Ở bên cạnh Cao Lôi Hoa chính là tân nhiệm Hỏa Thần – huyết kỵ tướng Ca Đức. Tác dụng của hắn là không thể thiếu trong nhà bếp nên được Cao Lôi Hoa gọi vào đây.
Ca Đức cười khổ ngồi cạnh chủ nhân, hắn thân là Hỏa Thần nên tất cả ngọn lửa trên thế giới này đều do Ca Đức khống chế. Vậy nên nhiệm vụ nhóm lửa vinh quang được đặt trên vai Ca Đức.
Ca Đức vừa điều khiển vừa liếc nhìn Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa dường như đang suy nghĩ, hắn không dám làm phiền. Từ khi về đến giờ, Cao Lôi Hoa cũng không đề cập đến sự tình của Quang Minh Thần, nên hiện tại linh hồn nàng vẫn đang ở trên người hắn.
Không có mệnh lệnh của Cao Lôi Hoa, Ca Đức cũng không biết xử trí nàng như thế nào mới tốt. Hắn đã nghe lời Cao Lôi Hoa chuẩn bị chiếc roi linh hồn cho buổi tối nay.
- Ca Đức ngươi biết, khi đám cưới. ngoài áo cưới và nhẫn cưới còn cần thêm cái gì không nhỉ?
Cao Lôi Hoa đột nhiên ngẩng đầu hỏi.
- Điều này thuộc hạ không rõ thưa chủ nhân.
Ca Đức ngượng ngùng nói:
- Kiếp trước thuộc hạ chưa kết hôn. Kiếp đó, thì khi thuộc hạ tám tuổi được Linh hồn chủ thần nhìn trúng. Hai mươi năm thuộc hạ cùng người nam chinh bắc chiến. Đến lúc hai mươi tám tuổi thì chết.
- Ha ha.
Cao Lôi Hoa vỗ vỗ bả vai Ca Đức:
- Vậy thì quên đi, hôm nào ta sẽ tìm cho ngươi một người vợ xứng đáng. Đáng tiếc lúc thành thần, ngươi không được tạo lại thân thể. Nếu không, hiện giờ ngươi cũng không cần phải dựa vào máu của ta mà sống.
- Chủ nhân!
Nghe được lời nói của Cao Lôi Hoa, Ca Đức quay lại ‘u oán’ nhìn hắn và nói:
- Chủ nhân, ngài không cần thuộc hạ nữa sao?
Cao Lôi Hoa chảy mồ hôi lạnh:
- Không cần ngươi? Tại sao lại nói như vậy?
- Chủ nhân, nếu không phải ngài không cần thuộc hạ thì tại sao ngài nói “hiện giờ ngươi cũng không cần phải dựa vào máu của ta mà sống”. Chủ nhân người là sinh mệnh của thuộc hạ.
Ca Đức kiên định nói:
- Nếu lúc đó có được lựa chọn thuộc hạ vẫn sẽ chọn cách phụ thuộc vào chủ nhân. Mạng của thuộc hạ là do ngài cấp. Thuộc hạ vĩnh viễn đi theo ngài. Đây là mong muốn của thuộc hạ.
Ngay lúc đầu hắn đi theo Cao Lôi Hoa là do có khế ước nhưng hiện giờ đều do hắn tự nguyện.
- Ha ha, ta cũng không bắt ép ngươi.
Cao Lôi Hoa đứng lên nói:
- Ca Đức, ngươi đã chọn hướng đi cho mình nên ta cũng không bắt ép. Nếu một ngày nào ngươi đổi ý, ngươi có thể rời khỏi ta mà sống một cuộc sống độc lập.
Nói xong, Cao Lôi Hoa chậm rãi đổ sữa vào bình.
- Chủ nhân, xin đừng bao giờ nói điều này nữa.
Ca Đức nghiêm túc nói với Cao Lôi Hoa.
- Được rồi, ta biết rồi.
Cao Lôi Hoa cười cười nói:
- Ra thôi, Ca Đức. A, đúng rồi, hiện tại thân thể này của ngươi có cần phải ăn không?
Nói xong, Cao Lôi Hoa nhìn thân thể đã dần dần hóa thực thể của Ca Đức.
- Thuộc hạ cũng không biết.
Ca Đức tự nhìn mình:
- Thuộc hạ chưa từng ăn, nhưng nhìn bộ dáng này chắc có thể ăn được.
Dưới sự cố gắng của Cao Lôi Hoa và Ca Đức, bữa tối đã chuẩn bị xong.
Bữa tối hôm nay có thêm hai người mới, đó chính là Lôi Lỵ Nhã và Tử Y. Hai nàng hiện đang ở tạm nhà Cao Lôi Hoa, nên cũng ăn cơm cùng nhà hắn.
- A? Tĩnh Tâm đâu? Sao bây giờ còn chưa xuống?
Sau khi mọi người đã ngồi xuống, Cao Lôi Hoa phát hiện không thấy Tĩnh Tâm đâu.
- Mẹ đang xuống kìa ba.
Nguyệt Nhị chỉ Tĩnh Tâm đang từ từ đi xuống.
Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên nhìn nàng, hắn còn mơ hồ nhìn thấy màu đỏ trên khuôn mặt nàng. Xem ra, khi bị Nguyệt Nhị nhìn thấy chuyện tình xấu hổ giữa mình và Cao Lôi Hoa đã ảnh hưởng khá lớn đến nàng. “ Chắc muốn vào phòng Tĩnh Tâm trong khoảng thời gian này thật khó.” Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.
- Vị này là?
Lôi Lỵ Nhã và Tử Y nhìn bóng dáng thanh thoát của Tĩnh Tâm không khỏi ngạc nhiên. Tuy nói rằng Lôi Lỵ Nhã và Tử Y có thể tính là mỹ nữ hạng nhất nhưng so với Tĩnh Tâm, các nàng có cảm giác mình chỉ là một con vịt xấu xí mà thôi.
- Đây là vị hôn thê của ta, Tĩnh Tâm.
Cao Lôi Hoa giới thiệu qua một chút rồi ra đón Tĩnh Tâm.
Tĩnh Tâm nhìn qua cũng thấy trong nhà thêm hai người nữa, nên cũng mỉm cười với các nàng.
- Xin lỗi, vị hôn thê của ta không nói chuyện được.
Cao Lôi Hoa kéo Tĩnh Tâm vào người mình.
- Oa, Tĩnh Tâm tỷ tỷ, tỷ thật đẹp.
Tử Y là một cô nương rất nhanh miệng, khi nàng thấy Tĩnh Tâm liền khen ngợi một câu phát ra từ tận tâm can.
- Tiên sinh Cao Lôi Hoa, áo cưới ngài thiết kế là cho Tĩnh Tâm tỷ sao.
Lôi Lỵ Nhã nhìn dáng người của Tĩnh Tâm rồi nói.
- Ừ đúng vậy.
Cao Lôi Hoa trả lời.
- Tĩnh Tâm tỷ tỷ thật may mắn.
Rồi Lôi Lỵ Nhã giảo hoạt cười.
- Tĩnh Tâm tỷ có biết không, tiên sinh Cao Lôi Hoa vì chị mà thiết kế một bộ quần áo rất đẹp, nhưng lúc đó không biết tỷ có dám mặc không thôi.
Tĩnh Tâm quay đầu lại cười với Cao Lôi Hoa.
Lôi Lỵ Nhã cẩn thận đánh giá dáng người của Tĩnh Tâm rồi nói với Cao Lôi Hoa:
- Xem ra tiên sinh Cao Lôi Hoa rất rõ dáng người của Tĩnh Tâm tỷ, không ngờ bộ áo cưới đó hoàn toàn phù hợp với nàng.
- Ha ha, điều này là đương nhiên.
Cao Lôi Hoa ngượng ngùng cười:
- Được rồi, chúng ta ăn thôi, đừng nói gì nữa. Các cô cứ nếm thử tay nghề của ta xem.
- Ngài làm?
Lôi Lỵ Nhã và Tử Y kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa.
- Ha ha.
Cao Lôi Hoa gật đầu, người ở thế giới này khi nghe hắn nấu ăn đều rất ngạc nhiên và Cao Lôi Hoa cũng đã quá quen những chuyện như vậy.
Lôi Lỵ Nhã và Tử Y nhìn bữa ăn thịnh soạn này rồi lại kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa. Các nàng rất hoài nghi không biết Cao Lôi Hoa có thật là cường giả mà tổ trưởng Sauron đã nói không… ….
**************************.
Sáng sớm.
Cao Lôi Hoa tỉnh dậy rồi tập chống đẩy, đứng lên ngồi xuống, tĩnh tọa, nhảy ếch như thường ngày. Những hành động này khiến cho cơ bắp của hắn được hoạt động.
Sau khi kết thúc, Cao Lôi Hoa chậm rãi bước xuống lầu rồi đi ra sân tập một bộ quyền pháp.
- Hô!
Sau khi đánh xong bài quyền, Cao Lôi Hoa đứng thẳng lên hít sâu một hơi.
Đúng lúc, tinh thần của Cao Lôi Hoa đang thả lỏng đột nhiên có một quang mang lao đến trước mặt hắn.
Mắt Cao Lôi Hoa trở nên sắc bén! Tiếp đó, tay phải của Cao Lôi Hoa chợt vươn về phía trước xoay tròn. Sau đó tay hắn giống như khống chế vật gì đó, kéo về phía mình. Ngay sau đó hắn thúc mạnh bả vai mình về phía trước. Động tác này chính là của Thái Cực quyền. - A!!
Một tiếng hét thảm vang lên, bóng người màu lam bị Cao Lôi Hoa đánh tới. Lúc này bả vai của Cao Lôi Hoa đã thúc vào bụng của người kia.
Hiển nhiên tên thích khách này đã ẩn thân đến cạnh Cao Lôi Hoa sau đó nhảy lên dùng dao găm định đâm vào người Cao Lôi Hoa.
Nhưng hắn không ngờ được, Cao Lôi Hoa lại phát hiện ra, tiện tay kéo tay hắn về phía trước rồi húc bả vai vào bụng hắn, khiến hắn không khỏi rên một tiếng.
- Buông.
Ngay sau đó Cao Lôi Hoa quát to một tiếng rồi bóp tay phải của người kia.
Bịch.
Thân ảnh màu xanh bị Cao Lôi Hoa đánh ngã xuống đất.
- Gầm.
Ngay khi người đó sắp ngã đột nhiên hắn quát to một tiếng rồi thân ảnh chợt mờ đi.
Tiếp đó hắn nhẹ nhàng tiếp đất rồi lùi ra sau và tiếp tục ẩn thân.
- Ủa?
Cao Lôi Hoa kinh ngạc, hắn biết rõ ràng lực đạo của mình, tuy không dùng thần lực nhưng sức lực của hắn cũng có phải ít đâu, hắn có thể dùng một chỉ đánh bay cự long mà.
Nhưng thân ảnh màu lam kia ngoại trừ kêu thảm một tiếng rồi lại biến mất trong không khí.
Cao Lôi Hoa cẩn thận quan sát xung quanh vùng thân ảnh màu lam vừa ngã xuống.
- Ngươi tìm ta sao, người trẻ tuổi?
Một thanh đoản kiếm màu xanh đặt trên yết hầu của Cao Lôi Hoa. Chỉ cần Cao Lôi Hoa chuyển động chuôi kiếm này sẽ đâm vào yết hầu của hắn.
- Không được rồi, người trẻ tuổi, ngươi quá yếu. Ngươi không có tư cách động đến công chúa.
Thanh âm đó vẫn văng vẳng bên tai Cao Lôi Hoa.
- Quá yếu?
Cao Lôi Hoa cười đểu. Trên thế giới này cũng khó tìm được người nào có tư cách nói với hắn như vậy…