộc trưởng:
- Tôi cam đoan với ngài, đội Lang kỵ binh thanh niên này sẽ chấn hưng lại uy danh đệ nhất kỵ binh của Lang tộc ở trên đại lục. Bọn họ, sẽ khiến cho tất cả quân địch run sợ. Lấy danh nghĩa của Bố Lỗ Tư ta xin tuyên thệ với Thú thần.
Bố Lỗ Tư đặt tay phải lên ngực mình. Hắn có lòng tin, tin tưởng huyết mạch của Thú Hoàng. Tộc Thú Hoàng là tộc được các vị thần chúc phúc. Bọn họ là niềm kiêu hãnh của Thú tộc! Đây là một loại niềm tin kiên định, và sau vài ngày tiếp xúc hắn đã có lòng tin với Nguyệt Sư.
Sau khi tộc trưởng nghe được lời nói của Bố Lỗ Tư, trong mắt cũng hiện lên chút an ủi:
- Tất nhiên, nếu đại nhân Bố Lỗ Tư đã nói như vậy, tôi cũng không có gì để nói. Hy vọng nhóm Lang con này sẽ đi theo bước chân của đại nhân Bố Lỗ Tư.
- Không, bọn họ không phải đi theo tôi.
Bố Lỗ Tư cười lớn một tiếng:
- Mà là đi theo bước chân của hắn.
Bố Lỗ Tư chỉ vào Nguyệt Sư nói.
- Hắn sao??
Tộc trưởng nhìn Nguyệt Sư cũng chỉ có thể xem như là “Thiếu niên” này, có chút không yên tâm. Thiếu niên này nhìn qua cũng chỉ tầm tầm như đội Lang kỵ binh thanh niên của mình thôi, như vậy có thể tin được không?
- Yên tâm đi, tộc trưởng.
Bố Lỗ Tư nói:
- Tôi cam đoan với ngài. Hắn, sẽ mang đến sự huy hoàng cho Thú nhân.
- Tôi cũng có thể bảo đảm.
Đội trưởng Lang kỵ binh ở bên cạnh cũng vỗ vỗ ngực của mình.
Nguyệt Sư nghi hoặc nhìn Bố Lỗ Tư, cậu bé cũng không biết mình có thể làm được cái gì. Dựa vào điều gì mà Bố Lỗ Tư lại có lòng tin lớn như vậy đối với hắn chứ? Chăng lẽ vì thân phận của mình sao?
Nguyệt Sư nhớ đến khi còn ở trong nhà, thì Tra Lý tự xưng là người của Hoàng kim sư tộc có nói hắn là vua của Thú nhân, trời sinh làm vua. Nguyệt Sư nhìn vào mắt của Bố Lỗ Tư, không phải ngay cả Bố Lỗ Tư cũng cho rằng hắn là vị vua trời sinh của Thú nhân đấy chứ.
***********
Vong Linh cốc.
Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão đang lén chạy từ trong tầng hầm ra ngoài. Sau đó cùng ra vẻ đang đứng chờ ở trong thần điện.
Một lúc lâu sau, Tra Lý và Vong Linh Nữ Thần mới từ trong tầng hầm chậm rãi đi ra.
Vong Linh Nữ Thần sau khi đi ra thì vẻ mặt tràn đầy xuân sắc. Nếu như Cao Lôi Hoa không thấy được tình cảnh phát sinh ở bên trong tầng hầm, thì chắc chắn sẽ cho rằng Vong Linh Nữ Thần được sự ‘tưới tắm’ của Tra Lý.
Ở phía sau Vong Linh Nữ Thần, Tra Lý chân thấp chân cao bước ra khỏi tầng hầm. Ở sau lưng hắn có đeo một cái cự phủ. Vừa vuốt ve Tra Lý vừa vô cùng xúc động.
Bây giờ cây cự phủ này làm cho hắn vừa yêu vừa hận.
- Phỉ Ti Nhĩ, sắc mặt cô khá tốt.
Cao Lôi Hoa nhìn vẻ mặt đầy sắc hồng của Vong Linh Nữ Thần Phỉ Ti Nhĩ mà cười hì hì. Chẳng qua ý nghĩa của nụ cười này chỉ có Vong Linh Đại trưởng lão ở bên cạnh mới có thể hiểu được thôi.
- Còn Tra Lý, ngươi làm sao vậy?
Cao Lôi Hoa nhìn Tra Lý cười nói.
- Khụ khụ, mấy vấn đề này chúng ta tạm thời không nên đề cập tới.
Tra Lý nói:
- Ta đã tập trung hết Hoàng kim sư tộc ở đây rồi. Chúng ta có thể xuất phát bất kỳ lúc nào.
- Được rồi, chính sự quan trọng hơn.
Cao Lôi Hoa cũng ngưng cười, nói với Tra Lý:
- Tra Lý, nhân số Hoàng kim sư tộc có bao nhiêu vậy?
- À! Nếu tính cả phụ nữ và trẻ em thì có khoảng vài vạn người.
Tra Lý đắc ý cười.
- Đó mới là vấn đề.
Cao Lôi Hoa nhíu mày nói:
- Vong Linh cốc ở bên trong biên giới của Quang Minh đế quốc. Vấn đề của chúng ta là làm sao đưa vài vạn tộc nhân Hoàng kim sư tộc từ Quang Minh đế quốc đến lãnh thổ Thú Nhân đế quốc. Người của Quang Minh đế quốc cũng không phải là ngu, hắn cũng không thể tùy tiện thả vài vạn người đi ra đâu.
- Việc này ngươi cứ yên tâm!
Tra Lý cười lớn một tiếng:
- Chúng ta dùng phương thức của thú nhân mà đi ra…