Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)

- Ha ha! Được, tốt lắm! Còn nhớ rõ đại vương tử ta!
Người vừa tới liền hừ lạnh:
- Vậy các ngươi còn nhớ ta đã nói Ivan vĩnh viễn không được bước vào nơi này không.
- Việc này.
Tên kiếm sĩ đội trưởng lúng túng trả lời:
- Là vì hoàng tử Ivan bị trọng thương cho nên chúng thuộc hạ đành phải tạm đưa người tới đây chữa trị.
- Chữa trị? Hừ! Hay cho một tiếng chữa trị! Ngươi nói nhiều thế để làm gì? Chẳng lẽ bổn vương mù sao!
Đại hoàng tử mở trừng trừng hai mắt, hung hăng nhìn về phía đám thuộc hạ của Ivan.
Bị đại hoàng tử quát, bọn chúng liền im lặng không dám nói thêm câu nào. Bởi bọn họ đột nhiên nhớ tới một việc, đó là nghe đồn đại hoàng tử đang điên cuồng theo đuổi Tĩnh Tâm đại pháp sư. Có thể nói Tĩnh Tâm là một mỹ nữ nổi danh xinh đẹp nhất ở kinh thành. Tuy rằng nàng chưa bao giờ nói câu nào, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến sức cuốn hút của nàng. Mà hơn thế, số kẻ theo đuổi nàng có thể xếp thành một hàng dài từ kinh thành đến tận rừng rậm Hắc Ám.
Nhưng vừa rồi bọn họ lại nhất thời hồ đồ đắc tội với Tĩnh Tâm pháp sư, sợ rằng từ nay về sau sẽ khó ngóc đầu lên được.
Điều này khiến không khí càng thêm cẳng thẳng.
Đúng lúc này, hắc y nhân bị một kiếm của Cao Lôi Hoa đánh bay đang từ từ bò dậy. Hắn xoa khóe miệng, rồi buồn bực đi tới bên đại hoàng tử:
- Điện hạ, không cần phải nói nhiều với đám hạ nhân vô dụng này, chờ hoàng tử Ivan tỉnh lại rồi hãy giải quyết bọn chúng.
- Cũng được. Đại hoàng tử gật đầu chỉ vào tên đội trưởng.
- Ngươi, dẫn theo đám thủ hạ cùng tên Ivan ngu xuẩn này cút mau!
- Vâng, thưa điện hạ.
Hắn cuống quít nâng hoàng tử Ivan cùng đám kiếm sĩ chạy thục mạng, nhanh chóng thoát ra khỏi nhà Tĩnh Tâm.
Đợi cho bọn chúng đi hết, Cao Lôi Hoa mới thu thái dao lại, đi nhanh về phía phòng bếp, không hề để ý tới đại hoàng tử cùng tên hắc y nhân kia.
Đại hoàng tử liền nhíu mày hỏi:
- Hắn là ai?
Hắc y nhân phía sau cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi đáp:
- Hắn chính là kẻ về cùng tiểu thư Tĩnh Tâm hôm trước, nghe nói là thân thích của tiểu thư, hiện tại dẫn theo một đứa nhỏ đến đây ở.
- Thân thích! Cái này không hề gì. Đại hoàng tử nhẹ nhàng thở ra:
-Nhưng hắn là một cao thủ đúng không? Vừa rồi thấy hắn một mình đối mặt với mười một tên kiếm sĩ mà không hề sợ hãi.
Hắc y nhân trầm ngâm trong chốc lát, lắc đầu nói:
- Chắc không phải, vừa rồi giao thủ, thuộc hạ không phát hiện trên người hắn có đấu khí hay ma lực dao động. Có thể hắn chỉ là một tên tiểu tử có chút ít sức khỏe.
- Được rồi, không cần để ý đến hắn. Đại hoàng tử gật gật đầu, nếu đúng là không phải cao thủ thì không cần phải để mắt đến làm gì.
Chờ đám kiếm sĩ nâng Ivan chạy xa, đại hoàng tử liền đi nhanh đến trước mặt Tĩnh Tâm.
- Tĩnh Tâm, xin lỗi ta đến chậm.
Đại hoàng tử nhìn nàng dịu dàng nói.
Hiện tại, Tĩnh Tâm đang ôm tiểu nhi tử Rudolph, nghe thấy lời đại hoàng tử liền ngẩng đầu lên nhìn vào mắt hắn, rồi chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
- Thực xin lỗi, ta đã căn dặn đệ đệ của ta rồi nhưng không nghĩ tới thủ hạ của nó lại tới nơi này gây phiền toái.
Đại hoàng tử cảm thấy có chút mất mặt, trong lòng nghĩ khi trở về làm thế nào để cho tên đáng giận kia một bài học!
Tĩnh Tâm xốc lại Rudolph, sau đó nàng đến dưới bóng cây nhẹ nhàng ngồi xuống.
Đại hoàng tử cũng vội vàng chạy đến trước mặt Tĩnh Tâm, sau đó liền thao thao bất tuyệt, không biết tại sao cứ mỗi khi đối diện với Tĩnh Tâm hắn luôn luôn cảm thấy bừng bừng trong người. Thấy nàng không phản đối, hắn càng thêm hưng phấn! Mãi cho đến giữa trưa, khi miệng lưỡi khô rát hắn mới chịu cáo biệt, lưu luyến ra về.
Chờ đại hoàng tử đi rồi, Cao Lôi Hoa mới xuất hiện ở cạnh cửa. Hắn thực sự rất lo lắng khi một nam nhân khác ở cùng một chỗ với Tĩnh Tâm. Nhìn thấy đại hoàng tử đi khuất, hắn liền vội vàng đi tới chỗ nàng.
Khi đến gần, hắn lập tức lộ ra vẻ tươi cười. Bởi vì không ngờ Tĩnh Tâm đang ngồi ở chỗ này ngủ. Nhịp hô hấp chứng tỏ nàng ngủ rất say sưa, thi thoảng đầu lại hơi gật một tí.
Lập tức, chàng “vú em” cảm thấy giống như là đang ăn mật ngọt vậy, chính hắn cũng không biết mình vì sao lại có cảm giác vui vẻ đến vậy.
Thấy không có việc gì, hắn cũng không muốn quấy rầy giấc ngủ của nàng mà đi đóng cửa chính, sau đó trở lại phòng bếp bắt đầu làm món canh gà đại bổ!
Bởi vì Lực Lượng Chi Điểu thật sự rất to lớn, cho nên Cao Lôi Hoa đành bất đắc dĩ để mọi người ăn toàn món gà: gà kho tàu, gà xé phay, gà nướng, gà luộc và cuối cùng là một món chuẩn bị riêng cho Tĩnh Tâm -- canh gà đại bổ!
Cao Lôi Hoa vốn dĩ chỉ muốn bắt một con gà để làm canh bồi bổ cho Tĩnh Tâm, khôi phục sức khỏe cho nàng, nhưng không ngờ gà ở thế giới này lại to khủng khiếp đến như vậy. Ngay cả chuẩn bị cho một bữa tối phong phú đầy ắp các món thế này mà cũng chỉ dùng đến một phần năm con gà, còn lại hắn đều ném vào nhẫn không gian!
Cao Lôi Hoa nhận thấy bầu vú cao ngất của Tĩnh Tâm thuộc loại dồi dào sữa, đương nhiên ngoại trừ với thứ đi phẫu thuật thẩm mỹ như ở trên trái đất rồi.
Mất cả buổi chiều, cuối cùng Cao Lôi Hoa cũng hoàn thành một bàn đồ ăn làm từ thịt gà!
Thấy thời gian đã khá muộn, bọn nhỏ chắc cũng sắp trở về. Cao Lôi Hoa nhìn bữa tối trên bàn hài lòng cười.
Giống như ngày hôm qua, hắn đang tựa vào cánh cửa lẳng lặng đợi lũ trẻ. Quả bóng vàng Slime vẫn ngồi trên vai Cao Lôi Hoa giống như trước.
Một lúc sau, đứa con trai lớn Saga, đứa con trai thứ hai Nguyệt Sư cùng cô chị cả Nguyệt Nhị lần lượt xuất hiện trong tầm mắt Cao Lôi Hoa.
Hôm nay, từ rất xa mà ba đứa nhỏ đã ngửi thấy một mùi hương thơm phức, nhưng không thể đoán được ra là món gì. Mùi vị rất hấp dẫn, lập tức khiến chúng thấy thèm ăn.
Thấy Cao Lôi Hoa đứng ở cửa Nguyệt Sư nhẹ nhàng cười chào hỏi hắn.
Còn Nguyệt Nhị thì mặt mày tức giận. Cuộc tập chạy hai ngày nay khiến nàng ma pháp sư này trông thật thảm hại, cho nên nhìn thấy Cao Lôi Hoa là nó lại thấy bực bội.
Saga hơi sửng sốt, nhưng nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng bình thường đi vào.
Chờ bọn nhỏ vào hết, Cao Lôi Hoa liền xoay người đóng cửa. Nhìn hình dáng bọn nhỏ hắn cười đắc ý, mới chỉ qua vài ngày ấn tượng của bọn nhỏ về hắn đã có tiến bộ lớn. Như thế là một hiện tượng tốt
Bữa tối.
Đầu tiên, Tĩnh Tâm cùng mọi người im lặng cầu nguyện Quang Minh thần.
Để tránh xấu hổ Cao Lôi Hoa cũng đành miễn cưỡng làm theo, nhắm mắt lại trong chốc lát. Nhưng hắn vẫn cảm thấy buồn bực, bởi một đảng viên Đảng Cộng Sản theo thuyết vô thần như hắn đâu có tin vào Quang Minh thần thánh kia.
Cuối cùng, dưới ánh mắt chờ mong của bọn nhỏ, Cao Lôi Hoa liền nhấc “lồng bàn” lên.
- Này, đây là!
Saga vừa nhìn thấy đĩa thịt kho tàu với bột khiếm thảo (1) liền kinh ngạc kêu lên:
- Lực lượng chi điểu?
Tĩnh Tâm gật đầu.
- Do ngươi làm? Saga không dám tin nhìn Cao Lôi Hoa hỏi lại.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, gật gật đầu, sau đó nhanh chóng đem món canh gà đại bổ đến trước mặt Tĩnh Tâm.
Nhìn Cao Lôi Hoa gật gật đầu, ba đứa nhỏ đều thay đổi cái nhìn về hắn.
Phải biết rằng nếu thực lực không đạt tới bậc sáu thì muốn bắt được Lực Lượng Chi Điểu này là e rằng không thể. Vậy mà nam nhân trước mắt, cũng chính là vú em của bọn chúng lại có thể làm được.
Lúc này,Cao Lôi Hoa không hề biết rằng, chỉ vì một bữa ăn tối toàn thịt gà đã khiến hình tượng của hắn đối với ba đứa nhỏ thay đổi hoàn toàn. Sự sùng bái kẻ mạnh ở thế giới này thật sự không thể dùng lẽ thường để tưởng tượng được.
Chú thích:(1) Bột khiếm thảo - Gorgon euryale là bột của hạt hoa khiếm thực (danh pháp khoa học: Euryale ferox - còn gọi là hạt fox, foxnut, makhana) là loài duy nhất trong chi Euryale. Hiện tại, nó là loài thực vật có hoa được phân loại trong họ Súng (Nymphaeaceae), mặc dù đôi khi được coi là một họ khác biệt có danh pháp Euryalaceae. Không giống như các loài khác trong họ Súng, các hạt phấn hoa của Euryale có ba nhân.
Euryale là loài cây một năm bản địa miền đông châu Á, và nó được tìm thấy từ Ấn Độ tới Triều Tiên và Nhật Bản, cũng như các phần thuộc miền đông Nga. Nó sống trong nước, sinh ra các hoa màu tím tía. Lá lớn và thuôn tròn, thường có bề ngang trên 1 mét (3 ft), với cuống lá gắn vào tâm của bề mặt phía dưới. Mặt dưới của lá màu hơi tím tía, trong khi mặt trên màu xanh lục. Lá có kết cấu đệm, mặc dù thân, hoa và lá nổi trên bề mặt nước được che phủ trong các gai nhọn. Các lá khác nằm ngầm dưới mặt nước. Quả hình cầu, là chất xốp màu tím hồng bẩn, mặt ngoài có gai, đỉnh còn đài sót lại, hạt chắc, hình cầu, màu đen.
Tại Ấn Độ, cụ thể tại các khu vực miền bắc và miền tây, hạt của Euryale ferox thường được nướng hay rang, làm cho nó nổ tung ra như bỏng ngô. Các hạt này sau đó được ăn, thường trộn với dầu và gia vị. Trong văn hóa Mithila ở Bihar, Ấn Độ, makhana (hạt khiếm thực) là thành phần mang lại điềm lành trong các đồ dâng cúng cho Đấng Sáng tạo trong các lễ hội và thường được dùng trong nấu ăn, đặc biệt để nấu cháo đặc/bánh pút đinh gọi là "kheer makhana" hay "makhane ki kheer".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui